Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2319 - Chương 2319: Thông Thiên Tiên Bộc (2)

Thánh Khư Chương 2319: Thông Thiên Tiên Bộc (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bên trong tòa cung điện cổ xưa nọ, có rất nhiều dấu vết của người xông vào luân hồi, bị tòa cung điện kia ghi nhớ, sau đó khắc xuống.

Ngay cả Sở Phong đều bị ép lưu lại dấu vết ở trong đó, hắn cũng vì thế mà khắc xuống một câu: Vô địch là tịch mịch cỡ nào.

“Rất giống với thân ảnh trong vùng đất luân hồi, tuy nhiên có hơi non nớt và ngây ngô, nhưng mà phong thái và khí vận quả thực rất đồng nhất, có thể nói là cực kỳ giống!”

Sở Phong nào có thể không kinh hãi? Chẳng lẽ thật sự là vị nữ tử phong tư tuyệt thế mà hắn đã nhìn thấy ở trong cung điện luân hồi, không biết sinh ra ở thời kỳ văn minh tiến hóa nào, dù sao thì cũng là những năm tháng đằng đẵng trước kia, nữ tử nọ từng xông qua luân hồi, không lẽ hiện tại lại chuyển thế thành công thêm lần nữa?!

Hắn suy đoán, theo thời gian trôi đi, chỉ sợ trên người nữ tử kia sẽ ngày càng thể hiện tinh thế, đem phong thái của vị nữ tử trong cung điện nọ hoàn toàn phô bày, loại thiên uy kia cũng theo đó mà lộ ra.

“Thực không đơn giản a!” Ánh mắt Sở Phong sáng tối chập chờn, đứng ở xa nhìn bóng lưng của thiếu nữ không ngừng xem qua xem lại, đây rốt cuộc là Lâm Nặc Y hay là con gái của cô? Tính theo thời gian thì nên lựa chọn đáp án phía sau mới phải.

Nơi xa, thần giác của thiếu nữ cực kỳ nhạy cảm, trong chốc lát khi Sở Phong nghiêng người thì thiếu nữ đã ngoảnh đầu lại, cũng xoay người nhìn về phía hắn mấy lần.

Hiển nhiên trong lòng cô nhóc có cảm giác, phát hiện ra có người nhìn mình.

Suýt chút nữa đã bị phát hiện, điều này khiến Sở Phong cực kỳ kinh ngạc, loại thần giác kia quá mức kinh người, hắn đều áp chế các loại khí tức của ban thân đến độ không tỏa ra chút dao động nào, vậy mà cô ấy cũng có thể phát giác?

Hắn tin chắc, đây không phải là loại thần thức cảm giác bình thường, mà là một loại bản năng.

Bởi vì sương mù mờ mịt của Tiên Bộc nơi đây vẫn luôn áp chế tinh thần của tất cả mọi người.

“A, nàng ta quả nhiên cũng đến rồi!”

Sở Phong phát hiện ra Ánh Trích Tiên, tư thái thướt tha, dung mạo thanh tú, có thể xưng là quốc sắc thiên hương, đồng thời cũng có loại cảm giác xuất thế nhàn nhạt, tựa như thiên tiên tử phạm tội chuyển thế đến nhân gian, phiêu miểu mà mông lung, cả người đều bao phủ bởi một màn sương trắng, khiến người ta khó mà tiếp cận, khiến người ta có cảm giác nàng ta chính là tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.

Những năm này trôi qua, dung mạo của Ánh Trích Tiên không hề thay đổi, hơn nữa khí chất lại càng xuất chúng. Mà bản thân Ánh Trích Tiên cũng tính là người nổi trội trong đám người âm gian, sau khi đến dương gian thì khí chất lại càng được lột xác.

Sở Phong ngẫm nghĩ rất nhiều, không biết những cố nhân khác tiến vào dương gian thế nào rồi, phải chăng cũng khó có cơ hội gặp gỡ?

Tử Loan, Nguyên Ma, Khương Lạc Thần, Kim Lân Đạo Tử, Thích Hoành Đạo tử,... có quá nhiều người, không biết đều đã phân tán ở nơi nào.

Sở Phong lại vuốt mặt lần nữa, khiến bản thân ngày càng trở nên lạ lẫm, cho dù có cùng người quen tương phùng thì cũng khó phân biệt được, bởi vì nơi này có một số người thật sự không tin nổi!

“Lão Cổ nhìn thấy không, những thần tử và môn đồ Thiên Tôn đi qua đều có người theo sau bảo vệ a, hơn nữa còn là Thần Vương đi cùng che chở, ta cứ như vầy mà xuất hiện có được không, chỉ dựa vào một mình ngươi có nổi không?”

“Mặc dù ta hận đến độ không thể cắt lát ngươi ra thành từng miếng, nghiên cứu xem từ đầu đến chân ngươi rốt cuộc có thứ gì, nhưng mà, một mã đổi một mã, nếu ngươi đã đáp ứng cho ta một chút hồn nhục của ngươi, mấy năm tiếp theo lão phu coi như bán cho ngươi đó, sẽ phụ trách huyết chiến vì ngươi, cho dù Thần Vương có dám đến khiêu chiến, ta cũng chém đến đổ máu, trấn áp hết thảy!”

Cổ Trần Hải trả lời, vì hồn nhục, lão có thể buông xuống bất cứ thành kiến nào, cho dù từng bị Sở Phong lừa qua, hơn nữa hắn còn là tình địch mạnh nhất của lão, nhưng lão cũng không chối từ.

Chỉ vì năm đó đại ca lão tìm loại vật chất kia nhưng mãi không có được, phải biết là Lê Đà đánh khắp thiên hạ cũng không có đối thủ, có đồ tốt nào mà chưa từng thấy qua? Ngay cả chí bảo cứu cực cũng dám nhúng chàm, dám đi đoạt, chỉ có duy nhất hồn nhục là trở thành nỗi tiếc nuối duy nhất của y.

Lão tin tưởng mắt nhìn của đại ca nhà mình, bởi vậy bất luận như thế nào đều muốn có được một khối hồn nhục.

Lão đã có dự định nhất định, sau khi tiến hóa nhanh chóng trong mộ cổ nhà Thái Võ, thực lực đã đi lên rất nhiều, mặc dù vẫn kém xa năm đó, thế nhưng lão vẫn tự tin có khả năng đối đầu với Thần Vương, tuyệt không sợ hãi!

“Đương nhiên, ngươi tuyệt đối đừng chủ động gây chuyện, tối thiểu không thể chọc giận sự tồn tại trong mắt hỗn độn!” Lão Cổ khuyên bảo, tương đối kiêng kỵ.

Sát bên Tiên Bộc có mấy vòng xoáy động hải nhãn, nơi đó có hỗn độn đang xoay tròn, bên trong có thân ảnh đáng sợ nào đó đang ngồi xếp bằng.

Lão Cổ hoài nghi nghiêm trọng, người ngồi xếp bằng ở nơi đó chính là Thiên Tôn, thậm chí là Đại Năng đang tọa quan!

Sở Phong đi đến trước cái đình bằng đá, những thứ đồ bày bán đều là thứ rách nát gì? Hắn có chút sửng sốt đến trợn mắt há miệng, ví dụ như một vỏ ốc đen sì sì, hình dáng đã có chút tổn hại, kết quả lại được người ta bày gọn gàng lên bàn đá.

“Đi qua ghé qua, không nên bỏ lỡ, đây chính là tiên vật rơi xuống từ Tiên Bộc, một khi luyện thành chí bảo, uy năng há có thể tưởng tượng! Năm đó từng có người luyện thành một cái tù và (2) kinh thế, sau khi thổi lên, trong vòng một đêm đã diệt sạch ba đại tộc quần, kinh chấn dương gian!

(2)Tù và: Kèn làm bằng vỏ ốc biển.

Người bán chính là một nam tử trung niên, đang nghiêm túc rao hàng, lời nói cực kỳ tự tin, tựa như thứ mà bản thân đang rao bán chính là một bảo bối quý hiếm có thể chấn thế.

Bên cạnh đó, trong một đình đá thô ráp, một lão giả khinh thường liếc qua nam tử trung niên nọ, sau đó không nhanh không chậm giới thiệu vật phẩm của mình.

“Nhìn thấy không, ấm đá bị tổn hại này tuy rằng vỡ mất một nửa, không phải vật hoàn chỉnh, thế như lai lịch lại rất lớn, đây chính là thiên vật luyện chế từ trong Tiên Bộc, cũng không phải loại mà vỏ sò vỏ ốc gì đó có thể so sánh, vật này nếu được sửa chữa tốt, có khả năng chính là một món vật phẩm cứu cực!”

Bình Luận (0)
Comment