Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hửm?!” Lão Cổ giật mình, cái này còn phân biệt sao?
Hòn đảo này, ngoài đại ca lão và Võ Phong Tử ra, ai có khả năng tiến vào?
Hôm nay, sở dĩ lão chạy đến nơi này là bởi vì cảm thấy chiếc bình và lượng lớn hồn nhục của Sở Phong ở trong đó có thể che chở bọn họ, có thể giúp xuyên qua mảnh vỡ thời quang.
Nếu không thì lão cũng không hao tâm tổn sức để tìm kiếm nơi này như thế.
“Ta tin tưởng, đó chính là hóa hình của đạo, cũng không phải chân thân.” Sở Phong càng nhìn lại càng cảm thấy vững tin cách suy đoán của mình, người ngồi giữa không trung kia tuyệt đối không phải nhục thân.
Sau đó, Sở Phong nói cho lão Cổ, kinh thư đốt cháy kia thực ra chỉ có một bản thực thể chân chính, đang tự động lật trang, mỗi trang đều hóa thành một bộ cổ kinh, hóa ra ánh lửa đại đạo, dâng lên phù hiệu đáng sợ.
“Cái gì, ngươi xác định không nhìn lầm đấy chứ?” Lão Cổ lên tiếng.
Cái này thể hiện ra được giá trị của Hỏa Nhãn Kim Tinh, ngay cả mảnh vỡ thời quang cũng không thể ngăn lại hắn, có thể nhìn xuyên đến căn nguyên, trong con ngươi đã chiếu rọi ra chân tướng.
“Ta tin chắc.” Sở Phong gật đầu.
Vẻ mặt lão Cổ nghiêm túc hẳn lên, vừa kinh hãi vừa kiêng kỵ, nói: “Không ngờ đến a, Võ Phong Tử đến cấp độ này, đây là cảnh địa đặc thù kia mà đạo ca ta đã nói!”
“Hoàn cảnh đặc thù gì chứ?” Đông Bắc Hổ hỏi.
Lão Cổ thở dài, nội tâm không khỏi phát lạnh. Kinh thư ngưng kết ra chân vận, hiển hóa ra đạo thân, đây là kết quả của việc kinh thư tăng thêm trường kỳ, mà kinh thư thật sự hiển hóa ra một loại trạng thái nào đó của Võ Phong Tử.
“Cảnh địa đáng sợ - vạn tà bất xâm!” Lão Cổ nói nhỏ, tương đối mất mát, đồng thời cũng rung động, không ngờ kẻ địch lại nghịch thiên đến bước này.
Mà cái gọi là vạn tà bất xâm, đó chính là con đường ổn định bình thường mà bản thân đang đi, từ đầu đến cuối đều duy trì hình thái tiến hóa vốn có, sau khi tiến hóa đến một cảnh giới nhất định thì sẽ không thể nào diễn tả.
Cường giả đều biết, một khi tiến vào hoặc là tiếp cận đến cảnh giới Đại Vũ, sinh vật tiến hóa đều không thể dự đoán trước, ai cũng không có cách nào biết được sẽ biến thành đồ vật có hình thái gì.
Sinh vật có thể tiếp cận cảnh giới Đại Vũ từ cổ chí kim đều cực ít, quá hiếm thấy, mà mỗi người trong số đó lại không giống nhau, không có bình thường!
Lê Đà đã từng nói qua, con đường mà mình đi không có sai lầm, trong quá trình một bước đi chấn động tâm cảnh, vạn tà bất xâm,đó mới là con đường tiến hóa chính xác.
“Trước mắt xem ra, Võ Phong Tử còn chưa đi sai đường đâu, vẫn chính các như cũ, còn có thông qua đường tắt mà lên cao.” Lão Cổ kinh hãi, thật sự chấn động rồi.
Những cường giả tuyệt đại không thể miêu tả kia, bọn họ đều nguyện ý biến thành như vậy sao? Hiển nhiên là không, chỉ có điều đã đi đến bước đó liền không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể kiên trì mà đi.
Điều này nói rõ, con đường của bọn họ có sai lầm!
Hiện tại Võ Phong Tử đang ở cảnh giới nào, bọn họ không biết, thế nhưng có thể khẳng định chính là, ít nhất đến bây giờ ông ta vẫn chưa đi sai đường, chuyện này khiến người ta không thể không sợ hãi!
“Đây là kinh thư mà Võ Phong Tử truyền xuống, sau khi trải qua gia trì, có thể hiển hóa ra thân thể, dùng nó để che chở cho đệ tử hậu bối!” Lão Cổ nói ra chân tướng.
Không phải Võ Phong Tử đến, mà là tiến hóa giả của nhất hệ này có người lên đảo, lợi dụng kinh thư quanh năm được gia trì mà mở ra con đường an toàn tiến vào bên trong.
Không cần phải suy nghĩ nhiều, chắc chắn có người đánh ý đồ lên Huyết Mạch Quả, muốn đến nơi này lấy tạo hóa.
Sau khi lão Cổ ngộ ra chân tướng, trong lúc nhất thời liền tức giận, đây là địa bàn của đại ca lão, tỉ mỉ bồi dưỡng ra Huyết Mạch Quả, làm sao có khả năng dễ dàng tha thứ cho tiến hóa giả của nhất mạch Võ Phong Tử giữa đường nhảy ra hái đào?
“Chớ vội lên đảo, trước hết cứ đi quanh đây một chút, chỉ cần không có Thiên Tôn ở nơi này, lão phu sẽ không thèm đếm xỉa, cho dù có phải phá quan tài chui ra cũng phải liều chết với bọn chúng đến cùng, không có ai có thể đụng đến thứ mà đại ca ta lưu lại!”
Lão Cổ đỏ ngầu hai mắt, rất nhanh đã nói ra những lời hung ác, không tiếc phá vỡ quan tài đá Thiên Kim, không màng nuôi thân mà xuất thế trước thời hạn.
“Ngươi có biện pháp đi ra?” Đông Bắc Hổ nhìn chằm chằm lão Cổ Trần Hải.
Ngay cả Sở Phong cũng không khỏi bồn chồn, nếu như lão Cổ có thể đi ra ngoài, tuyệt đối sẽ là một gia hỏa cực kỳ nguy hiểm.
Lão Cổ nói: “Sẽ phải trả cái giá rất khốc liệt, chúng ta đều biết rõ, chiến lược đồng minh, ai cũng đừng tổn hại ai, lần này cùng nhau tiến lên, xử lý đẹp sinh vật cả gan trèo lên đảo!”
Lão biết không ít bí mật của Sở Phong, ngay cả chỗ đặc biệt của bình đá kia đều đoán được kha khá, dù sao thì cũng đã cùng nhau chạy nạn, lão cảm nhận được sâu sắc sự bất phàm của bảo bối kia, hơn nữa bên trong bình còn có không ít hồn nhục, khi đối mặt với Sở Phong, lão luôn cảm thấy thiếu niên này quá tà tính.
“Ừ, tất nhiên phải hợp tác!” Sở Phong gật đầu, nhưng đương nhiên sẽ là nên đề phòng thì cứ đề phòng.
Bọn hắn đi quanh hòn đảo, diện tích nơi này quá lớn, thế nhưng sau khi Sở Phong mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, vẫn có thể nhìn xuyên qua màn sáng của mảnh vỡ thời quang như cũ, nhìn được bộ phận chân tướng.
“Trên hòn đảo có người, ngoài ra còn có ba chồng kinh thư đang đốt cháy, tạo dựng ra một con đường an toàn, thông đến nơi sâu trong hòn đảo!” Sắc mặt Sở Phong ngưng trọng nói.
Hắn đã nhìn thấy ba đống lửa, trên đó đều chống đỡ ba thân ảnh của Võ Phong Tử, tạo nên dị tượng đáng sợ của nơi này, cái gì mà các loại tàn thi của Côn Bằng hay Bạch Kỳ Lân tỏa ra huyết khí, đều bị quang hoa của Võ Phong Tử ngăn trở.
“Như ẩn như hiện, nơi sâu trong hòn đảo này có một đoàn ánh sáng rất đặc biệt, chập chờn không ổn định.” Sở Phong nói cho lão Cổ.
“Không sai, kia chính là cây Huyết Mạch, toàn bộ dương gian nhiều nhất cũng không vượt quá ba cây, hơn nữa hai gốc còn lại có khả năng đã chết, đây là thứ đồ nghịch thiên cải mệnh, các người đừng không tin, ngay cả cái gọi là huyết mạch Nhân Vương của ngươi, nếu như ăn Huyết Mạch Quả đều có thể tiến hóa thêm một bước!”
Lão Cổ nói ra những lời bí mật như vậy, rằng thứ quả kia cũng có tác dụng với Sở Phong.
“Có tác dụng lớn đối với ta?!” Sở Phong giật mình kinh ngạc.