Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Có người giải thích, nói: "Thiên Tôn từng nói, Tào Đức tâm linh tinh thuần, trong sáng hướng thiện, càng dễ tiếp cận đại đạo!"
"Chẳng trách, mọi người đều nói Tào Đức tính tình ngay thẳng, thẳng thắn, còn giễu cợt hắn là chính trực ca, nhưng vốn như thế, lòng hắn trong sáng, không nhiễm bụi trần, mang tấm lòng son!"
Trải qua sự truyền bá như vậy, rất nhiều người đều bộ dáng bừng tỉnh nhận ra, cảm thấy rằng cuối cùng cũng "hiểu được" rồi.
Trong các đại liên doanh đều đang nhắc đến Sở Phong trong sáng hướng thiện, đây là một người trời sinh tâm linh thuần khiết, lòng dạ nhân nghĩa, đáng để kết giao.
Điều này khiến cho những người liên quan, ví dụ như Kim Liệt đến đám người Vân Thác đã từng thức tỉnh, sau khi nghe được, tức giận đến suýt chút nữa hộc máu, sao tin đồn nhảm này có thể được truyền ra?
Trời sinh tính tình trong sáng hướng thiện sao, Tào độc thủ kia nhất định đã phá hỏng từ căn nguyên, không phải người tốt, sao có thể được người ta đánh giá như vậy?
Đương nhiên, đây là do khác nhau về lập trường, khiến cho bọn họ tức giận, tương đối không phục.
Nhất là thêm một bước lên men, người từng giao thủ với Sở Phong như Vân Thác và Côn Long, lại trở thành nhân vật phản diện điển hình.
Bởi vì, mọi người cảm thấy rằng, kẻ thù của người trong sáng hướng thiện, chắc hẳn không phải là người tốt.
Sau khi loại nhận định này được đưa ra, người liên quan như đám người Xích Phong, Kim Liệt, Vân Thác vừa tỉnh dậy trợn mắt há hốc mồm, quả nhiên muốn phun máu.
Sau đó, bọn họ nhanh chóng phát động công kích, yêu cầu mọi người giải thích, thông báo rằng cái người được gọi là trong sáng tinh khiết kia đánh người hôn mê, hạ độc thủ tại sự kiện kia, không phải loại tốt lành gì.
Sở Phong trở lại liên doanh Kim Thân, rất nhanh phát hiện ánh mắt đám hầu tử nhìn hắn có chút không đúng, bởi vì dựa theo thực lực mà nói, Sở Phong nên tiến vào liên doanh Á Thánh, sẽ chuyển ra.
Điều này khiến cho mấy người hầu tử cảm thấy rất khó chịu, mọi người cùng nhau tham gia chuyện đó, sau khi trở về Tào Đức trực tiếp đột phá, vượt qua bọn họ một đại cảnh giới.
Thế nhưng, bọn họ thật sự cũng không nản lòng, bình thường mà nói, chỉ cần bọn họ tiếp tục bế quan một thời gian, tinh túy Dung Đạo Thảo kia trong cơ thể bọn họ sẽ lên men, bọn họ sẽ phá cấp, đuổi kịp.
Sở Phong rất bình tĩnh, thật ra, trong lòng đang suy nghĩ, làm sao để nhanh chóng chạy trốn, hắn luôn cảm thấy rằng có được tạo hóa lớn như vậy, trở thành cái đinh trong mắt một vài người, vẫn còn ăn mừng năm mới ở chỗ này sao? Phải nhanh chóng chạy thoát thôi!
"Tào Đức ở đâu?"
Đột nhiên, có người hét lên, là một vị lão giả, giọng nói lúc trái khi phải, rất mơ hồ, thật ra thực lực cực kỳ mạnh, tối thiểu cũng là một tuyệt đỉnh Thần Vương.
"Tào Đức, hiền tế ngươi đang ở đâu?"
Sau đó, lại có một giọng nói truyền đến, đồng thời có một nam tử trung niên hạ xuống trong liên doanh, thực lực rất kinh khủng, huyết khí Thần Vương ngập trời, khiến cho người ta phải kính sợ.
Vèo vèo vèo!
Quang ảnh lóe lên, mười bóng người liên tục hạ xuống, có lẽ đều ở hậu kỳ Thần Vương, đều là cường giả, hơn nữa đều là người đến từ các cường tộc.
"Hiền tế, Tào Đức, đến xem ngươi đây!"
Sở Phong sững sờ, cứng đờ tại chỗ.
Lục Nhĩ Mi Hầu, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao cũng trợn mắt há hốc mồm, đây là tình huống gì vậy?
Một đám cha vợ của Tào Đức đến đây?
Sở Phong hoảng hốt, ánh mắt hiện lên sự nghi ngờ. Một đám cha vợ?
Tim của hắn đập thình thịch. Đám cha vợ này từ đâu đến vậy? Chẳng lẽ ông trời có mắt, trọng thưởng cho hắn?
Hắn nghe có người nói con gái bảo bối của mình là công chúa, còn có người nói cháu gái của mình là thiên tiên tử. Lai lịch người nào cũng rất lớn.
Sở Phong ngẩn người. Cách đây không lâu, hắn đã từng nhận anh vợ trước mặt toàn trường trong thịnh hội Dung Đạo. Chẳng lẽ trời xanh có mắt, bây giờ đã thỏa mãn nguyện vọng của hắn?
Hắn cảm thấy do dự, không biết nên chọn ai đây?
Hơn mười cha vợ, người nào cũng có lai lịch rất lớn, khí tức phát ra rất kinh khủng. Bọn họ đều là Thần Vương uy tín lâu năm, tất cả đều tìm đến Tào Đức nhận con rể.
Sở Phong hơi chóng mắt. “Hạnh phúc” này đến quá đột ngột.
Về phần Lục Nhĩ Mi Hồng, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao, ai cũng cảm thấy hoài nghi nhân sinh của mình. Trên đời còn có đạo lý này sao? Thiên đạo đúng là bất công.
Nhiều Thần Vương uy tín lâu năm như vậy, người nào cũng xuất thân từ danh môn vọng tộc, nhưng lại tìm đến Tào Đức, chen lấn tranh nhau nhận hắn làm con rể.
Chẳng lẽ không ai nhìn thấy bọn họ đang đứng ở đây hay sao? Tất cả đều cảm thấy không cam lòng.
Di Thiên không cần nói. Hắn ta tự nhận mình là Mỹ Hầu Vương, huyết mạch Lục Nhĩ Mi Hầu tộc thuần chủng, trên đời khó tìm. Kết quả cũng không ai để mắt đến.
Bằng Vạn Lý xòe cái đuôi Khổng Tước, hiển lộ bản thể, bộ lông màu vàng vô cùng chói lọi, từng tia sáng màu vàng kim lộng lẫy chiếu sáng hư không, cực kỳ oai hùng và uy mãnh.
Nhưng bọn họ đều không ai để ý đến, hơn mười vị cường giả uy tín lâu năm đều chọn Tào Đức, ở đó mỉm cười rạng rỡ, nhiệt tình kêu gọi.
“Hiền tế, ngươi sang đây đi. Đừng bỏ lỡ một đoạn nhân duyên tốt.”
“Lão gia hỏa ngươi cách xa con rể của ta một chút. Đây là đạo lữ công chúa bảo bối của nhà ta nhìn trúng. Các ngươi muốn khai chiến tranh đoạt với tộc ta sao?”
“Lão Thao, ngươi quá bá đạo rồi. Đây là hiền tế của nhà ta. Ngươi muốn đấu với ta một trận sao?”
…
Đám người Hầu Tử, Bằng Vạn Lý ai nấy đều tức điên. Tào Đức có vận cứt chó gì vậy? Một đám gia tộc cường thế đến… bắt tế.
Bọn họ rất muốn nói, các vị lão gia, mắt các vị hãy sáng lên. Các vị không phát hiện nơi này còn có mấy mỹ thiếu niên hay sao? Người nào mà không tư chất ngút trời, khí khái hào hùng chứ? Tại sao không ai chú ý đến chúng ta vậy?
Lục Nhĩ Mi Hầu, Tiêu Dao đều cảm thấy rất khó chịu, không có thiên lý gì cả.
Tuy nhiên, mí mắt của bọn họ lại nhướng lên, sau đó là kinh ngạc. Sau khi cẩn thận phân biệt, quả thật bọn họ bị dọa không nhẹ. Bọn họ nhận ra có mấy lão gia hỏa lai lịch rất lớn.
Lúc này, mọi người mới biết rõ, trong đó có một số gia tộc địa vị khiến người ta cực kỳ kinh hãi, đồng thời cũng khiến cho gia tộc bọn họ phải kinh sợ.
Một khắc đó, Hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao cũng bắt đầu đồng tình với Sở Phong. Con rể này đúng là không dễ làm, rất khó nói đây là phúc phận diễm lệ hay là ác mộng nữa.
Ví dụ như gia tộc Thao Thiết, là gia tộc đại ma đầu đáng sợ trong thú tộc. Nếu Thần Vương của bộ tộc này không nuốt qua mấy vị Thần Vương cùng cấp độ thì sẽ cảm thấy xấu hổ khi đi ra ngoài.