Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lão Thao Thiết lập tức không vui: “Lão gia hỏa Thực Thần Thụ tộc ngươi, ngươi nói người khác, vậy bản thân ngươi thì sao? Nào nào nào, các vị lão hữu chúng ta cùng nhau thi triển pháp lực, để ông ta hiện nguyên hình, cho con rể nhìn xem Thực Thần Thụ tộc có bộ dạng như thế nào.”
Nói xong, đúng là có mấy vị Thần Vương liên thủ, bức bách nam nhân trung niên có mái tóc xanh, áp chế ông ta lắc lư ngay tại chỗ, ông một tiếng hóa thành hư ảnh.
Một gốc cổ thụ che trời hiển hóa ra ngoài. Trên chạc cây của nó treo đầy thi thể, huyết khí khuấy động, sương mù dày đặc, nhìn rất thảm khốc.
Sắc mặt Sở Phong tái xanh. Bản thể nam nhân trung niên oai hùng kia lại treo rất nhiều thi thể?
Lão Thao Thiết nói: “Ngươi biết cái gì gọi là Thực Thần Thụ không? Chính là lấy thần làm thức ăn, mỗi ngày ít nhất phải ăn hết một vị thần.”
“Hiền tế đừng sợ, đây chỉ là thức ăn mà thôi.” Thực thần thụ truyền âm.
Một khắc đó, lông tơ Sở Phong dựng đứng, cảm giác run rẩy. Có đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không trông mặt mà bắt hình dong nữa đâu.
Ngoài ra, hắn cảm thấy đây mà được gọi là phúc phận diễm lệ à? Đây rõ ràng là cái hố không đáy. Hắn hận không thể lập tức đào tẩu ngay.
Trước mặt hắn là loại cha vợ gì thế? Thiên Bồng, Thao Thiết, thực thần thụ… người nào cũng không đáng tin cậy. Tất cả đều là loại hung thần ác sát. Tóm lại không thể nhận.
Lại có lão Thần Vương tự giới thiệu, có người đến từ Ma Quỷ tộc, có người đến từ Cốt tộc. Nội nghe cái tên không cũng đủ khiến Sở Phong toàn thân không được tự nhiên.
Đương nhiên, cũng có người của gia tộc thần thánh, hơn nữa còn vô cùng ghê gớm, ví dụ như Thiên Dực tộc, Quang Minh tộc, tất cả đều là chủng tộc cường thế danh chấn dương gian, hơn nữa còn rất tuấn mỹ, rất siêu nhiên.
Trong lúc Sở Phong đang đắn đo, từ đằng xa có tiếng la truyền đến: “Cha, con đến đây.”
“Phụ thân, nữ nhi có thể qua đó không?”
Có thiếu nữ truyền âm.
Sau đó, Sở Phong nhìn thấy lão giả Thiên Bồng tộc hồng quang đầy mặt, nâng cao bụng lớn hô to: “Đến đi, con gái bảo bối của ta.”
Ngoài ra, Thần Vương của Thao Thiết tộc, Thực Thần Thụ tộc cũng đều đáp lại. Con gái của bọn họ dường như cũng đến.
Lúc này, Sở Phong lại choáng váng. “Cảm giác hạnh phúc” khiến người ta không thể chịu đựng được. Hắn muốn rời khỏi nơi này, nơi này không thể nào ở được nữa, chẳng khác nào hù chết hắn.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã hiểu ra, đây chính là báo ứng. Cách đây không lâu, hắn nhận anh rể trước mặt toàn trường ở đại hội Dung Đạo. Bây giờ, nhân quả đã tìm đến cửa.
Da mặt hắn run rẩy. Đây là ông trời có mắt sao? Đây chính là báo ứng.
“Các vị tiền bối, xin hãy buông tay trước, ta có chuyện cần nói với Hầu tử.”
Sắc mặt Sở Phong trắng bệch, bắt đầu năn nỉ.
Đám cha vợ của hắn rất thông tình đạt lý, lập tức buông tay, thỏa mãn nguyện vọng của hắn.
Bởi vì bọn họ tin chắc rằng đứa con rể này chạy không thoát. Bọn họ có những một đám người, tất cả đều là Thần Vương uy tín lâu năm. Ai có thể cướp Tào Đức khỏi nơi này chứ?
Sở Phong bổ nhào đến bên cạnh đám người Hầu tử, thiếu chút nữa nước mắt nước mũi đầy mặt. Con mẹ nó, hắn bị lừa thảm rồi. Hắn muốn đẩy đám người Hầu tử, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao qua đó thay cho hắn.
Sau khi nhìn thấy Di Thanh gần đó, ánh mắt Sở Phong tỏa sáng, ôm lấy cánh tay Di Thanh, chết cũng không buông.
“Ngươi muốn làm gì?” Hầu tử lập tức gấp lên.
Di Thanh cũng xấu hổ: “Tào Đức, ngươi buông tay ra.”
Đến chết cũng không buông tay.
Sở Phong ôm chặt lấy cánh tay trắng muốt của Di Thanh giống như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng, làm sao có chuyện buông ra chứ?
“Ca của ngươi giới thiệu chúng ta quen nhau.” Sở Phong nói.
Ý gì? Di Thanh mở to mắt nhìn hắn, ánh mắt rất có thần, cả người vốn thanh lệ như tiên, bây giờ nhiều ít lại có chút xấu hổ.
“Ta không có, ta vẫn luôn đề phòng ngươi.” Bên cạnh, Hầu tử trừng mắt. Thứ nhất, hắn ta không muốn cõng cái nồi này. Thứ hai, hắn ta không muốn một tên háo sắc như Tào Đức đứng gần em gái hắn ta như vậy.
“Tránh qua một bên. Ta không nói ngươi, ta nói chính là Di Hồng đại ca.”
Sở Phong nói như vậy khiến cho Hầu tử phải nghẹn họng.
Một khắc đó, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao, bao gồm luôn Di Thanh đều hiểu ra.
Di Hồng từng có ý giới thiệu em gái mình cho Tào Đức. Đây là Di Hồng xem trọng hắn, hy vọng bọn họ thân thiết với nhau nhiều hơn, thậm chí còn kỳ vọng phát triển mối quan hệ siêu hữu nghị.
Hầu tử tất nhiên cũng hiểu, lập tức nhe răng trợn mắt, giận dữ nói: “Sở Phong, em gái của bằng hữu không thể lừa gạt được.”
Sở Phong liếc xéo Hầu tử: “Mọi người đều nói vợ của bạn thì không thể lừa gạt. Ngươi rõ ràng rắp tâm không tốt. Ngươi đang suy nghĩ chuyện gì đó?”
Hầu tử muốn bạo tẩu nhưng lại bị trả đũa.
Nhưng rất nhanh, Sở Phong đã mềm lòng, bí mật truyền âm: “Hầu ca cứu mạng.”
Đúng vậy, mặt của hắn đã tái đi rồi. Đằng sau hơn mười cha vợ đều bức đến. Bọn họ muốn trắng trợn cướp đoạt sao?
“Các vị tiền bối, thật ra ta đã sớm…” Sở Phong nói đến đây, ôm cánh tay Di Thanh còn chặt hơn không chịu buông ra.
Di Thanh vừa thẹn vừa xấu hổ. Nàng chưa nhìn thấy một người chưa từng biết xấu hổ đến như vậy. Ánh mắt vốn tinh khiết, yêu kiều thướt tha, áo trắng như tuyết, thanh lệ xuất trần, nhưng bây giờ lại có chút bối rối. Bị người ta kéo như thế, còn ôm chặt cánh tay, nàng thật sự chưa từng trải qua bao giờ.
“Đại tỷ, hôm nay ta sắp bị người ta bắt đi. Bây giờ chỉ có thể tạm thời mạo phạm.” Sở Phong nhỏ giọng nói.
Hắn đang âm thầm giải thích.
“Ngươi gọi ai đại tỷ?” Di Thanh trừng mắt.
Sở Phong muốn khóc. Tất cả đều là chuyện không đâu vào đâu. Di Thanh chú trọng chính là cái này, hoàn toàn không cùng một suy nghĩ với hắn.
Nhìn thấy một đám Thần Vương uy tín lâu năm sắp một lần nữa bao vây lấy hắn, Sở Phong vội tranh thủ thời gian lên tiếng.
“Các vị tiền bối, Tào Đức ta có tài đức gì lại khiến các vị cùng nhau xuất hiện chứ? Nói thật, ta xấu hổ lắm, ta không xứng với minh châu các tộc.”
Sắc mặt một đám Thần Vương uy tín lâu năm đều rất phức tạp. Bọn họ rất muốn nói, nếu không phải ngươi nuốt nhiều cỏ Dung Đạo như vậy, ai thèm quen biết ngươi chứ?
Ăn nhiều cỏ Dung Đạo có thể gia tăng một người đến hạn mức cao nhất. Bọn họ cảm thấy, thành tựu trong tương lai của Tào Đức chú định sẽ rất cao, cho nên bọn họ mới muốn bắt rể.
Đồng thời, bởi vì Tào Đức hấp thu rất nhiều cỏ Dung Đạo, nếu kịp thời thi triển một số thủ đoạn, chỗ tốt đối với đạo lữ cũng rất lớn.
Cho nên, đám Thần Vương này mới động tâm, đua nhau đến bắt rể.