Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2558 - Chương 2559: Cả Người Đều Cảm Thấy Không Ổn (2)

Thánh Khư Chương 2559: Cả người đều cảm thấy không ổn (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Da mặt Lê Cửu Tiêu cũng co rúm lại, hắn ta nhận thấy bản thân mình sai rồi, sao lại mời Xích Phong ngồi xuống uống rượu, đây quả thực là làm trò cười cho thiên hạ.

Hắn ta luôn hướng đến sự chính trực liêm khiết, cũng được xem là người thành thực trong số những Thần Vương, nhưng hiện tại, Lê Cửu Tiêu lại có chút xấu hổ, làm ra loại chuyện này quả thực có chút không tử tế.

Hắn ta âm thầm chuẩn bị thực tốt, muốn bảo hộ khu vực tửu lâu, đồng thời cũng che ở cả con đường bên dưới, bằng không sau khi Xích Phong nổi điên, chắc hẳn sẽ muốn huyết tẩy nơi này, tưởng tượng thôi cũng đã không chịu nổi.

Mà lúc này, đám Vân Thác và Côn Long cũng rất không khách khí, muốn cho Tào Đức bí bách đến chết, bởi vậy nên sau khi ngồi xuống liền ăn như gió cuốn, nhanh chóng cầm lên cánh gà nướng gặm gặm.

Sau đó, bọn họ còn chọn những khối thịt rồng đỏ hồng non mềm trên bàn, ăn đến nỗi miệng chảy đầy mở, rất sảng khoái.

“Không tồi a, hương vị tươi ngon, rất không tầm thường.”

Bọn họ lên tiếng, không chỉ có vậy, mấy người này còn chào hỏi người ngồi bên cạnh, rất không chú trọng, khiến bọn họ cũng ăn xả ga loại trân hào này, thực sự không khách khí chút nào.

Lúc này, ngay cả Cơ Thải Huyên và Tiêu Thi Vận cũng đang kéo căng cơ thể, làm xong công tác chuẩn bị phòng ngự, sắc mặt hai nữ Thần Vương liền ánh lên vẻ quái dị, tương đối cảnh giác.

“Ăn ngon, không tồi, sơn hào hải vị tuyệt thế!”

Những người này lên tiếng.

Giờ phút này, Sở Phong, hầu tử, Tiêu Dao và Bằng Vạn Lý cũng lần lượt đặt chén rượu xuống, cả người ngồi nghiêm chỉnh, một câu cũng không nói.

Chủ quán đi đến, sau khi nhìn thấy đám khách nhân mới đến này, không khỏi kinh hãi đến nỗi đặt mông xuống đất, bắp chân cũng bị chuột rút, toàn thân đều đang run lẩy bẩy.

Trong đầu chủ quán nổ ầm một tiếng, sau đó bị dọa đến hôn mê bất tỉnh.

Trước mắt, vị chủ quán này đang run sợ không thôi, nội tâm tràn đầy những suy nghĩ khủng bố không lối kết, đây là chuyện gì, rồng ăn rồng, Cửu Đầu Điểu ăn Cửu Đầu Điểu, quá đáng sợ rồi!

“Không đúng!”

Đột nhiên, Cửu Đầu Điểu kêu lớn một tiếng, sắc mặt đột biến, sau đó ầm một tiếng đứng phắt dậy, huyết khí ngợp trời, xích hà bóp méo cả hư không, khiến cả tòa tửu lâu đều bị chấn vỡ, ngay cả con đường bên dưới cũng nứt toác, đại địa lún xuống, năng lượng ngập trời.

Vùng đất này hệt như tiến vào ngày tận thế, tất cả đều muốn sụp đổ, hư không cũng phải vặn vẹo uốn khúc!

Thần Vương Lê Cửu Tiêu mang theo mấy người Sở Phong và chủ quán lui lại, Tiêu Thi Vận tự mình che chở cho đại chất tử Tiêu Dao lùi lại phía sau, đồng thời cũng ra tay giam cầm nơi này, nếu không thì toàn bộ khu vực này sẽ sụp đổ, đều bị diệt vong.

Nơi xa, đám người Côn Long và thần rồng ba đầu Vân Thác lại tương đối xui xẻo, miệng ho ra máu, cả người bay ngược ra ngoài, nếu như không phải Xích Phong cố ý khống chế không nhằm vào bọn họ, hai người này chỉ sợ sẽ lập tức tan rã, chết rất thảm.

“Tào Đức, Lê Cửu Tiêu, các ngươi khinh người quá đáng!” Xích Phong nổi giận đùng đùng, mái tóc dài đỏ rực không ngừng bay múa, sau đó liền bay vút lên giống như đại hồng thủy vỡ đê, bay thẳng về phía Sở Phong mà tấn công, muốn xuyên thủng người hắn.

“Ầm!” Lê Cửu Tiêu ra tay ngăn lại, một luồng ánh sáng ẩn hiện, sau đó cuộn lên xoay tròn, trong âm thanh leng keeng không ngừng, hắn ta ngăn trở mái tóc đỏ như máu kia, phát ra tia lửa tung tóe.

“Xích Phong, ngươi muốn làm gì?” Sở Phong lập tức giậm chân.

“Ngươi muốn chết!” Xích Phong nổi giận lôi đình, lập tức buông bỏ hết thảy cố kỵ, y phẫn nộ quát lớn: “Nguyên liệu của thức ăn ban nãy ngươi cho chúng ta ăn là cái gì, đó còn không phải là... thịt Cửu Đầu Điểu và thịt rồng sao! Ngươi cái con côn trùng hèn mọn này, muốn chết?”

Ầm!

Xung quanh lập tức nổ ầm, ở trên một vài tửu lâu xa xa cũng có thân ảnh đang đứng, bọn họ đều đang quan sát phía bên này, ai nấy đều là cao thủ, có rất nhiều Thần Vương đang bảo vệ để tửu lâu mình đang đứng không bị sụp đổ.

Nếu không, dưới sự nổi điên của Xích Phong, dưới sự trùng kích khủng bố của quy tắc Thần Vương, bất cứ kiến trúc gì cũng không thể tồn tại.

“Ngươi bớt ngậm máu phun người, ngươi ăn của ta uống của ta, vẫn còn muốn tìm cái cớ để giết ta?” Sở Phong lên tiếng.

Cũng trong lúc ấy, hắn cũng đem một miếng cánh chim vàng óng cuối cùng ăn sạch, trở thành cục diện chết không đối chứng.

Những thứ còn lại đều bị hủy diệt sạch sẽ dưới cơn thịnh nộ của Xích Phong, cái gì cũng không còn lưu lại.

“Ngươi...” Xích Phong tức đến nỗi thất khiếu bốc khói, quả thực không thể chịu đựng nổi, tên Tào Đức này giờ khắc cuối cùng còn thản nhiên ăn thịt tộc Cửu Đầu Điểu, muốn hủy thi diệt tích, quá vô sỉ, quá đáng hận!

Mà ở bên cạnh, sau khi đám Côn Long và thần rồng ba đầu Vân Thác nghe được căn nguyên, sắc mặt kẻ nào cũng trắng bệch, sau đó cả người đều cảm thấy không khỏe, lung lay như sắp đổ, suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.

Bọn họ cẩn thận lĩnh hội, sau đó yên lặng hồi tượng những ghi chép về thịt rồng trong sách để minh chứng, trong nháy mắt, trước mắt hai người đều biến thành màu đen, gần như muốn đổ nhào xuống đất.

Trong nháy mắt, Côn Long cảm thấy gan cũng đau, lấy tay che lại phần bụng của mình, sau khi trông thấy đám hầu tử đem một khối thịt thơm nức cho vào miệng, hắn ta không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi, đây chính là tức giận, cũng là kinh sợ, hắn ta cảm thấy thứ đó chính là lá gan của mình!

Sau một lúc, thần rồng ba đầu Vân Thác cũng run rẩy cả mình mẩy, trông thấy Tiêu Dao lấy khăn lau đi tàn tích bên miệng sau khi ăn long tủy, gã ta không khỏi run lên, kia phải chăng là... long tủy của chính gã!

“A...”

Nơi này lập tức vang lên âm thanh gào thét thảm thiết đến xé gan xé phổi, Côn Long, Vân Thác, Xích Phong đều tức đến phun máu, suýt chút nữa đã bất tỉnh nhân sự, sau đó ai nấy đều điên cuồng tấn công về phía trước..

Nơi này nổ ra đại chiến!

Có thể thấy rõ, đám người Xích Phong không chiếm được lợi lộc gì, cho dù y có mang theo một vị Thần Vương tóc trắng bên người, thế nhưng đối thủ của bọn họ là ai chứ? Chính là Lê Cửu Tiêu, là một trong những vị Thần Vương mạnh nhất thiên hạ!

Huống chi nơi này còn có Cơ Thải Huyên, không hề kém cạnh gì Lê Cửu Tiêu.

Hơn nữa còn có cả Tiêu Nghi Vận tư chất ngút trời – tiểu cô cô của Tiêu Dao, làm sao nàng ta có thể khoanh tay đứng nhìn những chuyện này?

Các nàng đều dùng chỗ mỹ thực kia, về tình về lý thì cũng không thể coi là người ngoài cuộc.

Bình Luận (0)
Comment