Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong đích thân động thủ, kéo đại Tà Linh từ trên chiến xa màu đen xuống mặt đất, nói: “Trước tiên ta sẽ thu chiếc chiến xa này lại.”
Xe này rất lớn, cực kỳ rộng rãi, nhưng toàn thân đen nhánh, cũng không thể khôi phục lại bộ dạng ánh vàng sáng chói thần thánh như trước kia nữa, khác biệt rất lớn.
Sở Phong hỏi: “Nếu có thể nhỏ một chút thì tốt, lớn như thế, ta cũng không cách nào thu lại đi tịnh hóa, lão Cổ, ngươi có thuật khống chế binh khí gì không? Cổ quyết chuyên dùng để khống chế loại chiến xa chí cường này.”
“Thật là có!” Lão Cổ nói, trên thực tế chiếc chiến xa này là thứ duy nhất mà lão để ý, trước kia đã nhìn chằm chằm.
Sở Phong dựa theo sự hướng dẫn của lão mà thử, quả nhiên chiếc chiến xa cao lớn này thu nhỏ lại, bí pháp của lão Cổ hữu hiệu.
Xe này đã hư hại, thiếu một bộ phận, nhưng vẫn rất đáng sợ, tản ra khí thế kinh người, dù cho trên người Sở Phong có Luân Hồi Thổ bao trùm cũng cảm thấy khó chịu như là đao cắt.
Nếu như tới gần chiến xa màu đen như bình thường, hắn xác định, hơn phân nửa mình sẽ tan rã ngay lập tức, hồn quang cũng phải nổ tung.
“Được đó lão Cổ, phương pháp của ngươi hữu hiệu.”
“Ngươi cũng không xem một chút đây vật mà ai cất giấu.”
“Không phải là đại ca ngươi chứ?” Sở Phong hỏi.
“Đương nhiên, khống binh quyết đẳng cấp cao nhất, không phân cảnh giới, không phân tộc đàn, tóm lại là hữu hiệu!”
Vù!
Vận chuyển loại cổ quyết kia mấy lần, chiến xa thu nhỏ, hóa thành dài bốn tấc, rất tinh xảo và xinh đẹp, lấp lánh ánh đen, trước tiên Sở Phong đưa nó vào dưới Luân Hồi Thổ trong lọ đá.
“Được rồi, chúng ta có thể lên đường. Ừm, các ngươi đợi chút, ta mang đi một món bảo vật cuối cùng là được rồi.”
Nhưng mà lần này, Sở Phong mới vừa xách giáo gỗ tiến lên thì chính hắn cũng bắt đầu hãi hùng khiếp vía, luôn cảm thấy nữ tử này phảng phất đang ngủ say, cũng không phải là triệt để chết đi.
“Đại Tà Linh, dù sao ngươi cũng đã chết, nhiều bảo bối như vậy cùng chôn ở dưới mặt đất với ngươi thì có hơi lãng phí, ta giúp ngươi mang đi, để bọn chúng toả ra hào quang vốn có, đừng trách ta, xin hãy rộng lòng bao dung.”
Sở Phong giày vò khốn khổ, ở đây tự an ủi mình.
Tiếp đó, hắn dùng giáo gỗ câu vật che ngực lên, kết quả, thật sự có hơi thở tàn ác đập vào mặt, khiến cho lông tóc hắn dựng đứng, cùng lúc đó, hắn tận mắt nhìn thấy, mí mắt của nữ tử kia đang nhảy nhót, hơn nữa rất kịch liệt.
“Quỷ!”
Không phải Sở Phong kêu, không phải Hổ Đông Bắc kêu, mà lão Cổ là người đầu tiên thét lên, cũng bắt đầu đập quan tài.
“Lão Cổ, ông nội ngươi, ngươi chính là quỷ, kêu quỷ cái gì? Ngươi muốn hù chết ta à!” Sở Phong nhảy dựng lên.
Sau đó hắn dẫn theo hai người, tiến vào bên trong lọ đá, xoay người bỏ chạy.
Lọ đá hóa thành một luồng ánh sáng, bay trốn cực nhanh, quá nhanh, đi xuyên qua lòng đất.
Hổ Đông Bắc nói: “Huynh đệ, ta đã nói mà, hơn phân nửa là nàng còn sống, ngươi lại không tin! Ngươi thấy không, vừa rồi ánh đen trên người nàng đang tiêu tán, có nhiều chỗ lại trắng noãn.”
“Đừng nói nữa, đi nhanh lên!” Sở Phong chột dạ, hắn cũng nhìn thấy, ánh đen kia đang biến mất, có thể con đại Tà Linh này thật sự còn sống.
“Đi mau, tiểu tặc, ngươi cướp chiến xa của nàng thì chớ, ngươi xem ngươi đi, ngay cả giày chiến của người ta, ngay cả váy của người ta cũng không buông tha, cũng sắp lột sạch. Nếu như nàng còn sống thì khẳng định sẽ truy sát ngươi khắp thiên hạ, ngươi muốn không chịu trách nhiệm cũng không được!”
Hổ Đông Bắc gật đầu điên cuồng, nói: “Điềm đại hung!”
“Đừng đề cập đến bốn chữ này với ta, mẹ nó, trốn!” Sở Phong nguyền rủa.
Phía sau, ánh đen trên người nữ tử kia liễm vào trong cơ thể, toàn thân tuyết trắng như ngọc, mí mắt động đậy, lông mi thật dài càng là đang rung động, khôi phục quá nhanh!
Nàng tràn ra hơi thở cực kỳ kinh người, kinh thiên động địa!
“Nguy rồi, các ngươi có cảm nhận được không, phía sau có sát khí ngút trời xao động, con đại Tà Linh kia thật sự sống lại!” Sở Phong kêu lên quái dị.
Đây chính là kết quả xấu nhất, nếu thật sự đuổi theo thì khỏi phải nghĩ, Sở Phong sẽ thảm vô cùng, trong lúc nhất thời, mặt của hắn cũng tái đi rồi.
“Người chết cũng bị ngươi chọc cho tức đến sống lại, huynh đệ, công lực này của ngươi càng ngày càng thâm hậu, Lê Tam Long thời tiền sử kia cũng không biết nhảy nhót như ngươi.” Hổ Đông Bắc kêu lên.
“Nói gì vậy hả, con lừa tinh đáng chết! Ai dô, mau trốn!” Lão Cổ đập quan tài, sương máu lan tràn, vô cùng lo lắng.
“Đại hung a, mẹ ơi, đã đuổi tới rồi sao?” Hổ Đông Bắc kêu lên, da đầu hắn ta tê dại.
“Con lừa Đông Bắc, ngậm miệng, đừng hù dọa người ta lung tung!” Lão Cổ kêu lên.
“Lệ quỷ, ngươi hét ai đây, tên cúng cơm của bản vương là Tây Bá Lợi Á Hổ, mang danh Đông Bắc Vương, ngươi mà gọi bậy tên ta nữa thì ta sẽ không để yên cho ngươi!” Hổ Đông Bắc nghiến răng nghiến lợi.
Sở Phong nhìn về phía sau, trong lòng đất hào quang ngút trời, quá kinh khủng, đó là ánh đen lại chuyển hóa thành ánh sáng trắng, từ khiếp người đến hơi thánh khiết, đây là hai loại năng lượng hoàn toàn tương phản.
“Không có đuổi theo, nàng ở tại chỗ không có động đậy!” Lão Cổ nói.
Đây là điểm duy nhất khiến cho Sở Phong có thể hơi an tâm, dường như Tà Linh kia đang giãy giụa ở tại chỗ, cũng không truy sát.
Đương nhiên Sở Phong không dám dừng lại, khống chế lọ đá, chạy trốn như điên.
Phía sau, đại Tà Linh bỗng chốc mở mắt, nàng muốn ngồi dậy, nhưng lại chưa thể thành công, hai ánh sáng đen trắng giao nhau ở xung quanh cơ thể, nhục thân đang có xu hướng hư thối đang quay lại, trở nên trắng nõn.
Nhưng là, ở giữa mảnh trời đất này có loại trật tự bí ẩn nào đó cuốn tới như là sóng gió, trấn áp nàng, toàn bộ thế giới đều đang nhằm vào nàng, muốn tiêu diệt!
Đây là sự đối chọi của phù văn năng lượng có thuộc tính khác nhau!
Đồng thời, đây cũng là sự xung đột kịch liệt giữa quy tắc của những thế giới khác biệt.
Đại Tà Linh phong hoa tuyệt đại, nhưng hiện tại, ánh mắt chứa giết chóc, sát khí ngập trời, trước đây không lâu lúc nàng bị người ta cướp sạch cũng đã có cảm ứng sơ bộ, bị tức đến cực hạn.
Nàng là ai? Thân phận quá cao quý, lại có thể có người cướp bóc nàng, mà lại suýt chút nữa khiến cho nàng triệt để trần trùng trục, thật sự là có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục.
Nếu như chuyện này bị truyền đi, hoàn toàn chính là một chuyện cười, với thực lực và địa vị của nàng, làm sao có thể để loại chuyện này xảy ra?