Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2559 - Chương 2560: Ván Cược Động Trời (1)

Thánh Khư Chương 2560: Ván cược động trời (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cho nên, cho dù Xích Phong có điên cuồng thế nào đi chăng nữa thì cũng bị đánh bay ra ngoài, khắp người toàn là máu, ánh mắt có cay độc hơn nữa cũng vô dụng, ngay cả thần vương tóc trắng kia cũng bị trọng thương, suýt chút nữa đã bị đánh chết ngay tại chỗ.

Thần rồng ba đầu Vân Thác bị Tiêu Thi Vận dùng một chưởng đánh bay, xương cốt đứt gãy, nếu không phải nàng ta nương tay thì lúc này gã ta đã trực tiếp nổ tung, thần hình câu diệt.

Về phần Côn Long, hắn ta cầm đao bổ về phía Sở Phong, tuy rằng đao phát rất chuẩn rất ổn, đao không rời tay, người đao hợp nhất, hóa thành một đạo bạch quang phóng đến, thế nhưng trong nháy mắt đã bị quyền ấn của Sở Phong đánh đến thổ huyết, Thánh đao cũng gãy lìa, cả người bay ngược ra ngoài, mãi cũng không nhấc được người dậy.

Lúc này Sở Phong đã là Đại Thánh, mạnh hơn tên gọi là Thánh giả đệ nhất của trận doanh Ung Châu nhiều lắm.

Cho nên, trận chiến ở vùng đất này vừa mới nổ ra đã nhanh chóng kết thúc.

Chiến đấu bộc phát quá nhanh, nhưng kết thúc lại càng nhanh, Thần Vương của tộc Cửu Đầu Điểu – Xích Phong bị đánh xuyên cơ thể, huyết dịch chảy ồ ạt, ánh mắt y oán độc mà nhàn nhẫn, nhanh chóng đi theo Thần Vương tóc bạc rời khỏi hiện trường.

Côn Long rất thảm, lòng tự tin suýt chút nữa tan vỡ, hắn ta chịu đả kích lớn, dưới lần quyết chiến công bằng lần này, hắn ta vẫn thất bại như cũ.

Xích Phong, Vân Thác và Côn Long đều rời khỏi, chỉ để lại vết máu loang lổ trên mặt đất, mà điều khiến đám Bằng Vạn Lý há miệng trợn mắt kinh ngạc chính là, Tào Đức lại âm thầm thu được một khối thịt lớn của Côn Long.

Thậm chí hắn còn đang tìm kiếm trên chiến trường, xem xem trên mặt đất có khối thịt nào của Cửu Đầu Điểu Xích Phong và thần rồng ba đầu Vân Thác bị chém rớt ra hay không.

Cái này... thực sự là chứng nào tật nấy, nói trắng ra thì là quá vô sỉ, đồng thời cũng khiến người ta đau đầu.

Hầu tử bắt đầu có thái độ hoài nghi nhân sinh, trong lòng gã không chắc chắn, có chút rờn rợn nhìn về phía Sở Phong, hai người bọn họ lần đầu tiên gặp nhau đã đánh nhau túi bụi, sau lần giao thủ lần đó, phải chăng tên Tào Đức này cũng giấu đi huyết nhục của gã, sau đó đem đi nướng ăn?

Sở Phong liếc nhìn Di Thiên, lên tiếng: “Lần đầu tiên giao thủ ta chỉ đánh mặt mũi ngươi bầm dập mà thôi, nào có cơ hội nhặt nhặt cái gì a.”

“Ngươi thực sự từng có loại suy nghĩ như thế?!” Di Thiên kỳ quái kêu lên.

Mấy người nghe xong lập tức run rẩy, lên tiếng cảnh cáo Tào Đức, sau này không được so tài với bọn họ, tên hỗn trướng này quá không biết xấu hổ.

Sau đó... Sở Phong lập tức chạy đi, hắn muốn đi bế quan!

Hắn biết lần này sẽ tạo ra sóng gió không nhỏ, tầm ảnh hưởng có lẽ rất ác liệt.

Hầu tử, Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng dứt khoát chạy đến bên cạnh lão tổ nhà mình, bởi vì bọn họ quả thực có chút chột dạ.

Quả nhiên, thời gian không lâu sau, ngoại giới liền xôn xao cả lên, trong các đại doanh đều ồn ào một mảnh, rằng đám người Tào Đức, Lê Cửu Tiêu, Lục Nhĩ Mi Hầu, Tiêu Nghi Vận nướng ăn Cửu Đầu Điểu, dẫn đến bàn luận nhiệt tình.

Một số người sau khi nghe nói liền nghẹn họng trân trối, cái này cũng quá hung tàn rồi đi, đây chính là tộc đàn đi ra từ cấm địa thứ mười một trong dương gian, không ngờ lại có người dám lấy làm nguyên liệu nấu ăn?

Trên vùng chiến trường này, cái nhìn của các tộc tiến hóa giả đều bị phân hóa nghiêm trọng.

“Tào Đức này quá hung tàn, sau khi xử lý đối thủ còn thu thập thịt rồng vương vãi, cánh thịt của Cửu Đầu Điểu, sau đó mang về nướng ăn, thực con mợ nó điên cuồng a.”

“Côn Long và Vân Thác vẫn còn sống đó có được không? Vẫn chưa bị giết chết đâu, lại còn mời kẻ địch ăn thịt nướng của chính mình, Tào Đức kia cũng thực hung ác đến điên rồ!”

Chuyện này quả thực dẫn đến sóng to gió lớn!

Cũng có người đứng về phía Tào Đức, thay hắn giải thích, nói như vậy mới đúng là tính cách của “lão ca táo bạo”, có oán báo oán, có thù báo thù, tuyệt đối không úp úp mở mở.

“Không hổ là ánh zai chính trực, tính tình rất bộc trực, uống rượu bát lớn, miệng lớn ăn thịt của kẻ địch, có thù không e ngại, nhìn ngươi không thuận mắt liền đem ngươi nướng ăn, hơn nữa còn nướng ngay trước mặt ngươi!”

Rất nhiều người nghe xong cách nói này đều oán thầm không ngừng, ngay thẳng chính trực cái quỷ gì, như vậy chính là phát rồ có được không, đại ma đầu hung hãn như thế mà cũng nói là bộc lộ tính tình thực? Mấy người có biết xấu hổ hay không a.

Có người lập tức quay sang dặn dò người bên cạnh, không cần động thủ với Tào Đức làm gì, đặc biệt là sau khi giao thủ, nếu bỗng nhiên hắn có mời khách, những món kia tuyệt đối không thể chạm đũa, nói không chừng hắn ta đang chế biến chính thịt của mi cho mi ăn đó!

Tiếng tăm hung tàn của Tào đại ma đầu nhanh chóng truyền xa, cách nói có vô số, có người thưởng thức loại tính cách táo bạo nóng nảy này của hắn, nói hắn là người có tính cách, cũng có người kiêng kỵ ghét hận, nghiến răng nghiến lợi không thôi.

Về phần tộc Cửu Đầu Điểu, ngày hôm đó trong cả tộc quả thực là sát khí ngập trời, điên cuồng triệu tập nhân thủ trên chiến trường, hận không thể cùng nhau ra tay tiêu diệt Tào Đức.

Thế nhưng cuối cùng bọn họ cũng ẩn nhẫn, dù sao thì sự kiện lần này cũng dính dáng đến Lê Tộc, Cơ gia, Đạo Tộc, Lục Nhĩ Mi Hầu vân cân, cũng không dễ chọc vào.

Sở Phong chạy đi bế quan, tự nói với bản thân mình, làm người phải biết khiêm tốn.

Đám người hầu tử, Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao đến tìm hắn, sau khi nghe nói những tin đồn kia đều muốn đập chết Sở Phong, nhưng bất kể nói thế nào thì Sở Phong cũng tuyệt đối không đi ra, thực sự bắt đầu bế quan.

Dù sao thì hắn cũng có Vũ Thượng Thiên Tôn che chở, vì thế có thể rất yên tâm mà bế quan, thể ngộ quá trình tăng lên của thể chất chính mình, cảm ngộ bí mật của quy tắc mảnh vỡ trong giao hòa huyết nhục.

Sau hơn nửa tháng, Sở Phong bị âm thanh huyên náo bên ngoài làm kinh động, trên chiến trường đột nhiên xuất hiện sóng gió, không khí vô cùng cuồng nhiệt.

Có một số tiểu bí cảnh đã mở ra rồi, tiến hóa giả có thể tiến vào, trên chiến trường trong nháy mắt đã có những ván cược lớn, bất luận là đông bộ Ung Châu, nam bộ Thiêm Châu hay là tây bộ Hạ Châu, nơi nào cũng phái ra cao thủ và tinh anh hàng đầu, tiến hành tham gia tranh đoạt.

Cũng trong hai ngày này, trên chiến trường cũng đã có rất nhiều trận chém giết, lấy cá cược thắng thua giữa các cao thủ để làm cơ hội có được bí cảnh, tam phương đều có thắng có thua.

Bình Luận (0)
Comment