Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lão ta đến gần, thân thể khổng lồ, khuôn mặt già nua, con ngươi yêu dị, như là một con đại yêu ma trong sương mù màu đen, thân thể có ký hiệu đại đạo chảy xuôi.
Lão ta có thể cao mười trượng, quanh thân có vảy màu đen bao trùm, lấp lóe kim loại sáng bóng lạnh lẽo, toát ra một luồng huyết khí, uy thế đáng sợ, đánh cho hư không cũng rách tả tơi.
Đây là một con lão yêu ma không biết thuộc về tộc nào,đã bước một chân vào cảnh giới Thiên Tôn, có thể bóp chết một đám Thần Vương, lão ta là nửa bước Thiên Tôn trong mắt người đời.
Hơi thở của lão ta quá tàn bạo, theo sự xuất hiện của lão ta, vị Thần Vương chỉ còn lại đầu kia đang rạn nứt, đang chảy máu, cái đâu còn sót lại kia cũng sắp nổ tung.
Đây là một chuyện vô cùng đáng sợ, nhục thân của Thần Vương cũng chịu không nổi uy thế của sinh linh đang nổi giận này.
Lọ đá chấn động kịch liệt, Luân Hồi Thổ sôi trào, nếu không nhờ có hai loại vật chất này thì bọn người Sở Phong nhất định phải bị hơi thở của lão ta chấn thành một đám sương máu
May mà nắp lọ đá đã được đóng lại!
“Có chút mánh khóe, ta nghĩ đám các ngươi sẽ chỉ đưa lượng lớn thiên kim thạch cho ta, không ngờ còn có một cái bình thần bí, đừng nói với ta đây là một món bảo bối vô thượng, nói như vậy, tổ sư sống lại cũng phải kích động đến điên cuồng!” Trong mắt lão ta lộ ra ánh sáng nóng bỏng.
Chỉ có điều lời lão nói ra lại rét lạnh, hơi thở cũng đáng sợ, khiến cho mảnh không gian này chia năm xẻ bảy, những dòng chảy không có quy tắc trong hư không cũng đang đánh vào một cách hung mãnh.
Lão ta đưa một tay ra chộp về phía trước!
“Lão Cổ, toàn bộ nhờ ngươi, những sự chuẩn bị trước và lực lượng khi còn sống đã chuẩn bị xong chưa?” Sở Phong hô.
“Cái lông a, nếu ta có thể vận dụng thủ đoạn khi còn sống thì đã sớm đưa tay chụp chết hắn.” Lão Cổ kêu lên, đầu đầy mồ hôi lạnh.
“Đập!” Hổ Đông Bắc kêu lên.
Bây giờ còn có cách gì? Sinh vật này đáng sợ đến mức đã sắp chộp được lọ đá, đây cơ hồ là muốn bắt rùa trong hũ a.
“Chết đi!” Sở Phong quát.
“Giết!” Lão Cổ cũng hét lớn.
Trong giây phút mở cái nắp ra, bọn họ hợp lực ném chiến xa ra, đồng thời âm thầm dùng đến cây trâm tuyết trắng kia, đâm về phía sinh vật bên trong sương mù màu đen kia.
Ầm!
Nơi này nổ tung, hơi thở quá đáng sợ.
Sau khi chiến xa bay ra ngoài, va chạm với bàn tay đang thò qua kia, kết quả... Bị ngăn lại!
Nhưng trong lúc ánh đen xao động, cái tay kia cũng đang bị ăn mòn, nửa bước Thiên Tôn kia kêu lên sợ hãi: “Năng lượng không thuộc về dương gian, chẳng lẽ là... Tà Linh!”
Lão ta gầm nhẹ một tiếng, quy tắc và ký hiệu trật tự mà lão ta tế ra đang bị diệt vong, máu chảy ra, mạnh như bàn tay của lão ta cũng đã bị thương.
Đáng tiếc, chiến xa rơi xuống đất, không thể giết chết lão ta.
Cùng lúc đó, cây trâm tuyết trắng kia cũng rơi xuống đất, bị pháp tắc mà lão ta dẫn đến áp chế.
Thời khắc mấu chốt, bọn người Sở Phong đem mặt dây chuyền gỡ xuống từ trên cổ đại Tà Linh ngăn bên ngoài lọ đá, tản ra ánh sáng âm u, ngăn cản khí tức đánh thẳng tới kia.
“Ha ha, đồng tử rải bảo vật, cám ơn các ngươi, đều là đồ tốt, thế mà để cho ta gặp phải loại cơ duyên lớn này.”
Nửa bước Thiên Tôn mang theo ý cười, đương nhiên lão ta đã nhận ra những vật bị ném từ trong lọ đá ra này không có một món nào là hạng tầm thường, tất cả đều khó lường.
Nếu như giao cho đúng người sử dụng, vậy thì quả thật là không thể tưởng tượng, lực sát thương làm thế tục kinh hãi!
Nhưng lần này lão ta lại không lập tức động thủ, luôn cảm thấy lọ đá này quỷ dị, bên trong có giấu vật hung, ít nhất vừa rồi lão ta đã bị thương.
Chỉ có điều lão ta cũng không dừng lại quá lâu, âm thầm vận chuyển thủ đoạn mạnh nhất của bản thân, trật tự giống như xích sắt phát sáng đang kéo tới, đang đan xen, triệt để bao phủ lọ đá.
Lão ta muốn phong tỏa nơi đây, trấn áp lọ đá!
Người này rất cẩn thận, luôn cảm thấy lọ đá quá kinh người, đồng thời đồ vật được phun ra từ bên trong đều quá bất phàm, khiến cho tim lão ta cũng đập hơi nhanh.
Cho nên, lão ta không hề lỗ mãng, để cho ổn thoả, chuẩn bị từ từ luyện hóa.
Lão Cổ lo lắng, đồ vật có giá trị nhất mà bọn họ lấy được từ trên người của đại Tà Linh chính là mặt dây chuyền được xâu vào dây chuyền làm từ hắc ám mẫu kim kia.
Đó là một cái ấn nhỏ đen sì, hiện đang treo ở lối ra của lọ đá, lão Cổ đang đợi đến khi bàn tay lớn kia đến gần, chuẩn bị tìm cơ hội thôi động ấn này!
Kết quả là đối phương không hề tuỳ tiện tới gần, mà ngược lại lại dùng pháp tắc bao trùm lọ đá lại, nhốt bọn họ ở nơi này.
Nửa bước Thiên Tôn mạnh như vậy, lại cẩn thận từng li từng tí như vậy.
Lão Cổ thở dài, cảm thấy lành ít dữ nhiều, lão muốn phát động một đòn mạnh nhất cũng không có cơ hội.
“Ấn nhỏ khoảng một tấc vuông, đen đến khiếp người, không phải là vật ở thế giới của chúng ta, đây là đòn sát thủ cuối cùng mà các ngươi cậy vào sao? A, ta vui lòng nhận, làm thành vật sở hữu của ta.”
Nửa bước Thiên Tôn bình tĩnh trở lại, lão ta phong tỏa hư không, dùng trật tự thần liên quấn quanh lọ đá, lão ta triệt để bình tĩnh lại.
Lão Cổ quát hỏi: “Đạo hữu, ngươi cũng quá là không đủ phúc hậu, tín dự (1) của tổ chức các ngươi luôn luôn tốt đẹp, vì sao hôm nay lại giống như mấy tên cướp, muốn tàn sát người mua?”
(1)Tín dự: uy tín và danh dự.
“Thời đại đang thay đổi, đương nhiên có vài quy tắc cũng phải thay đổi, giết các ngươi chẳng những có thể đạt được càng nhiều thiên kim thạch, còn có thể lấy lại Canh Mạnh Bà đã bán cho các ngươi, cớ sao lại không làm?” Nửa bước Thiên Tôn nhàn nhạt mở miệng.
“Lòng dạ các ngươi quá đen tối quá độc ác.” Lão Cổ tức giận.
“Nếu như không đủ hung ác thì sao tổ chức của chúng ta có thể sống từ thời tiền sử đến thời đại này?” Nửa bước Thiên Tôn mỉm cười, đứng bên trong sương mù màu đen, trong mắt toàn là sự lạnh lẽo.
“Vô sỉ và âm tàn thì chớ, ngươi còn cảm thấy là đương nhiên, lương tâm bị chó ăn rồi hay sao?” Hổ Đông Bắc kêu lên.
Trong lòng bọn họ và Sở Phong đều có một cơn giận, đối phương chẳng những chưa thực hiện cam kết che chở mà còn muốn giết người cướp của, thật sự là đáng hận.
“A, các ngươi nôn nóng, tức giận lại có thể thế nào? Không thay đổi được sự thật này, chúng ta không tuân thủ lời hứa đó thì sao, các ngươi làm gì được chung ta?” Nụ cười của nửa bước Thiên Tôn lạnh lùng, nói: “Ta chính là muốn tiêu diệt cả thân thể lẫn linh hồn của các ngươi, cướp đoạt tạo hóa và thiên vật thuộc về các ngươi. Các ngươi có thể lên đường!”