Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2391 - Chương 2391: Người Mở Ra Uy Phong Ở Dương Gian (1)

Thánh Khư Chương 2391: Người mở ra uy phong ở dương gian (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khi đó, Tử Loan, Nguyên Ma, Thiên Lý Nhãn Đỗ Hoài Cẩn, Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh, Diệp Khinh Nhu, lão đầu Tử Lục Thông đều đầu nhập vào thế lực đối lập với Thái Võ Thiên Tôn, có thể tiến vào dương gian.

Nhiều năm qua đi, hắn không nghĩ đến trong tình huống này gặp lại Nguyên Ma, hơn nữa còn trở thành nô lệ trong giác đấu trường, được chụp trên những tấm áp phích.

Sở Phong nắm chặt nắm đấm. Một luồng chiến ý đang kích động hắn, nhưng hắn không thể không khiến mình yên tĩnh lại.

Đây chính là một thành phố lớn hiện đại. Không cần nghĩ, cho dù không phải văn minh Thần Ma, nhất định cũng có cao thủ tọa trận. Hắn muốn cứu Nguyên Ma, hắn phải suy nghĩ cẩn thận.

Cao ốc san sát nối tiếp nhau hai bên đường phố. Có rất nhiều cao ốc lóe lên ánh sáng của kim loại, sử dụng nguyên liệu đặc biệt chế tạo thành, cao vút trong mây, quá to lớn.

Giữa không trung, các loại phi hành khí xuất hiện, rất bắt mắt, có phi thuyền xẹt qua bầu trời đêm, cũng có hung thú kéo xa, rơi xuống đỉnh một số cao ốc.

Sở Phong hơi ngẩn người. Cứ như vậy, một lát sau, hắn nhìn thấy mấy cái đĩa bay cỡ nhỏ rơi xuống sân thượng của một tòa cao ốc hùng vĩ, cũng có chim chín đầu, long mã năm màu kéo liễn xa rơi xuống nơi đó.

Đây là nơi giao hòa giữa văn minh khoa học kỹ thuật và văn minh Thần Ma sao? Cả hai nền văn minh cùng tồn tại trong một xã hội khiến người ta có chút không thể nói nổi, luôn cảm thấy là lạ.

“Huynh đệ, đừng suy nghĩ nhiều, ta cũng nhận ra Nguyên Ma. Chúng ta sẽ tìm cơ hội nghĩ cách cứu viện, tuyệt đối đừng làm loạn.” Hổ Đông Đại nhỏ giọng nói.

Sở Phong gật đầu. Bọn họ cùng nhau đi về phía trước.

“Lão Cổ, dù sao năm đó ngươi cũng là huynh đệ kết bái với Lê, từng quát tháo phong vân, thế mà ngươi cũng không lưu lại chuẩn bị gì phía sau, như vậy quá thảm rồi. Ngươi xem nhất hệ Võ Phong Tử kìa? Bây giờ bá khí đến cỡ nào?”

Gương mặt thanh tú, nhỏ nhắn, trắng nõn của lão Cổ nhăn lại, nhìn thoáng qua Sở Phong: “Ngươi muốn làm gì?”

“Ngươi nhìn đi, thành thị lớn đến như vậy, người ta xuất hành đều là các loại phi thuyền, còn không thì hung thú kéo xe, tản ra ánh sáng lung linh, bá khí sinh huy, đi trên đường không có mấy ai, tất cả đều bay trên trời. Ngươi cũng không lưu lại bất cứ lá bài tẩy hay tổ chức gì, bây giờ ngươi trở về, nói thế nào cũng nên thoải mái một chút chứ.”

Chưa từng nghĩ, sau khi lão Cổ nghe hắn nói xong, lại trầm tư suy nghĩ.

Sở Phong nhìn ra được manh mối. Vốn hắn muốn thô bạo phá vỡ giác đấu trường cứu Nguyên Ma ra, bây giờ xem ra dường như lão Cổ có lưu lại hậu thủ.

“Chúng ta tìm nơi nào nghỉ ngơi, ta muốn điều tra một số tư liệu.” Lão Cổ khoát tay.

Sở Phong và hổ Đông Đại không còn gì để nói. Lão Cổ sống sót từ thời tiền sử, cũng được xem là một Thần Ma uy tín lâu năm. Lão đến một đô thị hiện đại lại muốn tìm nơi có mạng lưới liên lạc, đúng là có chút lạ.

“Nhìn cái gì? Năm đó, một trong năm mạng lưới tổng đài lớn ở dương gian là do ta nâng đỡ. Lão phu không chỉ là kỳ tài ngút trời lĩnh vực tiến hóa mà còn là một nhà kinh doanh lão luyện.” Lão Cổ ngạo nghễ nói.

“Ta nhổ! Nhất định là do ngươi đã cướp đoạt vốn liếng dân gian.” Hổ Đông Đại là người đầu tiên không phục.

“Nói bậy.” Lão Cổ không thừa nhận.

Hổ Đông Đại ép lão: “Ngay cả đệ nhất mỹ nữ dương gian cũng muốn cướp, ngươi nói kiếp đó của ngươi sống mục nát, phách lối đến cỡ nào. Đúng là lão bá đạo!”

“Ta là nhất đại, có được hay không? Ta cùng với đại ca cùng nhau tranh đấu giành thiên hạ, đổ máu chảy mồ hôi, toàn bộ dương gian đều nhắc đến tên của ta.” Lão Cổ nhớ đến chuyện xưa, bắt đầu đứng tại chỗ thổn thức.

Sở Phong nói: “Bây giờ ai còn nhớ ngươi nữa? Đệ đệ cặn bã của Lê năm đó, tất cả mọi người đều cho rằng ngươi đã qua đời, trở thành một nắm cát vàng.”

Ầm ầm.

Đúng lúc này, một chiếc xe màu vàng tím gào thét lao qua, chung quanh chiến xa lơ lửng hư ảnh chân long, bất tử điểu, kỳ lân, tất cả đều do lưu quang hóa hình mà thành, trấn thủ tứ phương, khiến cho chiến xa trở nên thần thánh, giống như một tôn hoàng giả tuần sát xuất hành.

Hổ đông Đại, Sở Phong đều cùng nhau ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi kinh sợ. Tọa kỵ kéo xe rất bất phàm, là tám thiên mã thuần huyết, vảy rồng bao phủ, trong đó có một con lại càng hóa hình, không khác gì bạch kỳ lân thánh khiết.

“Nhìn kìa, ba tên dế nhũi bên dưới đang ngây người nhìn chúng ta.” Một thiếu nữ cười khẽ, áo trắng như tuyết, nhìn xuống bên dưới. Gương mặt nàng ngọt ngào, dung mạo tịnh lệ nhưng lại khiến sắc mặt hổ Đông Đại và Sở Phong trở nên khó coi.

Về phần lão Cổ, lão lại càng tức giận. Lão đang tự cho mình là nhất đại, tự mình mở ra giang sơn. Năm đó đều là lão nhìn xuống người khác, bây giờ từ hoang đảo hải ngoại quay về đô thị văn minh, trong lòng lão luôn trào dâng một hoài nhiệm, nhớ nhung quá khứ.

“Mẹ nó, ngươi nói ai dế nhũi đấy. Năm đó, khi lão phu ngạo thị vạn châu thiên hạ, tổ tông nhà các ngươi phải ba gõ chín bái ta, cách xa ức vạn dặm cũng phải đến triều thánh.”

Lão Cổ chắp hai tay sau lưng nói, dáng vẻ bá khí ngút trời.

Nhưng, lão cũng không phát ra âm thanh, chỉ là mồm miệng lay động, chỉ để Sở Phong và hổ Đông Đại nghe được thần niệm của lão.

“Có gan thì ngươi nói với bọn họ đi.” Hổ Đông Đại bĩu môi nói.

“Ha ha, mau nhìn kìa, tiểu tử miệng còn hôi sữa kia lại còn chắp hay tay sau lưng, chẳng khác nào một lão già. Hắn ta làm như vậy đối với một tọa giá thiên mã, đúng là ngu.” Thiếu nữ mặc áo trắng một lần nữa lên tiếng, mỉm cười trào phúng lão Cổ.

“Đừng để ý đến bọn họ nữa, nhất định bọn họ mới từ rừng già chạy ra. Chúng ta mau đi thôi, nếu không sẽ bị trễ.”

Sau khi chiến xa xoay quanh một trận, tìm được điểm chính xác để đáp xuống, nó rơi xuống sân thượng của một cao ốc chọc trời trong mây.

“Lão phu bị dò xét, bị châm chọc thành dế nhũi. Lão phu chính là nhân vật dậm chân một cái, mấy châu ở dương gian phải rúng động. Hu hu, con mẹ nó, tìm chỗ nào ở đi, lão phu muốn quay về.”

Lão Cổ một tay đặt sau lưng, một tay còn lại dùng sức vung lên: “Đi.”

Lão quyết định đến tòa nhà cao nhất đằng trước, do một loại nguyên liệu kỳ lạ chế thành, ánh sáng đặc biệt lưu chuyển. Trong bóng tối, nó giống như lông vũ màu đỏ bay múa, đan xen nhau trong hư không tạo thành mấy chữ phượng hoàng lửa.

Sở Phong chú ý đến, vừa nãy các loại phi thuyền, thần thú kéo chiến xa đều bay về phía đó. Khi đến gần, hắn phát hiện khu vực này, bên trên sân thượng các tòa nhà chọc trời đều có hung thú xuất hiện, quang hoa lưu chuyển kinh khủng.

Bình Luận (0)
Comment