Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng sau khi Sở Phong ở nơi đó khinh bỉ Xích Phong, liếc mắt nhìn nhìn đám đối đầu, loại an bình kia, loại phong thái thánh khiết kia lập tức bị đánh vỡ, khiến cho hai mắt Xích Phong con ngươi lạnh lùng.
Sở Phong không để ý đến y, an tâm tiêu hóa Dung Đạo Thảo.
Hiện tại, Dung Đạo Thảo trên tế đài còn thừa lại hơn một mảnh lá cây, gốc rễ cũng sắp trụi lủi, sắp bị chia cắt hết.
Sở Phong nhìn vào bên trong, dòng máu màu lam đã sớm biến mất, máu vàng dâng trào, thân thể kiên cố mà mạnh mẽ, hồn quang cũng cực kỳ dồi dào.
Hắn cảm thấy dùng bí bảo đánh thân thể của hắn, hoặc dùng lợi khí rạch lên da thịt của hắn, cũng chưa chắc có thể phá vỡ, hôm nay hắn được vật chất tạo hóa trăm tôi ngàn luyện, tiến hóa như vậy có quá nhiều chỗ tốt.
Trong loại cấp độ này, hắn dùng tay không phá vỡ các loại bí bảo, không có vấn đề gì cả.
Mấu chốt nhất chính là, hắn phát hiện hồn quang hoá lỏng, chuyện này rất kinh người, đây là một loại tích lũy vô cùng đáng sợ.
Điều này vô cùng phù hợp với đăc điểm của con đường mạnh nhất, bên trong bản chép tay của sư phụ Thạch Hồ Thiên Tôn có ghi chép về phương diện này.
Cho tới bây giờ, con đường của hắn rất chính xác, sau khi trải qua nghiệm chứng, không có tì vết.
Sở Phong hiểu rõ, chỉ cần hắn muốn, hiện tại hắn có thể lập địa thành Thánh ngay, trực tiếp vượt qua cảnh giới Á Thánh hiện tại, tăng lên một tầng nữa.
Nhưng hắn không có làm như vậy, bởi vì lúc nào cũng có thể nên hắn không cần thiết thể nghiệm trong bầu không khí trước mắt này, đã quá mức chói mắt.
Hắn đang tích lũy vật chất tạo hóa, ngoại trừ máu thịt hấp thu, còn có hạch tâm Thần Vương được tu luyện lại, hắn còn đang góp nhặt một chút vào trong lọ đá, giữ lại để sau khi rời khỏi đây sẽ từ từ tẩm bổ bản thân.
Toàn thân Sở Phong kim hoàng, hắn yên lặng trải nghiệm sự thay đổi của bản thân , chờ đợi thịnh hội kết thúc.
Sau khi bình tĩnh lại, hắn phát hiện, dòng máu màu vàng kim thu vào trong, một lần nữa trở về dạng màu đỏ tươi.
Như vậy cũng tốt, ngày thường quay trở lại bình thường, một khi hắn muốn liều mạng, có sinh tử đại chiến, hắn có thể kích hoạt máu Nhân Vương màu vàng kim moi lúc.
Hắn thử mấy lần, dòng máu màu đỏ và dòng máu màu vàng kim chuyển hóa rất thông thuận.
Tại thời khắc sống còn, hắn nhất thời phúc chí tâm linh (1), xem máu thịt của mình như một cái đỉnh, xem hồn quang như đại dược, máu thịt phát sáng, nung luyện hồn quang đại dược.
(1)Phúc chí tâm linh: phúc đến thì lòng cũng sáng ra.
Trong lúc nhất thời, quanh người hắn có trăm triệu tia hào quang, mùi thơm ngát xông vào mũi, khiến cho người chung quanh đều ngạc nhiên, cũng nhịn không được hít sâu một hơi.
Đây chỉ là một ý niệm trong đầu Sở Phong, có loại ý nghĩ này nên thử một chút mà thôi, không ngờ lại có hiệu quả kinh người.
Lúc này, thân thể của hắn là đỉnh, các khung xương là củi,
Máu hóa thành lửa, đốt cháy hồn quang, nung luyện một lò nhân thể đan dược.
“Tại sao lại làm như vậy?”
Ngay cả bản thân Sở Phong cũng kinh ngạc, sao vừa rồi lại đột nhiên đi thăm dò kiểu này.
Bỗng nhiên, hắn biết vì sao như thế, bởi vì nghĩ đến đoạn câu chữ thần bí nào đó, bản thân nhận xúc động, cho nên tiến hành một loại thử nghiệm nào đó.
Tại thác nước Thông Thiên, hắn thấy được vật bất tường là Thì Quang Lô, từng lợi dụng Luân Hồi Thổ, nghe được thanh âm kỳ dị ở trong đó.
“Người mà cả ông trời cũng khó chôn vùi được, trong lúc vùi lấp Tứ Cực Phù Thổ, chặt hai loại củi âm và dương, dẫn lửa trên bầu trời, nạp sức nóng của vũ trụ từ ngàn cổ, thiêu đốt!”
Lúc ấy, quá trình rất đáng sợ, lúc cầm Thì Quang Lô trong tay không có cảm nhận được điều gì, thế nhưng sau khi hắn thu tay lại, ngón tay thò vào bên trong lọ đá, chạm phải Luân Hồi Thổ, từng rõ ràng nhìn thấy trên bàn tay của mình có dấu ngón tay màu đen đang sợ, cảnh tượng kia khiến cho hắn run rẩy.
Đồng thời, hắn nghe thấy đoạn thanh âm phía trên kia.
Theo Sở Phong lý giải, đây không phải là một đoạn kinh văn, chính là biện pháp đốt cháy sinh vật mạnh nhất trong lịch sử, muốn hủy đi, cái gọi là Thì Quang Lô kia có thể là lò đốt xác.
Nhưng Sở Phong cũng sinh lòng cảm ngộ trong điềm chẳng lành, nếu như dựa vào cái này để luyện thể, nếu bản thân không chết thì đó chính là thân thể vạn cổ bất bại!
Hôm nay, hắn liên tiếp lột xác, máu Nhân Vương trưởng thành đến hình thái thứ hai, máu thịt của bản thân cực kỳ mạnh mẽ, bước vào con đường mạnh nhất, hoàn mỹ mà cứng cỏi.
Cho nên, sâu trong đáy lòng của hắn có chút cảm xúc, nghĩ đến thanh âm trong Thì Quang Lô, không khỏi thử làm như vậy.
Nhất định là đã đi sai đường, hắn không tìm thấy những cái được gọi là lửa trên bầu trời, sức nóng của vũ trụ từ ngàn xưa, đây chỉ là linh cảm trong chốc lát của bản thân, suy nghĩ đột nhiên đến, nung đốt bản thân.
Lúc này, đạo quả âm phủ và dương gian của hắn đồng thời tràn ngập từng ánh lửa, tan mất vào trong thân thể, phân tán trong máu, đốt cháy đỉnh lô - nhục thân, nung luyện hồn quang đại dược.
Trong lúc nhất thời, hồn quang của hắn phảng phất đang được áp súc, đang được thanh lọc, giống như muốn hóa thành một viên thuốc, sau đó không lâu, còn muốn đúc thành hình dạng của hắn, ngồi xếp bằng trong hư không huyết nhục, chiếu rọi ra hào quang chói mắt, chiếu khắp toàn thân.
Hắn yên lặng thể ngộ, đường đều phải thử đi mới ra được, hắn làm như vậy chưa chắc đúng, nhưng bây giờ lại cảm thấy không tệ, đây là một loại rèn luyện bản thân kỳ lạ.
Giờ phút này, vô luận là hồn quang của hắn, hay là máu thịt của hắn đều trở nên càng thêm cứng cỏi, cũng càng thêm tinh khiết, ngoài cơ thể có từng tia sản phẩm của quá trình trao đổi chất bị tiết ra.
“Tu luyện không chỗ tận cùng!”
Sở Phong chỉ có thể cảm thán như vậy.
Theo thời gian trôi qua, trong đỉnh đan toái nhân biến mất, sau đó lại xuất hiện, chuyển hóa mấy lần.
Cuối cùng, một viên Kim Đan trôi nổi trên không trung, to đến bằng nắm đấm, là hồn quang của hắn hóa thành, ở trung tâm trong cơ thể, có các loại mảnh vỡ pháp tắc quấn quanh, có mây mù trắng noãn lượn lờ, vô cùng thần thánh.
Đồng thời, sau đó Kim Đan hóa hình, trở thành hình người, hóa thành hình dạng của hắn, phun ra nuốt vào vật chất tạo hóa, ngân hà bốn phía sáng chói, từng luồng lượn lờ quanh hắn, lỗ đen vũ trụ, Chu Thiên Tinh Đấu, toàn bộ lộ ra.
Sở Phong kinh ngạc, sau đó nhíu mày, đó cũng không phải là điều hắn muốn, cái này có hơi giống con đường tu hành của loại sinh vật như đại Tà Linh trong miệng lão Cổ?