Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2311 - Chương 2311: Gặp Lại Vị Cố Nhân Đầu Tiên Ở Dương Gian (2)

Thánh Khư Chương 2311: Gặp lại vị cố nhân đầu tiên ở dương gian (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mọi người nghị luận ầm ĩ, những phóng viên chiến địa, những người do môn phái tiến hóa lớn cử đến thăm dò tin tức đều lần lượt rời khỏi Minh Hồ.

Trước khi rời rời đi, Thái Võ từng phá lệ cho bọn họ tiến vào địa cung quan sát tình huống.

Đống tro hình người của đám người Minh Ngọc và Trác Hồng vẫn còn ở đó, dẫn đến chấn động, người ra tay quả nhiên là dứt khoát mà lãnh khốc.

Cùng ngày hôm đó, mấy tờ báo chí lớn bán chạy của dương gian cũng tiến hành đưa tin hàng loạt, các loại phán đoán và nghị luận đều có cả.

“Tất cả mọi người đều nói không phải là người nổi tiếng của dương gian, thế nhưng chúng ta lại cho rằng, thiếu niên ra tay nọ chính là đệ tử của mấy tộc có huyết thống mạnh nhất ở dương gian, lần này làm vậy chỉ vì rèn luyện, dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, chúng ta có lý do để nghi ngờ thân phận của họ, trước mắt nên khóa chặt tám cái mục tiêu...”

Một số tờ báo quả thật cái gì cũng dám nói, đều là những tờ báo lớn có sức ảnh hưởng, ví dụ như báo chí Thông Cổ, trực tiếp liệt kê ra danh sách tám thiếu niên tương ứng, có nam có nữ, đều là tám hạt giống mạnh nhất hiện tại trong lời đồn của dương gian, những thiếu niên trong đó đủ để đại biểu cho một số cường tộc có danh tiếng nhất trong vạn năm trở lại đây.

Báo sớm Thiên Đường lại mở ra một lối đi khác, rất lớn mật, cân nhắc về góc độ hết sức đặc thù, tiến hành đưa tin các loại: “ Phán đoán của tất cả mọi người đều quá gò bó quá rập khuôn, chúng ta xét thấy thực đáng cười, không có chút giá trị mới nào. Hiện tại để chúng ta tiết lộ chân tướng đi, thiếu niên kia chính là Sở Phong!”

Sau khi chính chủ Sở Phong nhìn thấy một tin tức kinh người mà báo sáng Thiên Đường mới cập nhật, ngón tay đều không kìm được mà run rẩy, cái này cũng có thể đoán được, trực tiếp khóa chặt hắn?!

“Trong đám thiếu niên, ai là người có thâm thù đại hận với Thái Võ Thiên Tôn? Ai sẽ xé rách da mặt mà đi đào mộ tổ nhà lão? Ai lại coi trời bằng vung? Ai lại dám mạo hiểm làm những chuyện như thế? Chỉ có Sở Phong! Hắn chuyển thế rồi, đã đặt chân đến dương gian, tính toán thời gian quả nhiên rất trùng khớp!”

Trong lòng Sở Phong hơi kinh động, nhà báo này cũng thật dám nghĩ, tuy rằng cố ý đưa ra những lập luận hiềm nghi, thế nhưng tất cả không phải không có đạo lý.

“Các người đều sai bét, thông qua số liệu mà phán đoán, lịch đại đến nay có một nhất mạch rất thành công rất cường đại, thích nhất chính là hạ độc thủ, đặc biệt là khi nhất mạch ấy đã từng hạ độc thủ với tổ sư của nhất mạch Thái Võ – Võ Phong Tử, giữa hai nhà này có thể nói là rất có ngọn nguồn, chúng ta cho rằng, kẻ ra tay rất có phong cách làm việc năm đó của Lê Đà.”

Đây chính là thông tấn mới nhất của báo chí Hắc Huyết!

Không thể không nói, những tòa báo hay bình đài của dương gian đều rất dám nghĩ, ánh mắt nhìn xa trông rộng, các loại ý nghĩ không giống bình thường đều có thể đưa ra, những có một vài suy đoán quả thật đã tiếp cận đến chân tướng thực sự, khiến Sở Phong không thể không đưa tay lau mồ hôi lạnh.

Chỉ có điều, rất nhanh hắn đã không quan tâm đến những thứ này nữa, mà là tiếp cận lừa tinh, bị nó hấp dẫn.

Cổ Trần Hải nói: “Con lừa này làm sao thế? Hình như có chút điên rồ đó, ngươi xem ánh mắt nó nhìn đăm đăm, ngơ ngác sững sờ, hai mắt tan rã không chút ánh sáng a!”

Trên thực tế, Sở Phong cũng đã chú ý đến nó, lời nói của lừa tinh có chút cổ quái, khiến trong lòng hắn không khỏi run lên.

“Cơ Đại Đức, phong cách làm việc của ngươi hôm nay... khiến ta cảm thấy quen thuộc, luôn cảm thấy rất giống một cố nhân, nhưng mà... vì sao ta lại nghĩ không ra chứ?”

Lừa tinh đang lẩm bẩm, vừa nói vừa biến đổi, bắt đầu la ó đau đầu, nâng lên một cái móng lừa che lấy huyệt thái dương, nói: “Đau quá, ta luôn cảm thấy đầu óc như bị một lớp giấy dán lên, che lại hết thảy, hiện tại lại muốn xuyên phá.”

“Lão Cổ, tình huống có nó là thế nào đây?” Trong lòng Sở Phong nổi lên nghi ngờ rất lớn, có một loại suy đoán nào đó.

Cổ Trần Hải cũng kinh nghi một trận, cẩn thận quan sát lừa tinh, sau đó nuốt nước miếng, nói: “Cái này... giống như là nhớ về ký ức kiếp trước, rất hiếm thấy, ta cảm thấy, nó là sinh vật đã xảy ra chuyện nào đó trên con đường luân hồi, vốn dĩ nên mang theo ký ức mà giáng thế!”

Sau đó, Cổ Trần Hải hưng phấn bừng bừng nói tiếp: “ Bắt được một người luân hồi, giá trị quá lớn rồi a, nói không chừng lai lịch kiếp trước rất lớn, Đại Đức, tranh thủ thời gian chế trụ nó, sau đó chúng ta tiến hành khảo vấn nghiêm một phen, có thể sẽ thu được thu hoạch béo bở đó!”

Trong lòng Sở Phong chấn động không thôi, hai mắt bừng sáng, có chút kích động, nhưng cuối cùng cũng khắc chế được, đáp lại: “Nó chỉ là một con lừa, có thể có lai lịch gì chứ? Hẳn là kiếp trước cũng là con lừa a?”

Cổ Trần Hải đáp: “Nói bậy, một khi đã chuyển sinh, liền rất khó khống chế chủng tộc mà mình đầu thai vào, cho dù kiếp trước nó là Thiên Tiên Tử, kiếp sau cũng có thể chuyển thế làm các loại thú vật hoặc chim muông.”

“Ầm!”

Đúng lúc này, đầu của lừa tinh phát sáng, giống như đã phá vỡ mê chướng nào đó, toàn thân chấn động rất kịch liệt, nó hét lớn: “Ta nhớ lại rồi, âm gian, ta đây là...”

Sau đó nói cúi đầu tự nhìn lại mình, sau đó trưng ra dáng vẻ khó mà tiếp thu nổi, gào lên: “Tại sao ta lại biến thành cái dạng này, đây không phải ta nguyên bản a!”

Trong nháy mắt, Sở Phong kích động đến huyết dịch sôi trào, hắn rất muốn hô một tiếng Lão Lư, thật sự rất giống vị cố nhân của hắn.

Thế nhưng vì sao lại nói cỗ thân lừa này không phải nguyên bản của nó, chẳng lẽ kiếp trước không phải lừa?

Cổ Trần Hải đột nhiên hét lớn: “Ngươi đây là phá vỡ mê chướng luân hồi, mau mau nói ra thân phận thực, nói hết bí mật trong lòng, bằng không sẽ có khả năng lãng quên lập tức, bị đánh về nguyên hình, quên mất kiếp trước!”

Những lời của lão rất trịnh trọng, ngay cả Sở Phong cũng phải giật mình, thế nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra, lão gia hỏa này có lẽ đang cố ý làm vậy, muốn gạt lừa tinh nói ra thân phận thật.

“Ta là ai? Ta không phải dáng vẻ như này, ở con đường luân hồi chỗ đó, Tần Lạc Âm, Thanh Thi...”

Lừa tinh nói như vậy.

Trong nháy mắt, Sở Phong trợn mắt há miệng vì sốc, lừa tinh chính là... Tần Lạc Âm? Thông tin này suýt chút nữa đã dọa cho hắn nhảy dựng lên!

Cổ Trần Hải lại càng trầm mặc, sau đó quan tài đá liền nhảy dựng lên, lão gấp gáp thở dốc, gần như phẫn nộ mà hét lên: “Không có khả năng! Thời kỳ tiền sử, thiên nữ của Mộng Cổ Đạo, đệ nhất mỹ nhân lúc trước – Thanh Thi, làm sao có khả năng đầu thai thành cái dạng này?!”

Bình Luận (0)
Comment