Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lừa tinh hoài nghi, bắt đầu lẩm bẩm lầu bầu: “Làm sao lại giống như đã từng quen biết nhỉ, cảm giác quen thuộc sao sao, trong ấn tượng của mình hình như cũng có một người như thế.” Nó hiện lên vẻ mờ mịt.
“Kế tiếp làm sao bây giờ?” Cổ Trần Hải hỏi.
“Tu tâm, tu thân, xưng tôn dương gian.” Sở Phong bày ra dáng vẻ rất đắc ý.
Hiện tại hắn có loại cảm giác thu hoạch và vui sướng, hành động ở tiên quật Minh Hồ thành công mỹ mãn, tấn công giết chết đệ tử nòng cốt của nhất mạch Thái Võ, mà bản thân hắn cũng dưỡng ra được cơ thể Kim Thân!
Phải biết là bây giờ hắn còn chưa đến tuổi dùng phấn hoa đâu, nhưng thực lực đã đạt đến cấp độ này, quan trọng nhất chính là hắn mới mười tuổi, tương lai phía trước còn rất dài, thực lực sau này sẽ khủng bố ưu thế đến nhường nào cơ chứ.
Một đời này, hắn tiến rất nhanh trên con đường tiến hóa, dũng mãnh tiến về phía trước!
Đây là bước lên con đường dày công tu dưỡng cơ bản, bước lên con đường tiến hóa mạnh nhất.
Muốn quật khởi dưới hoàn cảnh lũng đoạn của những đạo thống cứu cực và những thế gia tồn tại lâu đời của dương gian, nói thì dễ nhưng làm mới khó! Chỉ có thể vùng vẫy thoát khỏi, siêu thoát mà tiến lên!
“Kim Thân, ta cần suy xét đem nhục thân thành Thánh, dùng ngôn ngữ của Phật Tộc mà nói thì chính là, Chân Phật Đà hành tẩu ở dương gian!”
Quanh người Sở Phong phát sáng, Kim Thân rắn chắc mà mạnh mẽ, giống như thân thể bất hủ, khí huyết khuấy động, hắn vận chuyển Hô Hấp Pháp, ngày càng lộ rõ vẻ siêu phàm ngút trời.
Thiên Tủy Dịch đưa hắn tiến vào lĩnh vực Kim Thân, đoán chừng về sau hiệu quả sẽ giảm xuống đáng kể, vì thế hắn muốn chuẩn bị cho lần hành động tiếp theo.
…
Minh Hồ, những người do những tòa báo tập san bán chạy hoặc những tiến hóa giả do môn phái tiến hóa cử đến vẫn tụ tập quanh tiên quật như trước, bọn họ đều muốn thăm dò tin tức mới nhất, chuyện lần này đối với nhất mạch Thái Võ mà nói thì quả thật rất mất mặt, tất nhiên những người này đều muốn thăm dò đến cùng.
Là kẻ nào dám đào lên mộ tổ nhà Thái Võ? Thủ đoạn làm việc cũng quá khiến người ta khiếp sợ.
Thái Võ tiễn sư phụ của lão đi, lúc này tâm tình cực kỳ tồi tệ, không ngờ chuyện đây lại có liên quan đến nhất mạch của Lê Đà, quả thật khiến sắc mặt lão ngày càng âm trầm.
Trong lòng Thái Võ thầm cầu nguyện sư gia không có việc gì, tốt nhất là vẫn còn sống, nếu không thì tương lai, dương gian ắt có một ngày xảy ra biến hóa ác liệt, nhất mạch của bọn lão nếu không có Võ Phong Tử làm chỗ dựa, làm sao có thể đứng vững?
Ngày hôm đó, Thái Võ đích thân xuất kích, trực tiếp xông đến một nơi nghỉ chân của đối thủ, thẳng tay giết đến tận trước sơn môn, cường thế bá đạo đòi lời giải thích.
Bời vì tiểu yêu nghiệt của nhất mạch này từng buông lời tỏ ý phụ trách đối với sự việc lần này, mãi về sau mới không cần mặt mũi thu hồi lại những lời đã nói, chết cũng không thừa nhận.
Thế nhưng Thái Võ vẫn cứ đến, lão thật sự nhịn sắp hỏng rồi, phẫn uất không gì sánh được, đến nỗi không thể không lập tức hung hăng đi săn một phen, muốn tìm một số kẻ xui xẻo dám động đến nỗi đau của lão.
“Nhãi con ngu xuẩn, ta cho người ăn nói hồ đồ, ta cho ngươi ôm loại chuyện hỗn trướng này lên thân, ta đánh không chết ngươi!”
Không cần nghi ngờ, đối thủ của Thái Võ rất quyết đoán, lại một lần nữa tẩm quất hậu nhân nhà mình một trận, dưới loại tình huống này tốt nhất không nên cứng đối cứng với Thái Võ đã đánh đến tận cửa.
“Lão tổ tông, con sai rồi, về sau không dám phụ trách lung tung nữa, chuyện mộ tổ bị đào và đệ tử nòng cốt của nhà Thái Võ Thiên Tôn, quả thật không có liên quan gì đến con cả a, hu hu...”
Thái Võ tức gần chết, liền tù tì thăm hỏi đến tận sơn môn của hai nhà, không tiếc ra tay mạnh mẽ, chấn vỡ trường vực phạm vi ngoài của đối thủ, nhưng cũng không chiếm được tiện nghi gì, nhất là khi nghe thấy lời nói của mấy tiểu yêu nghiệt kia, mấy chữ đào mộ tổ quả thật quá chói tai gai mắt!
Thầm giận dữ, muốn tìm người trút giận cũng không thuận lợi, thật sự là đáng giận!
Cuối cùng, lão cắn răng một cái, tuyên bố treo giải thưởng, thân thể to lớn đứng sau một thiếu niên, dáng vẻ tương đương với những gì mà kính Thông U chiếu ra.
Đáng tiếc lại không có gương mặt, không thấy chân dung.
Thái Võ không tiếc giá nào, cho dù là nhất mạch của đại hắc thủ thời tiền sử
- Lê Đà thì đã sao? Dù sao thì hai bên đã định sẵn phải đối đầu, thà rằng cứ đi trước tìm kiếm thông tin có giá trị.
Đặc biệt là, lão không quá tin tưởng chuyện Lê Đà đã quay trở lại.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi trên dương gian đều xôn xao, rất nhiều người chấn kinh.
Bởi vì dựa vào giải thưởng mà Thái Võ đã ban bố, xét theo một vài tin tức được đưa ra, đệ tử hạch tâm của nhất mạch này thật sự có liên quan đến vị thiếu niên nọ!
Trước đó mọi người chỉ suy đoán và tiến hành các loại thôi diễn mà thôi, hiện tại lại được chứng thực?
Không hề nghi ngờ, Thái Võ đã tra ra được cái gì đó, hiện tại công khai tuyên bố với ngoại giới để mọi người tương trợ, tiến thêm một bước điều tra, từ đó nhanh chóng bắt được thủ phạm.
“Là người nào a, vậy mà có thể cường thế tiêu diệt truyền nhân quan trọng của nhất mạch Thái Võ, hơn nữa còn chủ động chạy đến trong tiên quật nhà người ta mà ra tay, sự can đảm này phải nói là khiếp người.”
“Không cần suy nghĩ nhiều, khẳng định là nhân mã của nhất mạch cực kỳ khủng bố nào đó, nếu không ai lại dám làm như thế?”
“Quan trọng nhất chính là, thiếu niên kia gọn gàng xử lý đám thiên tài nòng cốt của nhất mạch Thái Võ, đoán chừng chính là thiên tài trong đám thiên kiêu cùng thế hệ.”
Cũng trong ngày hôm đó, Sở Phong tuy rằng xuất thế, nhưng toàn thiên hạ đều thảo luận về sự siêu phàm của kẻ ra tay, cho rằng người thiếu niên cao thủ tuyệt đỉnh vô song trong cùng cấp bậc đã xuất hiện.
Khắp nơi đều sôi nổi bàn tán, thiếu niên có loại thủ đoạn này cũng không nhiều!
“Nếu đã thật sự liên quan đến một thiếu niên, vậy thì phạm vi có thể thu hẹp lại rất nhiều. Ta cảm thấy truyền nhân của Phật Tộc, Hằng Tộc, Lê Tộc đều có loại năng lực đó, nhưng mà bọn họ cớ gì phải ra tay như thế chứ?”
“Sẽ không phải là Lam Lẫm đấy chứ? Đây là một thiếu niên vô cùng thần bí, có sự bảo hộ mạnh mẽ của đạo giả, thiên phú không gì sánh nổi, nghe đồn muốn tiếp xúc phấn hoa trước, nhanh chóng để nhục thân hóa Thánh!”
“Không biết có phải là nha đầu kia của Hằng Tộc hay không, mới mười hai mười ba tuổi đã bí mật xuất đạo, được xưng là huyết mạch tối cường trong mười vạn năm qua của tộc này.”