Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2432 - Chương 2432: Sóng Gió Nổi Lên (2)

Thánh Khư Chương 2432: Sóng gió nổi lên (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hạ Châu, khu vực trung ương nằm trong dương gian, thuộc vào một trong các châu có vị trí trung tâm nhất.

Tam phương tranh bá, nhiều lần thay đổi chiến trường, cuối cùng liền lựa chọn khu vực trung ương này.

Danh sơn đệ nhất thiên hạ cũng nằm ở Hạ Châu, bí cảnh trong đệ nhất sơn chính là nơi ở của số chín có ngoại hình giống y như đúc với sư phụ của Lê Đà.

“Số chín, thích ăn nhất chính là đùi lớn còn nhỏ máu tươi, nếu như đến thời khắc sống chết nguy nan, ta có thể lừa nó đi ra ngoài không nhỉ?”

“Hic, loại ý nghĩ này không được, nếu như người khác giảng đạo lý với ta, không nhất thiết phải đi tìm số chín xuất sơn, vẫn nên dựa vào chính mình, chỉ có bản thân đủ mạnh mẽ thì mới là sức mạnh chân chính, không dựa dẫm vào người ngoài cùng ngoại vật!”

Trên thực tế, hắn đây cũng chỉ có thể xem như tự an ủi bản thân, bởi vì kể cả hắn thực sự đi mời số chín xuất sơn, e là vị kia cũng không chịu ra, nếu nó thực sự muốn ra ngoài, còn phải đợi đến bây giờ mới ra sao.

“Suy nghĩ tỉ mỉ mà khủng bố a, sau lưng số bốn và số chín, đến tột cùng là địa bàn của người nào, có lai lịch gì, số bốn năm đó dạy dỗ một Lê Đà, suýt chút nữa liền lật tung cả thiên hạ, làm sao lại càng nghĩ càng khiến người ta dựng tóc gáy nha?”

Sở Phong lẩm bẩm, hiện tại hắn đã đứng ở lãnh thổ của Hạ Châu.

Lúc này trong lòng hắn, toàn bộ ký ức liên quan đến tiểu âm gian đều ảm đạm xuống, nhưng cũng không phải là biến mất, chỉ là một số người một số chuyện đều không rõ ràng như trước, rất nhiều tình cảm và sự cộng hưởng đều bị phong ấn ở trong tiềm thức.

Đây chính là di chứng sau khi uống quá nhiều Canh Mạnh Bà!

Thực ra kết quả này vẫn tốt hơn rất nhiều so với những gì hắn tưởng tượng, ít nhất thì cũng không khiến hắn hoàn toàn quên mất ký ức kiếp trước.

Chiến trường tam phương cách danh sơn đệ nhất thiên hạ một khoảng rất xa, căn bản không ở gần danh sơn kia, gần như có người cố ý ngăn cách chiến trường với nơi đó.

Sở Phong tiến đến, từ xa đã trông thấy những liên doanh, thấy được rất nhiều lều vải, phân bố dày đặc, không nhìn thấy điểm cuối.

Mà trong những khu vực ấy, trong một số lều vải còn có huyết khí ngút trời, quá khủng bố, đủ để chấn nhiếp một phương.

“Đừng nhìn nữa, kia chính là khu vực Thần Vương, tiến hóa giả phổ thông vừa tiếp cận thì toàn thân sẽ rạn nứt, căn bản không chịu nổi, ở khu vực chiến trường này, bọn họ đều không cần che giấu bản thân, cường giả vi tôn!”

Có người lên tiếng, cũng giống như Sở Phong, là người muốn đầu quân cho chiến trường mà đến.

Mảnh khu vực này thuộc vào trận doanh Ung Châu, mà trước mắt, Sở Phong chính là chuẩn bị đầu quân vào trận doanh của vị bá chủ đứng đầu Ung Châu này.

Nơi này rất tự do, sau khi lên chiến trường được một khoảng thời gian, muốn đi đâu cũng có thể, sẽ không có người quản lý.

“Một tên gia hỏa tộc Thiên Cẩu, cái mũi quá linh mẫn, lần này ở chiến trường ngửi tấy thứ đò nào đó, từ ấy thay đổi chiến cục, vì vậy mà lập được công lớn, cùng những người khác đều được ban thưởng phấn hoa mạnh nhất!”

Nơi xa, có người kinh ngạc lên tiếng, trong quân doanh một mảnh chấn động.

Sở Phong kinh ngạc, chẳng trách rất nhiều người lại đồng ý gia nhập chiến trường đến vậy, có người là bởi tự tin có thể rèn luyện bản thân mà đến, lại có người là vì phần thưởng cùng thu hoạch hậu hĩnh mà tham gia tam hệ tranh bá.

Cái gọi là phấn hoa mạnh nhất kia, là chỉ một loại chất xúc tác cảnh giới tốt nhất, nếu sử dụng loại phấn hoa này để tiến hóa, có thể khiến trạng thái bản thân đạt đến điểm mạnh nhất, thực hiện được tiến hóa siêu cấp.

Tập san kỳ sau mà tờ báo Hắc Huyết đã nghiên cứu, từng phát biểu qua loại văn chương này, tổng kết con đường mà một đám người mạnh nhất trong lịch sử từng đi qua, phấn hoa bọn họ sử dụng, từ đó phân tích các số liệu, cuối cùng đưa ra phạm vi phấn hoa mạnh nhất.

“Ha ha, lần sống sót này, ta lấy được một bộ kinh thư Thần Vương cao cấp, các huynh đệ, ta trở về quê hương đây, đi theo đuổi thành nữ Trác Tú của châu kia, hưởng thụ cuộc sống yên bình một khoảng thời gian, có khả năng không còn gặp lại, tạm biệt!”

Có người cười lớn mấy tiếng, sau đó biến mất ở trong đài truyền tống thần từ.

Một vị lão binh thấy vậy liền bĩu môi, nói: “Trên chiến trường chính là như vậy, có thể sống sót tất nhiên sẽ kiếm được bát đầy chậu chật, có mệnh thì sẽ đi phóng túng và tận hưởng, qua một đoạn thời gian nói không chừng sẽ còn trở lại.”

Sở Phong kinh ngạc, những người trở lại từ chiến trường này, rất nhiều người đều lựa chọn đi “ăn chơi đàng điếm”, loại trạng thái cuộc sống này thực sự là đủ phóng túng.

Chỉ có điều, hắn cũng biết hành động này hơn nửa là để tiêu trừ cảm giác sợ hãi, rất thích hợp để thả lỏng tinh thần.

Đồng thời, Sở Phong cũng có chút lo lắng, không khỏi lên tiếng: “Ngộ nhỡ có Thiên Tôn xuất hiện, dùng một tay chụp chết tất cả những người ở chiến trường, nếu vậy thì chẳng phải là chết quá oan uổng?”

“Nghĩ cái gì đó, tam phương có chính sách cân bằng, đã sớm có ước định, không có khả năng để Thiên Tôn ra tay làm vậy!”

Trên thực tế, ngay cả thường ngày thì tất cả những địa phương trong dương gian cũng sẽ không có tình huống Thiên Tôn xuất thế, tùy ý ra tay sát hại.

Sở Phong rất muốn nói: Mợ nó, tại sao lại không có? Thiên Tôn của Mạc gia và Sử gia đều muốn chụp chết ta đó!

“Nghe nói lần này có tiến hóa giả cấp Thần trực tiếp lập công lớn, được ban thưởng ba viên dị quả mạnh nhất, có thể hỗ trợ người đó tiến hóa đến lĩnh vực Thần Vương!”

“Không biết đến bao giờ ta mới có thể lập một công như vậy đây?”

“Nghe nói tên gia hỏa kia trực tiếp lấy ra một viên dị quả mạnh nhất đi theo đuổi Thải Hà tiên tử rồi.”

“Cầm thú!”

...

Sở Phong nghe xong liền cảm thấy cạn lời, hơn nửa ngày mới có thể thốt lên một câu: “Trên chiến trường không có ai quản lý sao, không có người thuộc đội ngũ quân pháp tiến hành tuần tra?”

“Đừng lấy nơi này để so sánh với quân đội của người phàm, nếu như ngươi có thể lập được công lao, nếu tự nhận thấy là xứng đáng, cứ việc theo đuổi thiên nữ của Hằng Tộc, Cơ Tộc hay Phật Tộc đều không thành vấn đề, không ai ngăn cản hay quản ngươi đâu.”

“Kia là ai, tiên tử xin dừng một chút!” Sở Phong hô lớn.

Hắn trông thấy một thân ảnh tuyệt mỹ, hoành không mà bay qua, giống như huyền nữ cửu thiên giáng trần, tư thái ưu nhã, nhẹ nhàng đi xa.

Ban nãy trong lòng hắn bỗng gợn sóng, cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, giống như một vị cố nhân. Hơn nữa, đây còn là một nữ tử đã xông qua luân hồi, trên thân nàng ta có loại “mùi vị” đó.

Phạm vi thu nhỏ như vậy, gần như cũng chỉ có nàng ta.

Bình Luận (0)
Comment