Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2564 - Chương 2565: Tào Hắc Tâm (2)

Thánh Khư Chương 2565: Tào hắc tâm (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Âm thanh của Di Hồng rất cao, lập tức khiến cho trận doanh Ung Châu bùng nổ, đại đa số tiến hóa giả trong khu vực này đều có thể nghe được.

Cho dù cao thủ của các tộc trên chiến trường nhiều vô kể, phân tán dày đặc, thanh âm hỗn tạp ồn ào đan xen, thế nhưng tiếng quát tháo của Thần Vương vẫn có thể truyền xuyên qua khu vực như cũ, khiến rất nhiều người có thể nghe thấy.

Trong lúc nhất thời, không ít người đều lộ ra vẻ kinh sợ.

Mọi người đều sâu sắc cảm nhận được, tộc Cửu Đầu Điểu quá bá đạo, quả nhiên là ương ngạnh, không biết còn muốn giết thêm người nào ở trong liên doanh này không? Quả thực có chút quá phận!

“Không phải ta!” Xích Phong lên tiếng phủ nhận.

Thần Vương Xích Phong cảm thấy bản thân quá oan uổng, mặc dù chuyện hắn ra lệnh cho một vài tử sĩ đi ám sát Tào Đức là sự thật, thế nhưng tuyệt đối chưa động thủ, nơi đó còn có Thiên Tôn Vũ Thượng canh chừng, y làm sao dám hạ thủ, một khi để người khác túm được gót ngựa, e là sẽ bị phản kích nghiêm trọng, chỉ sợ sẽ chết rất nhiều người!

Hơn nữa, Xích Phong tin chắc bản thân mình không hề viết bức thư máu nào hết, nói như vậy cũng quá là điên cuồng, khiến cho người ta cảm thấy mình quá duy ngã độc tôn, ương ngạnh cứng đầu đến không giới hạn.

Thế nhưng rất nhanh y đã hiện lên thần sắc mất tự nhiên, Thần Vương Di Hồng ban nãy đã tuyên bố, đây chính là máu của y, khí tức phải nói là đúc ra từ một khuôn, bằng chứng rõ ràng.

Di Hồng tin chắc đây chính là chân huyết của Thần Vương Xích Phong, muốn trốn cũng không có cửa, đối phương cũng quá ác liệt, thực sự là bá đạo vô biên.

Lúc này, Thần Vương Lê Cửu Tiêu cũng đi đến, hắn ta lên tiếng xác nhận bức thư này được viết bằng chân huyết của Xích Phong, thuộc về tộc Cửu Đầu Điểu, tuyệt đối không nói sai.

Ngoại giới đều xôn xao, ai nấy đều không nhịn được mà cảm thán, tộc Cửu Đầu Điểu này thực sự quá phận rồi, ngay cả Tào Đức có chiến lực kinh người như vậy cũng muốn ra tay giết chết, muốn tiêu diệt, quả nhiên là không phải kiêu căng và ác độc bình thường.

Đây chính là thuận ta thì sống trái ta thì chết, người nào chọc phải bọn họ sẽ không có kết cục gì tốt, tộc này cao cao tại thượng đã thành thói.

Lão hầu tử nổi giận, lần này địch thân đi chỉ điểm lão tổ của tộc Cửu Đầu Điểu, nước miếng văng khắp nơi.

Mà Di Hồng và Lê Cửu Tiêu cũng giận dữ không gì sánh được, lớn tiếng quát mắng Thần Vương Xích Phong.

Ở nơi xa, hầu tử Di Thiên không khỏi lộ ra sắc mặt khác thường, mấy ngày trước khi gã cùng đám Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao đi thăm hỏi Tào Đức, từng đúng lúc trông thấy Tào Đức đang luyện chữ, thứ hắn viết chính là một phong thư máu.

Đương nhiên, cách nói luyện chữ này là do chính Tào Đức nói ra, khi ấy đám hầu khỉ còn cười nhạo hắn, nói hắn giả bộ.

Lúc này, mấy người Di Thiên, Tiêu Dao, Bằng Vạn Lý và Di Thạnh đều liếc nhìn nhau chăm chú, bọn họ tin chắc bức thư gọi là thư tử vong kia chính là do Tào Đức chính mình ngụy tạo.

Hầu tử nhếch miệng, huynh trưởng nhà mình nổi giận mắng mỏ Xích Phong, cái này quả thực có chút oan uổng cho Cửu Đầu Điểu, Tào hắc thủ kia quả nhiên không phải thứ gì tốt.

“Hắn làm sao lại có máu Thần Vương của tộc Cửu Đầu Điểu cơ chứ?” Bằng Vạn Lý nghi hoặc.

“Là lần trước đó, sau khi ăn thịt rồng, ngươi không nhìn thấy hai mắt hắn tỏa ra ánh sáng kỳ dị hay sao, không ngừng tìm kiếm huyết nhục của Thần Vương Xích Phong khắp đống đổ nát?”

Hầu tử là người đầu tiên đoán được chân tướng.

Mấy người còn lại đều trợn mắt há miệng, không hổ danh là Tào không biết xấu hổ Đức, quả nhiên không phải người lương thiện, hẳn là lúc đó đã lên kế hoạch cho chuyện này.

Trong đám sương mù hỗn độn, mấy vị lão tổ đều cùng nhau tạo áp lực, yêu cầu lão tổ của tộc Cửu Đầu Điểu nhất định phải thu tay lại, không được xuống tay với Tào Đức nữa.

Cuối cùng, sắc mặt của lão tổ tộc Cửu Đầu Điểu liền xa sầm lại, trầm mặc không tiếng động mà gật đầu, sau đó còn quát lớn với Xích Phong, bảo y lui xuống tự xem xét chính mình.

Cả người Xích Phong đều choáng váng, cảm giác thực con mợ nó oan, địa phương này quả thật không nói lý lẽ, ngau cả lão tổ của tộc bọn y cũng cho rằng bức thư kia là y làm ra.

Xích Phong có chút ngơ ngác, sau khi rời khỏi nơi này mới ngộ ra được tình huống rõ ràng là thế nào, cuối cùng không khỏi nghiến răng nghiến lợi quát: “Tào Đức, tên oắt con ấy, khẳng định là do nó làm!”

Trong lúc nhất thời, tâm tình của y cực kỳ ác liệt, thực con mợ nó muốn giết người, nếu như Tào Đức đã có ham mê ác liệt chính là nướng ăn kẻ địch, đoán chừng lần trước đã bị hắn lợi dụng, đã thu được tàn huyết của y từ trong đống đổ nát.

Xích Phong suýt nữa đã giận điên, thực sự muốn bỏ qua hết thảy đo giết chết Tào Đức, tên khốn kiếp này rất đáng hận, không chỉ nướng ăn đường đệ của y, mà còn thu thập chân huyết để vu oan giá họa cho y, vừa vô sỉ vừa độc ác!

Sau đó, Thiên Tôn Tề Vanh tự mình truyền âm, nói cho tất cả mọi người không cần nội đấu, ai dám tự chém giết lẫn nhau, tất sẽ phải trả giá bằng tính mạng, mặc kệ là người đến từ tộc nào.

Tất cả mọi người đều chấn động, mọi người đều biết điều khoản này chính là vì bảo hộ cho Tào Đức!

Trong âm thầm, Thiên Tôn Tề Vanh còn cảnh cáo cả Xích Phong, không cho phép y làm loạn, hành động này khiến Thần Vương của tộc Cửu Đầu Điểu suýt chút nữa đã giận đến thổ huyết, oan khuất đến nội thương.

Cảm giác vui sướng khi thắng được một bí cảnh của Xích Phong bỗng nhiên tiêu biến, y cảm thấy gan đau, phổi càng đau, nhất là khi trông thấy có người đi mời Tào Đức ra chiến trường, y quả thực càng muốn nôn ra máu.

Thiên Tôn Tề Vanh còn bóng gió đề cập, nếu như Tào Đức xảy ra chuyện gì, trực tiếp đổ hết lên đầu của tộc Cửu Đầu Điểu!

Sở Phong lúc này mới chính thức xuất quan, nhanh chóng đuổi đến chiến trường, hắn đã biết Thiên Tôn Tề Vanh bảo đảm cho hắn trước mặt mọi người, nếu hắn xảy ra chuyện thì cứ tính hết lên người của tộc Cửu Đầu Điểu.

“Xích Phong, ta tuyệt đối không áy náy, vốn dĩ ngươi muốn giết chết ta, hiện tại chỉ đổ lên đầu ngươi chút phân, cũng không tính là oan uổng ngươi a.”

Sở Phong lẩm bẩm, cực kỳ hài lòng đối với kết quả này, có thể tăng thêm một tầng bảo hộ cho bản thân khi ở chiến trường, chuyện này cực kỳ hữu hiệu, khiến cho hắn an tâm không ít.

Hiện tại chỉ cần hắn xảy ra chuyện, đoán chừng tất cả mọi người đều sẽ cho rằng là tộc Cửu Đầu Điểu làm ra, chắc hẳn trong thời gian ngắn bọn chúng sẽ không dám làm loạn.

Bình Luận (0)
Comment