Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau khi có người dẫn đầu, những người khác cũng nhao nhao quở trách, biểu thì chỉ cần hắn không chết, bọn họ cam đoan lát nữa sẽ ra trận xử lý hắn.
“Nói vậy thì ta liền an tâm rồi, các ngươi có thể đều đáp ứng lát nữa quyết chiến với ta, đến lúc đó kẻ nào cũng không được phép bỏ chạy! Lời nói của đại trượng phu chính là cái đinh, ta nhớ kỹ lời của mọi người!”
“Muội muội, mau bắt lấy hắn!”
Ở hậu phương có người quát lớn.
Người kia chính là một thiếu niên, mái tóc cũng là màu vàng óng, ánh sáng rực rỡ chói mắt tựa như thần mặt trời. Thiếu niên có quan hệ máu mủ rất gần với thiếu nữ, bọn họ chính là huynh muội sinh đôi đến từ tộc Kim Ô, cũng là một cường giả cấp hạt giống.
Trên thực tế, muội muội của thiếu niên trong chiến trường đã sớm không chịu được Sở Phong, không ngờ hắn lại để cho người ta ước hẹn trước như vậy, thực sự cho rằng bản thân nhất định không thua?
Cô ta quyết định sẽ dạy cho thiếu niên đến từ Ung Châu không biết trời cao đất dày này một bài học đau đớn, để hắn thất bại bằng phương thức mất mặt nhất.
Giờ khắc này, trên ấn đường của công chúa tộc Kim Ô bỗng nhiên bộc phát một gợn sóng năng lượng màu vàng, lập tức quét ngang chiến trường.
“Thánh Vực!”
Có người giật mình hô lên, trong lòng chấn động không thôi.
Thứ kia chính là Thánh Vực tinh thần, khuếch tán từ ấn đường của thiếu nữ, sau đó càng lan càng rộng, bao phủ cả mảnh chiến trường, loại vực này quá hiếm thấy, hiếm có đối thủ trong số những người cùng cấp.
Một khi bị loại Thánh Vực tinh thần kia bao trùm, kẻ địch rơi vào trong sẽ không thể tự chủ sống chết của bản thân, sẽ bị không chế trực tiếp, mỗi một tiếng nói và cử chỉ đều bị người ta làm chủ, trở thành một con rối.
Công chúa tộc Kim Ô muốn trực tiếp khống chế Sở Phong, để hắn trở thành một tùy tùng nghe theo lời của mình, biến hắn thành thú cưng.
Trong lòng Sở Phong sinh ra báo động, ngay lập tức đã cảm nhận được sự bất phàm của đối phương, nếu như là Thánh giả khác đang đứng ở đây, chắc chắn đã bị cô ta khống chế.
Ví dụ như Thánh giả đệ nhất Côn Long của Ung Châu, hắn ta tuyệt đối không thể ngăn nổi loại Thánh Vực tinh thần này.
Nhưng mà Sở Phong là Đại Thánh, cho đến tận lúc này, đám người của tây bộ Hạ Châu và nam bộ Thiêm Châu vẫn chưa có nhìn thẳng vào thực lực của hắn đâu!
Chủ yếu chính là bởi trên người hắn có một số khí vật đặc thù có thể che đậy thiên cơ, trong lúc nhất thời sẽ khiến người trong trận doanh đối thủ không tài nào phát hiện ra thực lực chân chính của hắn.
Ví dụ như ba lá bùa mà Vũ Thượng Thiên Tôn đích thân tặng cho hắn, thứ này đã được tính là thiên vật, có thể làm nhiễu loạn phán đoán của nhân vật cấp cao bên phe địch, dẫn đến hiểu lầm phát sinh.
Công chúa của tộc Kim Ô không hề biết hắn là Đại Thánh, cho nên cô ta mới tự tin đến vậy, khóe miệng dâng lên nụ cười, lên tiếng: “Thuần phục đi, trở thành tôi tớ của ta.”
Cô ta vận dụng linh lực biến hóa kỳ ảo, không trực tiếp ra tay mà lại sử dụng Thánh Vực tinh thần, muốn biến Sở Phong thành tù binh, để hắn trực tiếp trở thành tù nhân của mình.
Không hề nghi ngờ, nếu như chiêu này thành công, hiệu quả nhất định vô cùng chấn động.
Thế nhưng quanh người Sở Phong lại có ánh sáng chảy xuôi, ầm một tiếng vang dội giống như sấm sét giáng xuống, khiến gợn sóng năng lượng màu vàng kia bay ngược lại, trùng kích thẳng vào cơ thể của thiếu nữ tộc Kim Ô.
Trong lúc nhất thời, thân thể cô ta lay động, hai mắt có chút vô thần, há miệng phun ra một ngụm huyết dịch vàng óng, cả người lung lay sắp đổ.
Vụt!
Sở Phong vọt thẳng đến đỡ lấy eo thon của thiếu nữ, rất nhanh đã tiến hành phong ấn, sau đó... ôm lên chạy về.
Mợ nó, lại bắt đầu chạy trốn rồi?!
Phía sau, một đám người còn chưa biết rõ đã xảy ra chuyện gì thì trận đấu đã kết thúc, công chúa tộc Kim Ô bị người ta trực tiếp bắt sống!
Tình huống quỷ gì? Rất nhiều người đều trợn mắt há miệng kinh ngạc!
Trong mắt của mọi người, trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu, vậy mà công chúa của tộc Kim Ô đã bị người ta trực tiếp... ôm chạy?
Không sai, lần này không phải bị kéo một chân tha đi nữa, mà là bị thiếu niên đáng hận đến từ Ung Châu trực tiếp bế đi, một đường chạy như điên!
Cảnh tượng này có chút giống... hiện trường cướp dâu!
Tại sao lại thất bại? Giờ phút này, người tức giận nhất cũng như kích động nhất vẫn chính là anh ruột của thiếu nữ tộc Kim Ô, cậu ta quả thực không dám tin vào mắt mình.
Sau đó, cậu ta điên cuồng chạy theo sau, có thể nói là phản ứng cực nhanh.
Lúc này đây, Sở Phong vừa chạy trốn vừa lẩm bẩm: “May mà dây chuyền tổ truyền có tác dụng, trời sinh đã có khả năng khắc chế công kích tinh thần.”
Những lời này tất nhiên chỉ là nói hươu nói vượn, hết thảy nguyên nhân chỉ vì hắn chính là Đại Thánh, sau khi hắn vận dụng năng lượng tinh thần mạnh nhất liền có thể áp chế Thánh Vực của thiếu nữ tộc Kim Ô!
Thiếu niên tộc Kim Ô phía sau lập tức nghe được, trong lúc nhất thời tức giận không nhẹ, cậu ta la lớn: “Hắn phạm quy, hắn sử dụng cấm khí vượt qua lĩnh vực Thánh giả, trận này không công bằng!”
“Phạm quy hay không ngươi nói là được chắc, tự có người bình phán!” Sở Phong lại quay đầu nhìn cậu ta: “Ngươi đuổi theo ta làm cái gì?”
“Đó là muội muội của ta, ngươi mau để nàng xuống!” Nhân tài kiệt xuất của tộc Kim Ô giận đến không kìm được, đồng tử hiện lên ánh sáng màu vàng, sóng tinh thần dao động kịch liệt.
Thiếu niên ác liệt kia của Ung Châu ôm muội muội của cậu ta một đường chạy trốn, nếu đem ra so sánh với ba tù binh trước đó thì phải nói là đãi ngộ hoàn toàn khác biệt.
Thế nhưng cậu ta lại không cách nào cảm kích nổi, luôn cảm thấy gia hỏa này cố ý chiếm tiện nghi của muội muội nhà mình.
“Muội muội ruột?” Sở Phong hỏi.
“Đúng!” Nhân tài kiệt xuất của tộc Kim Ô giận dữ đáp.
“Vậy thì tốt quá rồi!”
Sau khi thiếu nuên tộc Kim Ô nghe vậy liền có chút khó hiểu, tại sao đối phương lại vui vẻ như vậy?
Nhưng mà ngay sau đó, gân xanh trên trán cậu ta lập tức lồi lên, không ngờ được thiếu niên ác liệt đến từ trận doanh Ung Châu lại đưa cho cậu một yêu cầu rất vô sỉ.
“Ta lệnh cho ngươi lập tức đầu hàng, tự khoanh tay chịu trói, thừa nhận bản thân thua ta!”
“Dựa vào cái gì!” Nhân tài kiệt xuất của tộc Kim Ô gào lên, cậu ta rất bất bình.
“Bời vì ngươi là anh trai ruột của tù binh, nếu như ngươi không cúi đầu chịu trói, ta liền xử lý muội muội ngươi, dù sao thì nơi này cũng là chiến trường, tử vong là chuyện rất bình thường.”