Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 244 - Chương 243: Long Trời Lở Đất (1)

Thánh Khư Chương 243: Long trời lở đất (1)

"Cậu đang ở đâu, tình huống ra sao?" Ông Lục Thông vô cùng nóng nảy, dưới sự đuổi giết của hai Chuẩn Thú vương, Sở Phong làm sao mà sống được? Quả thực chết chắc rồi!

Bên ngoài bây giờ đang ầm ĩ nhốn nháo cả lên, tin tức đã bị lộ ra, đều đang nói Sở Phong đã chết, có dị tộc xé nát cả máy bay để chém giết hắn bên ngoài thành phố Thuận Thiên.

Nhất là Hoàng Tiểu Tiên còn bảo người ta đẩy xe lăn đi ra, lộ mặt một lần, cái tư thế khinh cuồng kia chỉ thiếu điều nói thẳng ra cái chết của Sở Phong có liên quan đến gã ta.

Hiện tại, bên ngoài đã chấn động!

Có thể nói, quần chúng cực kỳ phẫn nộ, rất nhiều người đều nổi giận, có vài người chịu không nổi, ngay buổi sáng người ta còn khen ngợi hành động vĩ đại chém giết Thương Lang Vương của Sở Phong, ai mà ngờ được giữa trưa lại nghe được tin dữ này.

Lân cận mỏ bạc.

Sở Phong nhìn thoáng qua lịch sử cuộc gọi trên điện thoại, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đến từ cha mẹ bạn bè của hắn.

"Tôi rất khỏe, đang đứng kế bên mỏ bạc này, ông mau phái người tới đón tôi đi."

"Đã an bài rồi, cậu kiên nhẫn chờ đi!" Lục Thông nói, ông thật sự nhịn không được, hỏi: "Hai Chuẩn Thú vương kia đâu?"

"Bị tôi giết một con, một con trốn rồi!" Sở Phong nói, trên người hắn toàn là máu me, bị thương cũng không nhẹ, đây là nguy cơ lớn nhất mà hắn từng gặp phải.

"Cái gì, cậu giết một con?!" Lục Thông kêu kên sợ hãi.

Nghĩ đủ mọi khả năng, nhưng lại không dự đoán được Sở Phong có thể quay lại giết luôn Chuẩn Thú vương, đây không phải là con Thương Lang đã tàn phế kia, mà là hai con hoàn toàn lành lặn, dưới sinh vật cấp vương thì ai là đối thủ của chúng kia chứ? !

"Chờ xem tin tức đi, tôi sẽ đăng lên một vài tin tức!" Sở Phong lạnh giọng mà nói, nếu đã làm lớn chuyện ra thế này rồi thì còn quan tâm chi nữa, không cần giấu diếm, hắn muốn hung hăng vả chan chát vào mặt đám dị tộc kia.

"Mẹ, mẹ đừng khóc, con rất khỏe mà!" Sở Phong gọi điện thoại cho cha mẹ, chỉ nháy mắt đã nghe thấy tiếng Vương Tĩnh khóc, bà thật sự lo muốn chết, bởi vì hiện tại khắp mạng xã hội đều nổ tung, loan tin bảo rằng Sở Phong đã chết.

Có thể nói, chuyện xảy ra hôm nay có ảnh hưởng quá lớn, tất cả mọi người đều đang chú ý, rất nhiều người vô cùng oán giận, thậm chí còn kêu gào bảo phải khai chiến với dị tộc.

Cường giả bên phe nhân loại – người đã chém giết thương Lang Vương, lập được công lớn hiển hách, kết quả lại bị ám sát, còn bị bọn người dị tộc Hoàng Tiểu Tiên miệt thị, rất nhiều người đều giận đến run rẩy.

Khổng Thịnh đang nói chuyện với Hoàng Vân, nụ cười trên gương mặt gã ta đang đọng lại, lần đầu tiên ánh mắt lại trở nên lạnh như thế, cư nhiên không phải tin chiến thắng, mà là tin dữ!

Khổng Lâm đã chết, bị một kiếm của Sở Phong chém rụng đầu, mà Hoàng Vân cũng đã trọng thương.

"Nơi đó có một cái mỏ bạc, nó rất quỷ dị, nó đã tiến hóa ra hình thái sinh mạng kim loại, chắc chắn là sinh vật cấp vương!" Hoàng Vân thở hồng hộc, lão suýt nữa đã chết.

Lão ta bị chặt đứt một chân ở mỏ bạc, Sở Phong lấy tốc độ áp chế lão, suýt nữa thì lão bị giết ngay trong khu vực nọ.

Trong phòng, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên trắng bệch, hận không thể đứng dậy chạy lên sân thượng mà gào thét, làm sao có thể?! Đó chỉ là một tên nhân loại trẻ tuổi mà thôi, tại sao lại khiến hai vị chuẩn vương một chết một bị thương?!

"Trên mạng có tin tức mới kìa, Sở Phong kia đã xuất hiện!" Miêu Phỉ nói.

Sở Phong đăng nhập vào trang cá nhân của mình, ngày thường hắn rất ít dùng đến, nhưng mà lần này lại cực kỳ phô trương, hắn đăng một tấm ảnh kèm theo một dòng chữ lên đó.

Đây là một tấm hình selfie, trên người hắn toàn là vết máu, nhưng mà tinh thần hết sức sáng lạn, bên cạnh hắn có một cái đầu to lớn tòa ra hào quang ngũ sắc.

Dĩ nhiên là một cái đầu khổng tước, cách qua internet cũng có thể cảm nhận được sự hùng mạnh của nó, nó tản ra khí thế khủng bố, vô cùng dữ tợn, máu chảy bê bết!

Dưới tấm ảnh còn có hàng chữ Sở Phong đính kèm: Săn thú vùng ngoại ô, trùng hợp giết được!

"Trời ạ!"

Ngay lập tức trên mạng sôi trào, nhìn thấy tin tức này, tất cả mọi người đều xác định hắn bình yên vô sự, cả người hắn đều là máu, giết một con khổng tước như vậy đủ để nói rõ mọi vấn đề.

Có người đặc biệt căn cứ vào hình ảnh mà giám định đại khái ra, cái đầu khổng tước này không đơn giản, thuộc về Chuẩn Thú vương, trước mắt chỉ có một người bên cạnh Khổng Thịnh đạt đến cảnh giới này, lão ta tên là Khổng Lâm.

"Oanh!"

Lần này, internet thật sự đã nổ tung, Sở Phong chém giết một Chuẩn Thú vương? Đúng là long trời lở đất!

"Lão Đại, anh rất uy phong!" Âu Dương Thanh gào to, quyết đoán nhắn lại ở bên dưới để biểu đạt kích động cùng vui sướng của mình.

"Sở Phong, anh không có việc gì là tốt rồi!" Diệp Khinh Nhu cũng nhắn lại, trước đó bọn họ đều liên lạc với Sở Phong không được, hiện tại thì hoàn toàn yên tâm rồi.

"Lão Đại, trước đó tôi muốn khóc luôn á, cứ nghĩ anh thật sự bị bọn chúng giết rồi, thật không ngờ anh lại. Đi ‘ săn thú ’, giết tốt, ha ha!" Đỗ Hoài Cẩn cười điên cuồng không ngừng.

Tấm ảnh kia và hàng chữ mà Sở Phong để lại quả là tuyệt phối.

"Săn thú vùng ngoại ô, trùng hợp giết được!"

Mọi người nhiệt liệt bàn luận, điên cuồng share nhau, tấm hình này trong nháy mắt đã hot toàn internet, còn có hàng chữ làm rất nhiều người đều vô cùng thống khoái trong lòng.

Sau khi Khổng Thịnh nhìn thấy, quanh thân bùng nổ ra ánh sáng tím biếc, lộ ra sát ý xông thiên, hai mắt bắn ra hai chùm sáng làm người ta sợ hãi, gương mặt yêu dị lại tuấn mỹ kia đã phủ đầy băng lạnh.

Những người có mặt trong phòng không dám hé răng, đều biết gã ta đang vô cùng phẫn nộ, một vị cường giả của tộc khổng tước cứ bị giết như vậy, thế mà còn bị chụp ảnh bêu riếu.

"Hắn ta thật đáng chết, quá kiêu ngạo!" Hoàng Tiểu Tiên đầy căm hận mà quát.

"Ha ha, thống khoái!" Lục Thông nhìn thấy tấm ảnh và hàng chữ kia xong thì vui sướng cười to, buồn bực trước đó trở thành hư không.

Rất nhanh, Sở Phong đã đăng tấm hình thứ hai lên, đó là một cái đuôi chồn, có điều nó thật sự quá to, dài tận mấy mét, còn xõa tung ra, mang theo màu vàng óng ánh sáng lạn.

Sở Phong đứng ở bên cạnh cái đuôi to đó, vẫn là ảnh selfie, trên người hắn toàn là máu, còn chụp chung với nó một tấm, bên dưới cũng phối một hàng chữ.

"Phun ra mùi hôi khó giải, để mặc nó bỏ trốn mất dạng."

Hàng chữ rất đơn giản, nhưng đủ để nói rõ tình huống.

Điều này lại gây ra một gợn sóng thật lớn, có người lập tức đoán ra đây là Chuẩn Thú vương của bộ tộc chồn!

Sau đó, có người đặc biệt đi tra cứu, cho rằng đây là đuôi của Hoàng Vân, trước mắt cao thủ cấp Chuẩn Thú vương của bộ tộc chồn cũng chỉ có lão là đang ở thành phố Thuận Thiên.

"Trời ạ, đây là thật sao? Lại một con Chuẩn Thú vương, cả cái đuôi cũng bị chém mất, cuối cùng lợi dụng mùi hôi mà trốn chạy!"

Ai cũng biết, mùi hôi mà bộ tộc chồn phóng ra rất "Khó giải", làm người ta khó mà chịu được, không thể tưởng được Sở Phong lại gặp phải "Đòn thấn công mùi hôi " của Chuẩn Thú vương.

Bình Luận (0)
Comment