Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ừm, đây chính là vật đại hung, ẩn chứa quỷ bí.” Nữ nhân trung niên bán quang lô gật đầu, cũng không có bất kỳ phủ nhận nào, hiển nhiên bà ta biết rất nhiều chuyện, hiểu rõ cũng càng nhiều.
“Tiền bối dường như đã nắm giữ quang lô rất nhiều năm, bản thân lại không có việc gì?” Thiếu nữ giống Lâm Nặc Y hỏi.
Nữ nhân trung niên thản nhiên, bình tĩnh lãnh đạm đáp lại: “Không phải của ta, mà là của tổ chức ta sưu tầm được. Mấy năm qua, đích thật đã phát sinh một số thảm án.”
Mọi người nghe xong, lập tức lên tiếng yêu cầu bà ta nói rõ tất cả chỗ dị thường của quang lô.
Có người nói: “Chúng ta muốn mua, tất nhiên cũng phải hiểu rõ nội tình bên trong chứ.”
Những người khác vội gật đầu phụ họa: “Đúng vậy, nếu muốn chúng ta mua, tiền bối nhất định phải thẳng thắn, không thể lừa bịp.”
“Ta và bà ấy là đồng nguyên, đến từ một tổ chức, già trẻ không gạt. Từ trước đến nay, ta chưa hề làm hỏng thanh danh của mình.” Nữ nhân trung niên lên tiếng, đồng thời chỉ lão ẩu đang bán Mạnh Bà Thang trên cầu Thạch Củng.
Mọi người nghe xong, ai cũng động dung, sắc mặt của rất nhiều người thay đổi. Khó trách, ngay cả sinh vật cấp Thiên Tôn bước ra từ hỗn độn nhãn cũng không dám ra tay tranh đoạt. Thì ra còn có tổ chức làm hậu thuẫn.
Một số thiếu niên nam nữ không biết, nhưng một số thanh niên trai tráng và nhân vật lão bối lại cảm thấy sợ hãi. Tổ chức này rất đáng sợ. Thời đại thay đổi, mãnh nhân uy chấn nhất đại một đoạn tuế nguyệt mất đi nhưng tổ chức này vẫn còn, vẫn tham gia các hoạt động mua bán năm đó. Điều này thật sự quá kinh khủng.
Một số chi tiết cũng có thể khiến người ta khiếp sợ, ví dụ như cứ cách một khoảng thời gian, khi thác nước Thông Thiên xuất hiện cơ duyên, bọn họ sẽ bán ra Mạnh Bà Thang. Đây chính là vật tư mang tính chiến lược mạnh nhất của Hằng tộc, Lê tộc. Một khi có được tuyệt sẽ không bán, nhưng bọn họ lại dám làm như thế.
“Năm đó, một vị thủ lĩnh của tổ chức chúng ta đã nghiên cứu lô tử này gần trăm năm, ngày đêm bất ly thân, lâu dài lấy hồn quang tẩy lễ, cuối cùng qua đời một cách khó hiểu, vô thanh vô tức chết khi ngồi quan địa.”
Nữ nhân trung niên vừa mới nói xong, một trận oanh động được dẫn phát, đồng thời mọi người cảm thấy kinh dị. Đây quả thật là vật bất thường.
Tổ chức đó cường đại nhường nào, có thể so sánh với mấy đạo thống mạnh nhất dương gian. Nhưng một vị thủ lĩnh của bọn họ lại chết, vấn đề này lập tức trở nên lớn hơn.
“Chỉ trong trăm năm, thủ lĩnh đã tìm hiểu được nhiều loại thần kỹ, tàn pháp thiên kỹ, thậm chí còn có một phần hô hấp pháp. Nếu có thể bù đắp, đó chính là tuyệt học cấm kỵ.”
Điều này khiến cho rất nhiều người lộ ra sắc mặt khác thường. Cho dù bọn họ cảm thấy không ổn nhưng cũng không cảm thấy quá mức đáng sợ. Bên trong quang lô còn có truyền thừa thần bí.
“Về sau, tổ chức của chúng ta từ cổ đại cho đến bây giờ, trước sau tổng cộng có sáu đại thủ lĩnh hoặc thái thượng trưởng lão chết một cách khó hiểu chỉ vì nghiên cứu cái lô này.”
Nữ nhân trung niên nói thẳng. Từ đó về sau, trong năm tháng dài đằng đẵng, tiểu lô tử này đã được cất trong kho, không ai dám đụng vào, đại diện cho điềm chẳng lành.
Tất cả đều giống như Lê đã nói với Cổ Trần Hải, khuyên lão đừng nên đụng vào. Thế gian có loại phúc không thể tiếp nhận được. Nếu chạm vào, hẳn sẽ phải chết.
Người ngoài không biết Lê, nhưng nữ nhân trung niên có thể khiến cho tiến hóa giả ở đây cảm thấy khiếp người, nhất thời tất cả đều lui về phía sau, không dám tự tay kiểm tra quang lô nữa.
Nữ nhân trung niên nói: “Tổ chức của chúng ta làm ăn rất thẳng thắn, chưa hề lừa gạt già trẻ, có cái gì thì nói cái đó. Ta cũng đã nói toàn bộ cho các vị nghe rồi đấy.”
“Tiều bối, ngươi muốn dọa ta thì có. Nghe ngươi giới thiệu như vậy, ai còn dám mua nữa?”
Nữ nhân trung niên bình thản đáp lại: “Vậy ta sẽ bổ sung thêm một điểm, diệu thuật thứ mười thế gian Địa Phủ Quy Lai chính là do đại thủ lĩnh của tổ chức chúng ta sau khi quan sát quang lô đã được dẫn dắt rất nhiều, từ đó khai sáng ra.”
Oành.
Tất cả mọi người đều náo động.
“Cái gì?” Một số người kêu lên sợ hãi.
Có thể nào không kinh hô chứ? Đây quả thật là một tin tức kinh người, mang tính chất bùng nổ.
Diệu thuật mười vị trí đầu dương gian gần như đều thất truyền. Mỗi một thứ đều là đòn sát thủ mang tính chiến lược đối với từng tộc. Có một số diệu thuật cần tất cả thành viên trong tộc cùng nhau ra tay mới có thể thi triển ra, uy năng mênh mông, có thể trấn thế gian.
Truyền thừa hoàn chỉnh quá ít, gần như đã đoạn liễu căn cơ.
Diệu thuật này quá kinh diễm, quá khủng khiếp trong lịch sử tiến hóa, đủ để quét ngang khắp thiên hạ, chấn nhiếp các tộc, không ai dám không theo.
Nó do các vị thủ lĩnh của một tổ chức lĩnh ngộ được từ quang lô, cuối cùng khai sáng ra một hệ thống hoàn chỉnh. Điều này thật sự quá kinh người.
“Hơn nữa, những vị thủ lĩnh đã chết khi còn sống của chúng ta đã từng nói, bọn họ chỉ có thể thăm dò được những khu vực sâu hơn của quang lô, về phần phần cuối cùng nhất chỉ nhìn thấy một cách mơ hồ, hoàn toàn không thể bước chân vào.”
“Trưởng lão, thác nước Thông Thiên phát sinh tình huống quan trọng…”
“Huyền Tổ, ta có tin tức trọng yếu muốn mật báo cho gia tộc.”
…
Nhất thời, tất cả tiến hóa giả có mặt đều không thể chờ đợi được nữa, hoặc đến chỗ xa, hoặc rời khỏi khu vực, lợi dụng các công cụ truyền tin liên lạc với môn phái và gia tộc của mình.
Thậm chí, có một số nhà nghiên cứu trận vực mở ra Thần Từ Đài truyền tống, trực tiếp quay về gia tộc đích thân giải thích tình huống trước mắt.
Nơi này cực kỳ náo nhiệt. Có rất nhiều sinh linh tiến đến, có Nhân tộc, cũng có thần cầm và hung thú các loại, tất cả đều đang quan sát quang lô. Ngoài ra, người chủ trì các môn phái tiến hóa đỉnh cấp đều chuẩn bị lên đường đến nơi này.
Trước thác nước Thông Thiên, rất nhiều người tỏ ra sợ hãi và kính sợ quang lô.
Nữ nhân trung niên nói: “Thật ra cũng chẳng có gì, chỉ cần không mang nó thường xuyên, bình thường mà nói sẽ không xảy ra chuyện, không có nhân quả dây dưa.”
Một đám người nửa tin nửa ngờ. Thứ này nhất định phải tranh thủ, nhưng khẳng định phải để cho đám lão già trong tộc đau đầu nghiên cứu, đám trẻ không dám sờ đến nó.
Không ít người nhìn về phía thiếu nữ giống Lâm Nặc Y. Ngay cả Ánh Trích Tiên cũng gật đầu chào hỏi, hướng nàng thỉnh giáo, hỏi nàng thứ này chạm vào thời gian ngắn phải chăng cũng sẽ chẳng lành.