Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hơn một trăm trái cây đều có màu trắng nõn lấp lánh, nhưng đại đa số đều thuộc về các thuộc tính khác nhau, chỉ có một lượng nhỏ là có tỏa ra sương mù hỗn độn.
Đây mới chính là thứ mà Sở Phong cần!
Hắn không muốn huyết mạch Bạch Hổ hay Long Thể gì gì đó, chỉ cần huyết mạch Nhân Vương hiện tại là đã đủ rồi, nếu như có thể ăn được trái cây vô thuộc tính, tiến hóa được thêm một bước, thúc tiến huyết thống Nhân Vương của mình biến dị, vậy mới là lựa chọn hoàn hảo.
Một trận gió thổi qua, cổ thụ Huyết Mạch lay động, đống trái cây trên đó cũng lắc lư theo, vốn dĩ khu vực này rất thần thánh an lành, thế nhưng trong nháy mắt đã yên tĩnh, sau đó liền phát ra âm thanh đáng sợ!
Vù!
Bên trong một số trái cây có tiếng gào thét truyền ra ngoài!
“Ngao rống!”
Còn có trái cây màu tuyết trắng phát ra trừng trận tiếng hổ gầm, một trận kinh thiên động địa.
Cũng trong lúc ấy, trên những trái Huyết Mạch Quả kia cũng xuất hiện một số hoa văn đặc thù, trong lúc mơ hồ hiện ra gương mặt của loại sinh vật cổ xưa nào đó.
...
Đông Bắc Hổ chấn kinh, sau đó liền kích động đến run rẩy, hắn ta bí mật truyền âm nói: “Ta nghe được, ta thấy được, nơi đó có Huyết Mạch Quả của Hổ Tộc!”
Tại sao Đông Bắc Hổ lại đến nơi này? Chính là vì thay đổi huyết mạch của mình, không muốn làm một con lừa tinh nữa, lúc này hắn ta đã nhìn thấy hy vọng.
“Tới thực là khéo, trái cây này sắp chín rồi sao?” Ngay bản thân Sở Phong cũng có chút kích động, hắn rất mong chờ huyết mạch của mình có thể đột biến lần nữa, khi ấy chắc chắn thể chất sẽ được tăng lên.
“Không phải chúng ta đến đúng lúc, mà là bốn con sinh vật kia đã hiến tế qua, đẩy nhanh tốc độ thành thục của Huyết Mạch Quả!” Lão Cổ đáp.
Muốn hiến tế, tất nhiên cần các loại thiên tài địa bảo, trong đó cũng bao gồm các loại đại hồn cốt cường đại của các tộc có liên quan.
Nơi này đã bị người ta can dự vào.
“Đợi tiếp đi, có lẽ chưa đầy một tháng nữa là chín rồi, thậm chí còn nhanh hơn!” Lão Cổ rất chắc chắn.
“Ta muốn trở thành Hổ Dị Hoang!” Đông Bắc Hổ nhếch miệng cười ngây ngô, hắn ta thực sự chịu đủ rồi, bị lão Lư lừa thảm trong con đường luân hồi, bởi thế mới đầu thai chuyển thế thành con lừa.
Lúc này hắn ta rất vui sướng, ôm vai bá cổ Sở Phong mà nói: “Huynh đệ chúng ta chính là hữu duyên, đến dương gian còn có thể tụ họp, ta lập tức muốn khôi phục chân thân a!”
Trong lòng Sở Phong cũng có dòng nước ấm chảy qua, nghĩ đến tiểu âm gian, không khỏi nhớ đến đám người Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, khi ấy bọn họ đều chết ở Đại Uyên, cuối cùng có thể nhìn thấy cố nhân đi chuyển thế, trong lòng hắn ngũ vị tạp trần, tư vị khó mà nói nổi, chỉ cần có thể tương phùng ở dương gian liền tốt.
Đột nhiên, bên cạnh bình đá bỗng có ánh sáng đại phát, một đống kinh thư ầm ầm rung động, tự động lật mở, sau đó một thân ảnh đột ngột xuất hiện, ngồi xếp bằng trên không trung.
“Hỏng rồi!”
Bất luận là Sở Phong hay là lão Cổ, lúc này đều ý thức được đại sự không ổn, bởi vì Võ Phong Tử xuất hiện, nơi đây có một bản kinh thư được gia trì qua, vậy mà ba người bọn họ lại không phát hiện.
Sở Phong lập tức muốn đóng chặt nắp bình đá, nhưng vẫn chậm một bước, không phải là do thân ảnh kia của Võ Phong Tử phát uy, mà là một trận đao quang lạnh thấu xương bất ngờ quét qua bầu trời.
Có một số đao quang men theo khe hở, xông thẳng đến bình đá.
“Ngao!”
Lão Cổ kinh hãi, bọn hắn bị người ta âm thầm để mắt đến, vậy mà lại không phát giác ra, quá nguy hiểm.
Nghĩ đến đống kinh thư đang đốt cháy hiển hóa ra thân thể của Võ Phong Tử, có lẽ cũng chính là do sinh vật trong bóng tối làm ra.
Coong!
Bình đá chấn động kịch liệt, bị đao quang bổ chúng, cả bình đá ầm ầm rung lên, nắp bình bị bay ra ngoài, không thể đậy lên nữa.
Mà đồng thời, đao quang đáng sợ kia lại lần nữa muốn đánh đến!
Thời khắc mấu chốt, Cổ Trần Hải nghịch không vọt lên đón được đao quang kia, trong tiếng nổ đinh tai nhức óc, lão Cổ bay thẳng ra ngoài, thế nhưng lại bị hư ảnh Võ Phong Tử do đống kinh thư đốt cháy hiển hóa ra áp chế đến không thể động đậy.
Chẳng qua, thời khắc sinh tử kia, nắp bình đá cũng theo chuyển động của lão Cổ tác động bay lên, vừa vặn đụng trúng đống kinh thư, ầm một tiếng, hư ảnh của Võ Phong Tử chập chờn bất định.
Coong!
Đao quang lóe lên, quan tài đá Thiên Kim lại bị đánh bay.
Trong bình đá, cảnh tượng có chút thảm, Đông Bắc Hổ bị chém thành hai nửa, máu tươi chảy ròng ròng, mặc dù ban nãy có lão Cổ bay ra ngăn cản đao quang, thế nhưng vẫn có một bộ phận chưa cản được.
Dù sao thì nắp bình đá cũng bị đánh bay.
“A!”
Sở Phong phẫn nộ gào lên, hắn và lão Cổ gần như là cùng lúc rơi ra ngoài, hắn nhanh chóng triệu hoán đạo quả kiếp trước, nếu không thì chắc chắn không tránh khỏi thảm cảnh bị nứt làm đôi.
Thế nhưng hắn không thể giúp Đông Bắc Hổ ngăn cản đao quang kia, hết thảy đều quá muộn.
Tất cả chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, đao quang đột ngột kia suýt chút nữa giết sạch ba người bọn hắn!
“Hổ ca!” Đông Bắc Hổ gào lớn.
Loại đao quang đáng sợ kia lại lóe lên, mặc dù không phải trực tiếp bổ trúng Đông Bắc Hổ, chỉ là hơi khuấy động ra một sợi sát khí, thế nhưng cũng không phải thứ mà cảnh giới hiện tại của Đông Bắc Hổ có thể chịu đựng.
Sở Phong sợ hãi, sợ Đông Bắc Hổ sẽ chết.
Ngay trong lúc ấy, đao quang lại lao đến, bay thẳng về phía Sở Phong.
“Tránh ra, đó chính là hướng đến chí cao Thất Tử Thân!” Lão Cổ hét lớn.
Sở Phong nhìn thấy trong bình đá có máu tươi đỏ thắm bay ra ngoài, không biết tình hình của Đông Bắc Hổ lúc này ra sao, hai mắt Sở Phong đỏ lên, giận đến không thể kìm được, gào thét thành tiếng.
Nhưng cùng lúc, trên trời liền xuất hiện lôi quang, sấm sét ầm ầm vang lên bên ngoài màn trời.
Đây là có chuyện gì? Thiên kiếp chưa giáng xuống ngay, hòn đảo này không hổ từng là cấm địa của dương gian, quá mức đặc biệt, mảnh vỡ thời quang trong lúc mơ hồ đã phong tỏa thiên cơ.
Thiên kiếp không kịp thời xuất hiện, trong lòng Sở Phong không khỏi trầm xuống, hòn đảo này quá quỷ dị.
Sinh vật kia đánh tới, mang theo năng lượng bá đạo mà cường tuyệt, toàn thân đen như mực, được một đoàn ô quang bao phủ, đây chính là cái gọi là hướng đến chí cao - Thất Tử Thân sao?
Sở Phong tránh né, hắn chủ yếu là muốn tìm lại bình đá, vật này cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể sơ xuất!
Ngoài ra, muốn chống lại kinh thư gia trì của Võ Phong Tử thì cũng phải có bình đá mới làm được.