Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2358 - Chương 2358: Truy Sát (1)

Thánh Khư Chương 2358: Truy sát (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, đại Tà Linh từ Quảng Hàn tiên tử rơi vào mỏ than chuyển hóa dần về trắng noãn như ngọc, đất trời này đang áp chế (1) nàng, trải qua vài ngày chịu khổ, nàng đã sơ bộ vượt qua tử kiếp.

(1)Áp chế: gây áp lực và kềm chế.

Trước khi tới thế giới này dọc theo thác nước Thông Thiên, nàng đã chuẩn bị rất nhiều, nếu không nhục thân mà vượt cửa thì nhất định phải chết không nghi ngờ.

Dù vậy, nàng cũng phải trả một cái giá đắt, bây giờ vẫn còn nguy hiểm đến tính mạng!

Trước mắt, sở dĩ cả người nàng không thể động đậy cũng là bởi vì bị đất trời này áp chế.

“Vật che thân đại hung, chân đen, hữu dung nãi đại, trân châu đen...”

(2)Hữu dung nãi đại: Ý chỉ sự rộng lượng bao dung. Nhưng ở đây có hai chữ “nãi đại” cũng đồng nghĩa với vú to nên mới bị cô này ghim.

Những từ ngữ này vẫn lượn lờ bên tai nàng, khiến cho nàng quả thực là...

Nàng có thân phận như vậy, huyết thống thánh khiết vô thượng, lại có một ngày bị người ta đánh giá như thế.

Đáng hận, nàng thật muốn thò bàn tay ngọc ngà ra, cách hư không đập chết người kia!

“Sao vẫn không thể động đậy?!” Cảm xúc của nàng không yên, muốn lập tức truy sát, bởi vì tiểu tặc kia quá ghê tởm.

...

Sở Phong một đường chạy trốn, giống như là gắn mô tơ vào mông, thật sự là gợn sóng phía sau quá mạnh mẽ, khiến cho lòng đất cũng đang lay động kịch liệt, làm hắn bất an.

“Vù!”

Rốt cục, hắn xông ra khu vực lòng đất dày đặc, đột nhiên chui ra mặt đất, sau đó bắt đầu chuẩn bị trận vực.

Dưới mảnh đất này có tổ mạch, từ trường dày đặc, quấy nhiễu trận vực, cho nên hắn chạy trốn tới trên mặt đất mới làm phép.

“Thật sự là không may, cướp bóc thi thể của một con Tà Linh mà cũng xảy ra chuyện.” Sở Phong lau mồ hôi, lấy ra một mảnh, đều là đã khắc xong từ sớm.

Vèo một cái, bọn hắn biến mất khỏi chỗ cũ, đi ngang qua hư không, thần từ thạch tại chỗ cháy lên, không hề để lại manh mối.

Nhưng mà, ở ngoài mấy ngàn dặm, Sở Phong rơi cái phịch xuống, dường như lọ đá đụng vào vật gì, lắc lư mãnh liệt không thôi.

“Ông nội ngươi, ai vô đạo đức như thế, bày trận vực ở đây, đây là triệt để bao vây khu vực thác nước Thông Thiên sao?” Đầu óc Sở Phong choáng váng, nếu không phải có lọ đá, đoán chừng hắn sẽ rất thảm.

Loại bố cục trận vực chặn đường truyền tống này là hung hiểm nhất, tương đương với việc cắt đứt hư không!

Sở Phong nhìn về sau, vẻ mặt nghiêm túc, bạo tay ghê, vùng đất này có cắm một vài cờ thần từ lớn, khóa hết bốn phương trời đất.

Sắc mặt hắn khó coi, phỏng đoán có lẽ điều này là do Mạc gia làm nên, bọn họ chết mất hai đệ tử nòng cốt, phong tỏa mảnh đất này.

Trên thực tế, đúng là như thế, trước khi người của đại bản doanh Mạc gia vẫn chưa kịp chạy đến thì đã bảo trưởng lão ở nơi đây ra tay trước, tế ra cờ lớn, bao vây mảnh khu vực này.

Sau đó, từng được người tộc này củng cố thêm, ngăn cách vùng đất này với bên ngoài, phòng ngừa hung thủ chạy trốn, muốn bắt rùa trong hũ.

Về phần về sau Tà Linh xuất hiện, lại dẫn tới bọn người Thạch Phật, Hạo Nguyên, Hằng Thác ra tay, khóa chặt bao vây nơi đây, thì càng đừng nói đến viện binh chạy tới sau này, đã từng có cao nhân bố trí trận vực.

Có thể nói, vùng đất này bị người ta bố trí ít nhất ba tầng trận vực cỡ lớn trở lên.

“May mà đạo hạnh của tiểu gia ta đây cao thâm, hiểu biết trận vực!”

Sở Phong thở dài một hơi, át chủ bài mấu chốt nhất là, hắn có lọ đá, có Luân Hồi Thổ, đây là vũ khí sắc bén để xông ra khỏi trận vực!

“Đi!”

Sở Phong xâm nhập vào trong trận vực, đi thẳng về phía trước, cũng bắt đầu phá giải, đương nhiên nếu thực sự không phá được thì liền trốn ở trong lọ đá mà cố thử.

Ầm ầm!

Sau mấy lần nổ lớn, Sở Phong xông ra.

Nhưng động tĩnh này thật sự là có hơi lớn.

Chủ yếu là, hắn nóng lòng chạy trốn, sợ bị đại Tà Linh kia đuổi kịp, vì vậy có hơi làm bừa, không muốn tốn thời gian ở đây mà khổ sở nghĩ phương pháp phá giải kỹ càng tỉ mỉ.

Một khi động tĩnh lớn, một vài người liền có cảm ứng!

“Đuổi theo!”

Có người của Mạc gia chờ đợi ở mảnh khu vực này, đánh tới trước tiên.

“Ha ha, gặp lại!” Sở Phong cười lạnh.

Hắn xuyên qua hư không, lợi dụng thần từ đài mà chạy.

Ầm!

Có người đập một cây cờ lớn tới, nhưng đã chậm, Sở Phong đã sớm chuẩn bị quá nhiều thần từ đài, đều đã sớm khắc xong, ngay cả bóng lưng của hắn người kia cũng không có thấy rõ, liền để hắn bỏ chạy, cờ lớn đánh nát hư không.

Nhưng mà, ngay lúc miệng Sở Phong đang mỉm cười, xuyên qua hư không, hắn đột nhiên cảm thấy rét run cả người, lạnh lẽo một trận.

Cùng lúc đó, Hổ Đông Bắc, lão Cổ cũng cảm thấy bất an.

“Không hay rồi, có kẻ địch đang tới gần!” Hắn ta kêu lên.

“Đạo hữu, chờ một chút, ngươi hiểu lầm rồi, là người của tổ chức chúng ta đến che chở ngươi chạy trốn.” Có người hô.

Sở Phong yên lặng, quay đầu quan sát, đó là một vị Thần Vương, trên quần áo có thêu một con chim kỳ lạ bay lên không trung, đây là một loại ấn ký đặc thù, có lẽ là cùng đến từ một tổ chức với bà lão bán Canh Mạnh Bà và nữ tử trung niên bán Thì Quang Lô.

“ An bẫu dát đạt!” Lão Cổ hô lên một câu kỳ quái.

“Mộc oa lộ na!” Người ở phía sau đáp lại, cũng lộ ra sắc mặt khác thường.

“Là người của tổ chức kia, ta dùng ám ngữ của bọn họ, xác nhận thân phận của hắn.”

“Đạo hữu, nếu ngươi đã từng mua Canh Mạnh Bà của chúng ta, lại quen thuộc với tổ chức của chúng ta, chắc hẳn phải biết, các ngươi sẽ có được sự che chở của chúng ta, không cần lo lắng!” Người kia nhanh chóng tới gần.

Trong tay người nọ nắm một tấm lệnh bài, tản ra năm màu, chính là khối lệnh bài này đả thông hư không, để người nọ đi theo vào, đang nhanh chóng đến gần.

“Đây là hư không bài, có thể làm nhiễu không gian, đuổi vào trong đường hầm không gian mà những người khác tạo dựng, luyện chế một lệnh bài như thế này phải trả giá cực đắt.” Lão Cổ giới thiệu.

Nhưng rất nhanh sắc mặt của lão liền thay đổi, càng thêm khó coi, nguy cơ mà trước kia dự cảm được hiển hiện trong lòng lần nữa, quanh thân lạnh lẽo.

“Người này mang theo ác ý mà đến, muốn đối phó với chúng ta!” Sở Phong lạnh giọng nói.

Lão Cổ cắn răng, nói: “Không ngờ, thời đại thay đổi, ngay cả cái tổ chức rất coi trọng chữ tín này cũng như thế, không những không che chở khách quý của mình mà còn muốn chặn giết, triệt để sa đọa!”

Sắc mặt Sở Phong âm trầm, không đợi được Mạc gia chặn giết, lại đợi được ác ý của tổ chức này, đã nói là che chở mà? Không chỉ có không thực hiện mà còn làm ra loại chuyện ác độc này.

Bình Luận (0)
Comment