Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một là bọn họ sẽ có được một đại cao thủ trong tương lai. Hai là muốn thành toàn cho con gái của mình.
Trong giới tu hành, hàng trăm bộ tộc tranh giành với nhau. Sau khi bước vào con đường tiến hóa, muốn sừng sững trên đỉnh cao nhất, con đường sẽ rất tàn khốc. Có cường giả tuyệt đỉnh nào dưới chân đều không phải máu chảy thành sông?
Chỉ cần bản thân không cẩn thận một chút sẽ chết rất thảm.
Tương đối mà nói, bắt rể kiểu này giúp con gái hoặc cháu gái nhà mình mạnh lên thật sự rất nhẹ nhàng, xem như đường tắt, tất nhiên ai cũng muốn tranh thủ rồi.
Bọn họ tin rằng, có người còn kịch liệt hơn, thậm chí muốn trực tiếp nấu luyện Tào Đức. Dù sao trong thời gian ngắn vẫn có thể luyện ra tinh hoa cỏ Dung Đạo.
Chỉ cần Sở Phong ra ngoài, nhất định sẽ có rất nhiều người nhìn hắn chằm chằm. Các liên doanh bên ngoài đều chờ đuổi bắt hắn, luyện hóa hắn.
Khụ!
Đúng lúc này, một tiếng ho khan vang lên, giúp Sở Phong hóa giải cục diện khó xử trước mắt.
Một lão Hầu tử từ phía đường chân trời đi tới, quanh thân hoàng kim. Mặc dù lão ốm trơ xương nhưng dáng vẻ rất trang nghiêm.
Lão tổ Lục Nhĩ Mi Hầu tộc đã xuất hiện.
Hơn mười vị Thần Vương uy tín lâu năm nhất thời tê cả da đầu, cơ thể run rẩy, vội vàng hành đại lễ bái kiến lão Lục Nhĩ Mi Hầu.
“Còn ra thể thống gì nữa?”
Lão hét lớn một tiếng, giống như tiếng chuông vàng kẻng lớn, chấn cơ thể hơn mười vị Thần Vương phải lay động, khí huyết sôi trào. Bọn họ cảm giác cơ thể của mình như muốn nổ tung.
Lão hầu tử chỉ nói chuyện một cách bình thường cũng đã khiến bọn họ phải run rẩy. Loại cảm giác này quá kinh khủng. Linh hồn bọn họ đang run sợ, giống như côn trùng đang đối mặt với cự thú thời tiền sử.
“Còn không buông tay?”
Lúc này, lão Lục Nhĩ Mi Hầu mới để mắt đến Sở Phong. Nhìn hắn đang ôm cánh tay trắng muốt của tiểu công chúa nhà mình, khóe miệng lão hầu tử co rúm lại.
Lão muốn nổi giận nhưng lại nhịn được.
“Buông tay.” Hầu tử cũng nhỏ giọng hô. Hắn ta biết, đạo lữ tương lai em gái nhà mình có thể sẽ rất khó lường, sẽ dẫn phát chấn động mạnh.
Hết thảy đều do vị lão tổ trước mắt sắp xếp.
Gương mặt xinh đẹp của Di Thanh đỏ lên. Trưởng bối trong tộc đã đến, Tào Đức còn không buông tay, vẫn còn thất thần ra đó.
Sở Phong rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, vội buông hai tay ra.
“Ngươi… không tệ. Về sau, Di Thiên và Di Thanh phải tiến vào lò bát quái thái thượng. Để lão phu thử xem, bỏ đi mặt mo của mình, xem có thể tranh thủ cho ngươi một danh ngạch hay không.”
Lão Lục Nhĩ Mi Hầu nói như thế, khiến cho tất cả mọi người đều thất kinh.
Thậm chí ngay cả huynh muội Hầu tử cũng kinh ngạc. Lão tổ đưa ra điều kiện quá kinh người. Địa thế lò bát quái thái thượng không phải nơi bình thường, gần giống với cấm địa.
Khu vực đó là một trong những cấm địa nổi tiếng ở dương gian.
Lão Lục Nhĩ Mi Hầu muốn trao cho Tào Đức một cơ hội như thế, khiến cho hơn mười vị Thần Vương uy tín lâu năm phải chấn động.
Cuối cùng, cường giả của mười mấy tộc đều thở dài. Bọn họ không so được. Lão hầu tử đang lôi kéo Tào Đức. Mặc dù không gả cháu gái nhưng trao cho một danh ngạch như thế cũng đủ lắm rồi, sẽ khiến cho Tào Đức mang ơn. Lục Nhĩ Mi Hầu tộc đã lôi kéo được một vị đại cao thủ trong tương lai.
Sở Phong cũng chấn động trong lòng. Hắn đã từng nghe qua cấm địa này. Lò bát quái kia chỉ là một phần của sông núi. Địa thế chân chính của nó có tên là Thái Thượng.
Địa thế Thái Thượng đủ để đứng vào mười vị trí đầu cấm địa trong dương gian.
Sở Phong hơi choáng váng. Đột nhiên, một cái bánh lớn ở đâu nện vào đầu của hắn?
Hắn nhếch miệng muốn cười, tranh thủ thời gian nói lời cảm ơn.
Khi còn ở tiểu Âm phủ, hắn đã từng tiến vào lò bát quái thái thượng cấp thấp nhất, nhưng đã thu hoạch được rất lớn, nấu luyện ra Hỏa Nhãn Kim Tinh.
Bây giờ, nếu hắn có thể tiến vào tổ địa Thái Thượng chân chính, chuyện gì sẽ phát sinh? Hắn thật sự có chút chờ mong.
Một đám Thần Vương mang theo tiếc nuối, khó khăn quay đầu rời đi.
“Hiền tế, cánh cửa Thiên Bồng tộc ta vẫn luôn rộng mở đối với ngươi, chờ ngươi đến nhà.”
“Hảo hài tử, Thao Thiết tộc vẫn ôm kỳ vọng rất cao đối với ngươi. Cho dù ngươi không trở thành con rể của chúng ta, nhưng về sau ngươi có thể đến tộc chúng ta làm khách. Chúng ta sẽ nhiệt tình khoản đãi.”
…
Một đám Thần Vương uy tín lâu năm trước khi rời đi vội vàng lên tiếng, vẫn nhiệt tình như cũ, không hề có lời nói bất thiện với Tào Đức.
Bởi vì bọn họ biết rõ, chỉ cần Tào Đức không chết, hấp thu nhiều cỏ Dung Đạo như thế, trong tương lai tất sẽ trở thành một đại cao thủ.
Gần đó có rất nhiều tiến hóa giả càng thêm ý thức được, thu hoạch lần này của Tào Đức quá khổng lồ. Sau khi thịnh hội Dung Đạo kết thúc, hắn trở thành người thắng lớn nhất.
Thái độ của đám Thần Vương đối với hắn cũng đủ nói rõ hết thảy.
Kim hà nở rộ, lão tộc Lục Nhĩ Mi Hầu tộc biến mất, nơi này khôi phục lại sự yên tĩnh.
Sở Phong do dự, không biết có nên lên đường hay không?
Nếu bây giờ đào tẩu, hắn sẽ không thể nào tiến vào lò bát quái thái thượng.
“Ta tạm thời ở lại vài ngày, chờ Hầu tử xuất quan, xem có thể cùng hắn ta tiến vào cấm địa Thái Thượng nấu luyện chân thân và hồn quang của ta hay không.”
Sở Phong tự nhủ trong lòng. Hắn muốn ở lại xem tình huống một chút. Hắn thật sự muốn tiến vào lò bát quái thái thượng một lần.
Trong lúc uống rượu với đám người Hầu tử, Bằng Vạn Lý còn chưa tận hứng đã có người đến tìm Sở Phong, nói cho hắn biết bây giờ hắn phải rời khỏi liên doanh Kim Thân.
Sở Phong thở dài. Cảnh giới của hắn tăng lên, cần phải đến liên doanh Á Thánh để báo cáo.
Trên thực tế, nếu hắn nguyện ý, hắn có thể trực tiếp đột phá, một bước đúng chỗ, tiến vào liên doanh Thánh giả.
Nhưng hắn nhịn lại, cũng không muốn người ta chú ý quá mức. Hôm nay hắn đã tạo ra danh tiếng quá lớn rồi.
Hoàn cảnh liên doanh Á Thánh không tầm thường. Mặc dù thổ địa lạnh lẽo, thiếu thảm thực vật nhưng lại có khí chất của đất trời, giống như tiên vụ tràn ngập.
Ngẫu nhiên có một số lão thụ, đều là dị chủng, mọc ra những phiến lá tươi non, lục quang lấp lánh. Nụ hoa thưa thớt nở rộ, một mùi thơm ngát xông vào mũi, thấm cả ruột gan.
Sở Phong bước đến, quan sát khu vực liên doanh này.
Chỉ trong khu vực này thôi, nhân số Á Thánh có thể tính bằng hàng vạn.
Nơi này chỉ là phía Đông liên doanh Á Thánh. Nếu tính tổng lại toàn bộ, Á Thánh có chừng hai mươi mấy vạn.
“Đây chính là Tào Đức, ngay cả Côn Long cũng dám động, Thần Vương Xích Phong cũng không đoạt được vật chất tạo hóa nhiều như hắn.”