Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2571 - Chương 2572: Rất Được Hoan Nghênh (1)

Thánh Khư Chương 2572: Rất được hoan nghênh (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong thở phào một hơi, ban nãy hắn quả thực có chút chột dạ, mấy ngàn người cùng nhau xông lại đánh hắn, ngộ nhớ có Thần Vương xen lẫn bên trong âm thầm hạ độc thủ thì sao đây, khi ấy tình huống cực kỳ không ổn chút nào.

Sau đó hắn liền hiểu rõ được tình huống, chủ yếu là những lời kia của hắn quá lôi kéo thù hận, khiến cả đám người đều bất mãn, cho dù bản thân không phải cao thủ cấp hạt giống, không có tư cách quyết đấu thì cũng muốn ra sân.

Mà bên trận doanh Ung Châu sau khi trông thấy một màn này đều cảm thấy không biết nói gì, rốt cuộc thì Tào hắc thủ phe bọn họ bị người ta hận cỡ nào a? Đến nỗi mấy ngàn người đều muốn xông lên tiêu diệt hắn!

Ngay cả bản thân Sở Phong cũng đơ ra một lúc, không ngờ rằng bản thân lại kéo nhiều căm hận như vậy.

Trước đó, những gì hắn lo lắng chính là sợ đối phương không xuất chiến, không đánh cược cùng mình.

Bởi vì người thắng qua một bí cảnh, theo nguyên tắc là có thể không cần xuất trận.

Cho nên hắn mới dùng ngôn từ khiêu khích như vậy, khiến cho cao thủ của hai liên doanh không thể không xuất chiến, hiện tại xem ra căn bản không cần thiết.

Biểu hiện của hắn ở nơi này đã sớm khiến người ta nghiến răng nghiến lợi, đều hận không thể chiến với hắn một trận.

Sở Phong có chút chột dạ, tranh thủ thời gian hòa hoãn bầu không khí.

“Các vị đạo hữu không nên vọng động, dựa vào sự thăm dò trên con đường tiến hóa của ta, mục đích chính là cùng nhau ngộ đạo, chúng ta chớ để được mất nhất thời cùng thắng thua trước mắt che kín tầm nhìn, ta muốn luận bàn hữu hảo, từ đó rèn luyện nâng cao bản thân.”

Nét mặt hắn cực kỳ nghiêm nghị, nói giống hệt như là luận đạo mà đến, rất hồn nhiên quên mất những gì bản thân vừa nói khi mới xuất hiện, muốn một mình đánh một trăm người!

Hiện tại mới nói những lời này liệu có ai tin a? Trong lúc nhất thời đã dẫn đến một mảnh âm thanh phản đối ầm ĩ.

Thế nhưng Sở Phong lại giống như không nghe thấy, ngược lại còn gật đầu nói tiếp: “Không ngờ rằng lại có nhiều người đồng ý với ta đến vậy, cảm nhận sự nhiệt tình này của mọi người khiến ta hiểu rõ rồi, có rất nhiều đạo hữu nguyện ý luận bàn với ta.”

Lúc này, không nói đến người của trận doanh nam bộ Thiêm Châu và tây bộ Hạ Châu, ngay cả trận doanh Ung Châu cũng có rất nhiều người cảm thấy xấu hổ thay hắn, gương mặt đỏ hồng như phát sốt.

“Ta không quen hắn! Hầu tử che mặt.

Ngay cả nhân vật cấp cao của Ung Châu cũng không kìm nổi mà run rẩy khóe miệng, bọn họ rất muốn nói, kia mà là nhiệt tình sao? Đó chính là một mảnh hư thanh có được không!

Lại nói, kia là người ta nguyện ý cùng ngươi luận bàn? Không hề! Đó là người ta đang muốn giết chết ngươi!

“Xử lý hắn!

Quả nhiên, bên trận doanh của nam bộ Thiêm Châu và tây bộ Hạ Châu đã truyền ra tiếng hô chém giết rất đồng đều.

Cũng trong lúc đó, một số cường giả tiến hóa cấp hạt giống cũng xuất hiện, hai bên tranh chấp lẫn nhau, người nào cũng muốn ra sân quyết đấu đầu tiên.

“Không ngờ rằng Tào mỗ ta lại được hoan nghênh đến vậy.” Sở Phong thở dài.

Đám hầu tử, Bằng Vạn Lý và Tiêu Dao đều cảm thấy da mặt của huynh đệ kết bái nhà mình đã dày đến độ vững chắc tuyệt đối, có thể ngăn chặn vô số mũi tên dày đặc như mưa, lực phòng ngự kinh người.

Tiến hóa giả của nam bộ Thiêm Châu và tây bộ Hạ Châu, ngoại trừ âm thanh chém giết, rất nhiều người đều trợn trắng mắt nhìn Sở Phong, nếu không phải phía trên có người ngăn cản, chỉ sợ đám người kia đã trực tiếp xông vào trận đấu, muốn hội đồng thiếu niên đến từ Ung Châu.

Kết quả là, một vị mỹ nhân tóc vàng linh hoạt đi đến, nữ tử này nhận được sự đồng ý của các cao thủ hạt giống khác, cô ta hạ tràng đi về phía thiếu niên của đông bộ Ung Châu.

Tuổi tác của cô ta không lớn, gương mặt ẩn ẩn chút non nớt, thế nhưng dáng người lại cao gầy, ít nhất cũng phải một mét bảy tám trở lên, đường cong cơ thể rất ưu mỹ động lòng người.

Sở Phong giật mình, hắn cảm nhận được khí tức đặc thù của thần thú hung cầm, phù hiệu vàng óng nơi đáy mắt chợt hiện rồi biến mất, nhận ra nữ tử này chính là một con Kim Ô (1)!

(1) Kim Ô: Con quạ màu vàng.

Đây là một con thần cầm siêu cấp, là chủng tộc có thể tranh phong với Long Tộc và tộc Bất Tử Điểu.

Sở Phong lập tức biết được lai lịch của cô ta, chính là thuộc vào thế lực của trận doanh tây bộ Hạ Châu, xuất thân từ hoàng triều Kim Ô, danh phận có khả năng chính là một vị công chúa.

Bên trận doanh tây bộ Hạ Châu, có một số quần tộc rất đáng sợ, ví dụ như Phật Tộc, tộc Kim Ô, tộc Khổng Tước, tộc Bạch Hổ vân vân, tất cả đều danh chấn cổ kim, toàn bộ đều là chủng tộc mạnh mẽ.

Thiếu nữ đến từ tộc Kim Ô có một mái tóc vàng kim dài đến tận eo, sợi tóc màu vàng mềm mại giống như ánh bình minh ngưng tụ tạo thành, quang huy lưu chuyển, lại kết hợp với khuôn mặt tuyệt mỹ trắng ngần nọ, khiến khí chất của cô ta càng thêm xuất chúng, siêu phàm thoát tục.

Dáng người thiếu nữ thon dài hoàn mỹ, còn cao hơn nam tử bình thường, đôi môi đỏ tươi căng mọng, hàm răng trắng bóc, dung mạo vô cùng xuất chúng.

Sở Phong ý thức được thiếu nữ này không đơn giản chút nào, thực lực có chút cường đại, là đối thủ hiếm có trong lĩnh vực Thánh giả.

Đương nhiên, nếu hắn muốn thắng thì cũng không thành vấn đề.

Sở Phong đang suy ngẫm, dưới tình huống không cần dọa đến những đối thủ khác, làm thế nào để bắt giữ được viên minh châu của tộc Kim Ô, hắn cũng không muốn sau khi bắt được nữ tử này liền bị người sau tránh né không muốn xuất trận.

Hắn cảm thấy thứ mà mỗi một đối thủ đều đại biểu chính là một bí cảnh, mà hắn lại không muốn bỏ qua bất kỳ bí cảnh nào, muốn ôm hết toàn bộ.

“Đừng vội động thủ!”

Sở Phong trông thấy thiếu nữ của tộc Kim Ô chuẩn bị ra tay công kích liền nhanh chóng kêu lên.

Hắn nghĩ đi nghĩ lại liền hô to về phía những cao thủ cấp hạt giống còn lại ở phía xa: “Những đạo hữu nào muốn quyết chiến với ta? Chúng ta có thể hẹn trước được không.”

Thiếu nữ tộc Kim Ô nghe xong, trên cái trán trắng nõn liền xuất hiện mấy sọc hắc tuyến, gia hảo đáng xấu hổ này lại dám khinh thường cô như thế, cho rằng cô chắc chắn sẽ thua sao?

Phía sau, các cao thủ cấp hạt giống gần như đều trừng mắt nhìn Sở Phong, cao thủ của hai trận doanh đều dành cho hắn ánh mắt như muốn giết người.

“Đều sợ hãi cả rồi?”

Sở Phong không nhịn được mà khẽ nói.

Sau đó liền có người thực sự không chịu nổi hắn nữa, trực tiếp quát tháo và thông báo, nếu như hắn may mắn chiến thắng, ván sau chắc chắn sẽ phụng bồi.

Bình Luận (0)
Comment