Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ánh Trích Tiên nhẹ giọng nói: “Nơi này là dương gian, cường giả quá nhiều, cho dù hắn... có thể bình yên xông qua luân hồi, cũng khó có được tư thái như khi còn ở tiểu âm gian, muốn sinh tồn ở dương gian, bắt buộc phải học được cách khắc chế đầu tiên, thiên chi kiều tử ở nơi này thực sự quá nhiều, cho dù có từng là người nổi trội ở tiêu âm gian, một khi qua đến nơi này chưa chắc đã giữ vững được phong độ, có khả năng sẽ ảm đạm phai mờ nhiều lắm.”
“Quần hùng thiên hạ đều quy tụ ở đây, nếu như thực lực đủ cường đại, nhất chiến thành danh, thiên hạ đều biết!” Ánh Vô Địch lên tiếng, hắn ta rất nhập tâm, dùng toàn tâm toàn ý quan sát chiến trường, hận không thể lập tức tham dự vào, mái tóc của hắn ta không khỏi bay loạn, hai mắt như lửa nóng.
Chiến trường tam phương có quá nhiều người xuất hiện, không nghi ngờ gì nữa, một vài cố nhân của Sở Phong cũng bắt đầu xuất hiện!
Ở phương hướng của tây bộ Hạ Châu, có một thiếu niên rất nho nhã, trên người mặc trường sam màu nguyệt sắc, trong tay lay động một chiếc quạt xếp, phong độ ung dung.
Hắn ta ở đó, dùng âm lượng chỉ đủ một mình mình nghe thấy ngâm xướng: “Bên trong đào hoa ổ có đào hoa am, dưới đào hoa am có đào hoa sơn... Ta là một tài tử phong lưu, tên gọi Lữ Bá Hổ.”
Nếu như Đông Đại Hổ ở nơi này, nhất định sẽ hồng con mắt mà liều mạng với hắn ta!
Ngoài ra, cùng tồn tại trong trận doanh này còn có một nữ tử xinh đẹp xuất trần, cực kỳ lạnh lùng kiều diễm, dáng vẻ giống hệt như Lâm Nặc Y năm xưa.
Phía xa hơn là một khu vực không thuộc về bất kỳ trận doanh nào, tổ chức hắc ám dưới mặt đất cũng có một đám người kéo đến, đi đầu chính là một lão ngưu hóa thành hình người, trên đầu có hai chiếc sừng cực lớn, hai mắt đeo kính râm lớn, trong miệng ngậm một điếu xì gà to như củ cà rốt, đang ở đó mà phun mây nhả khói, hình thể của ông rất khổng lồ, cao khoảng một hai trượng gì đó.
Mà trên cổ của người này còn có một tiểu mãng ngưu đang ngồi, gần như là cùng một tạo hình với lão ngưu, cũng là cái đầu có sừng lớn, miệng ngậm xì gà, đeo kính đen to sụ, chẳng qua thì người này mới chỉ là thiếu niên, nhìn thế nào cũng tương đối non nớt.
Cường giả của thế lực ngầm này ai mà không biết, tạo hình của lão ngưu chính là do con trai mình một tay thiết kế.
Đội ngũ này đến từ tổ chức mà lão Cổ lưu lại năm xưa, hiện tại cũng một nhóm người hành tẩu đến chiến trường tam phương, bọn họ vốn dĩ ở trong khu vực màu xám – nơi mà thợ săn hắc ám vẫn thường lui đến, lúc này cũng muốn tìm kiếm cơ hội tiến vào bí cảnh.
Ở nơi càng xa hơn, có một nữ tử phong thái yểu điệu, đôi mắt sáng rất có thần, cô ta đang tìm kiếm khắp nơi trên chiến trường, muốn phát hiện cái gì đó, trong tay cô ta cầm một cây dù để che chắn ánh mặt trời chói chang.
Không thể không nói, nữ tử này cực kỳ mỹ lệ, tựa như tuyết trắng đầu mùa, lại giống như thu thủy vờn quanh ánh trăng, khí chất xuất chúng, giống như tinh linh vậy.
“Tiểu thư, chúng ta đã quan sát rất lâu, trong số những hạt giống cao thủ đều không có người phù hợp với những đặc điểm mà người miêu tả.” Có người đến bẩm báo.
Nữ tử này đến từ huyết mạch dòng chính của Chu Tộc, một cái nhíu mày một nụ cười của cô đều khiến người ta mê đắm, bên cạnh cô cũng có không ít cao thủ bảo vệ.
Nếu như Sở Phong xuất hiện trên chiến trường, một khi sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhất định sẽ nhìn ra chân thân của cô. Cô chính là thiếu nữ Hi mà hắn hội ngộ ở tiểu âm gian năm xưa.
Chu gia, từ xưa đến nay trường tồn trong dương gian, xếp hạng thứ sáu trong số những gia tộc đứng đầu, từ thời tiền sử đến giờ luôn đứng vững không đổ, là một gia tộc bất hủ.
“Đã qua nhiều năm như vậy đều không có tin tức của hắn, vẫn chưa qua bên này sao, không biết có mạnh khóe không?” Cô nhìn chăm chú vào chiến trường, không khỏi thất vọng một trận.
“Tiểu thư, người rốt cuộc đang tìm ai vậy?” Đằng sau cô, một vị cường giả nhỏ giọng hỏi.
“Tìm một tên ma đầu, một tên đại ác nhân không cần thể diện.” Chu Hi lên tiếng.
Mấy vị cường giả đứng canh Chu Hi lập tức há to miệng, không biết nói cái gì cho phải, nhất là sắc mặt hai lão giả kia, trong nháy mắt đã chuyển sang đen sì.
Bọn họ rất muốn nói, ngài chính là tiểu thư của Chu gia, là viên minh châu mà nơi nơi đều chú mục, làm sao có thể nói ra những lời như vậy? Không ngờ người mà tiểu thư muốn tìm lại là một ma đầu, là kẻ ác ôn?!
“Hai nơi âm dương cứ như vậy mà ngăn cách, hắn thực sự không qua bên này được sao?” Thiếu nữ Hi khẽ nói, không hề để ý đến tâm tình của mấy người đằng sau.
Mặc dù cô có lòng tin nhất định đối với Sở Phong, cho rằng hắn có thể sống tốt, chắc chắn còn có một ngày gặp lại, nhưng lúc này không khỏi khó xác định, không biết đến ngày nào năm nào mới có thể tương phùng.
Dương gian và âm gian bị ngăn cách, giống như rãnh trời vắt ngang khó mà vượt qua.
“Tùng tùng tùng...”
Trên chiến trường, tiếng trống vang dội, chiến đầu ngày càng kịch liệt!
Phàm là nhân vật thiên tư ngút trời có thể tham gia chiến đấu, là cao thủ cấp hạt giống, lúc này đều đang chém giết ác liệt, đây là cơ hội để bọn họ quật khởi, nhất chiến thành danh, cả thiên hạ không ai không biết, cũng là cơ hội để lấy được thiên duyên, thu được vật chất tạo hóa trong các bí cảnh!
Đại kỳ trên chiến trường phần phật đón gió, vô số tu sĩ đều tề tựu nơi này, toàn bộ đều đang có mặt, đang tiến hành đại chiến một ván cược động trời.
Tiếng trống vang dội truyền đi khắp chiến trường, các bên chém giết rất ác liệt, vô số tu sĩ các tộc đều tề tựu đông đủ.
Nhưng phía hậu phương của trận doanh Ung Châu, có người lại tương đối bảo trì bình thản.
Sở Phong đang bế quan, không đi qua đó tham gia náo nhiệt.
“Tổ tông, ngươi vẫn là táo bạo ca đấy chứ? Dưới loại tình huống như hiện tại mà ngươi vẫn có thể tĩnh tâm nổi, phong cách này không tương xứng với ngày thường của ngươi đâu, còn không mau đi tham chiến!”
Lão Thần Vương phụng mệnh Thiên Tôn đến đây điều động Tào Đức cũng đã tới, lão trông thấy Sở Phong đang uống trà, an tĩnh lật đọc những bản chép tay của thế hệ tiền bối, dáng vẻ cực kỳ nhã nhặn thong thong, khiến lão nháy mắt đã bốc hỏa.
Phía trước đã đánh nhau thành cái dạng gì rồi, Tào Hắc Thủ vậy mà còn ở đây than thản phẩm trà, ở đây mà tu thân dưỡng tính, quá nhàn nhã.
“Chiến đấu gặp bất lợi rồi?” Sở Phong ngẩng đầu, kinh ngạc lên tiếng hỏi.