Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2591 - Chương 2592: Trầm Thiên (1)

Thánh Khư Chương 2592: Trầm Thiên (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tào Đức, kẻ đó còn từng tuyên bố, lát nữa muốn xử lý ngươi!” Sắc mặt của hầu tử lộ ra vẻ khó xử, nói ra sự thật như vậy.

Khi người kia nhục nhã bọn họ còn nói thêm, để bọn họ nhắn lời, đợi sau khi y quét ngang chiến trường Á Thánh, cẩn thận cảm ngộ một phen sẽ đến tìm Tào Đức!

“Thật là cuồng vọng a!” Gần đó, rất nhiều người sau khi nghe chuyện cũng giật mình.

Nhưng mà những nhân vật thuộc lớp thế hệ trước lại lộ ra dáng vẻ ngưng trọng, quái vật tu luyện Thất Tử Thân tuyệt đối mạnh mẽ đến độ không hợp lẽ thường.

Ngay cả Tề Vanh Thiên Tôn sau khi nghe cũng lên tiếng: “Chớ có tự đại!”

Vũ Thượng Thiên Tôn cũng gật đầu nói: “Đã tu luyện Thất Tử Thân, lại thêm vào cơ duyên đến từ Dung Đạo Thảo, người này gần như chắc chắn bản thân có thể nhanh chóng thăng lên làm Đại Thánh!”

Rất nhiều người đều sửng sốt, sinh vật kia muốn đột phá trên chiến trường, trực tiếp tiến hóa thành Đại Thánh?!

“Có loại khả năng này!” Thiên Tôn Tề Vanh gật đầu, đồng thời cũng nói rõ, nếu như tu luyện Thất Tử Thân đến trạng thái hoàn thành viên mãn, chắc chắn sẽ không cần đến cơ duyên như Dung Đạo Thảo.

Sau khi Thất Tử Thân viên mãn, một khi đột phá đến lĩnh vực Thánh giả, người kia chắc chắn sẽ là Đại Thánh!

Thời tiền sử, Võ Phong Tử uy chấn thiên hạ chính là dựa vào Thất Tử Thân để quật khởi, tại một cảnh giới lặp đi lặp lại tử quan, chết đi bảy lần, sau đó sống lại, cuối cùng trở nên vô địch mà xuất quan lâm thế, đó chính là thành tựu của Thất Tử Thân!

Nhưng mà, người bình thường căn bản không thể tu luyện, có thể luyện đến tam chuyển đã được coi như rất nghịch thiên, danh chấn một phương.

“Tào Đức, mau ra đây, dám đánh với ta một trận hay không? Ta muốn giết Đại Thánh!”

Đúng lúc này, trên chiến trường Á Thánh quả nhiên truyền đến âm thanh khiêu chiến đến từ sinh vật kia.

“Không sợ một chưởng của ta đập chết ngươi sao?!” Sở Phong đáp lại.

“Ha, so sánh giữa Đại Thánh với Đại Thánh cũng có khác biệt, cũng là không giống, ngươi cứ chờ ta trước, để ta độ thiên kiếp đã, lát nữa sẽ đi chém ngươi!”

Sinh vật kia vô cùng tự phụ, cũng cực kỳ bá đạo và phách lối, vậy mà lại mở miệng nói ra những lời như vậy trên chiến trường.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nghe được những lời này, đều cảm thấy cực kỳ chấn động, không ngờ lại có người dám buông lời giết hết Đại Thánh Tào Đức?

“A, không có thành tựu nào sánh bằng cảm giác ở thời điểm thành Thánh lại giết chết một vị Đại Thánh, lần này sẽ là trải nghiệm cùng thể nghiệm vô cùng đặc sắc, đáng để sau này hồi tưởng!”

Kẻ kia lại lên tiếng lần nữa, sau đó mảnh đất này liền ngập tràn mây đen dày đặc, sấm sét nổ ra vang dội, gã ta bắt đầu độ kiếp, thanh thế kia phải nói là cực kỳ đáng sợ, lôi quang hùng vĩ vô biên!

Đợi ta độ kiếp một cái, sau đó sẽ giết ngươi!

Chỉ một câu như vậy mà thôi, trong lúc nhất thời đã khiến hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.

Rất nhiều người đều giật mình không thôi, cực kỳ kinh ngạc, sau khi độ kiếp liền muốn giết Tào Đức, đây rốt cuộc là người tự phụ đến nhường nào?!

Lòng tin của kẻ này quá mạnh, ngôn từ đã thể hiện rõ sự lãnh khốc đến bá đạo của bản thân, cũng thể hiện rõ kẻ này rất vô độ, cũng cực kỳ dã tính!

Gã ta đang miệt thị Tào Đức, loại ngôn từ này, loại thái độ này, hoàn toàn coi Tào Đức thành hòn đá kê chân, coi hắn thành một phong cảnh đặc thù trên con đường tiến hóa của mình.

Cái này đủ để thể hiện rất rõ phong cách của truyền nhân nhất mạch Võ Phong Tử, kiệt ngạo bất tuân, dã tính lãnh khốc, cường đại mà tự phụ, lấy tâm thái của người bề trên nhìn xuống đối thủ.

Trên bầu trời, mây đen lập tức đỏ xuống.

Răng rắc!

Sấm sét chói mắt tựa nhưng vô số con rồng màu đỏ đang du động trong đám mây đen, chùm sáng màu đỏ tươi chói mắt, lôi kiếp hùng vĩ trực tiếp bao trùm bầu trời.

Ngay cả thiên kiếp của gã ta cũng áp lực như thế, vậy mà lại là lôi điện màu đỏ, khí tức bạo ngược tràn ngập như muốn hủy thiên diệt địa, giống như muốn chặn giết vạn linh.

Loại thiên kiếp này quá mạnh, một tiếng nổ ầm vang, thiên địa chấn động kịch liệt, toàn bộ mặt đất trên chiến trường đều run rẩy.

Sấm sét màu đỏ giống như hồng thủy trút xuống, lại giống như huyết hải vỡ đê, trong nháy mắt đã bổ ầm xuống dưới, bao phủ hết thảy tầm nhìn của mọi người, thực sự quá kinh khủng quá dọa người.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều cảm thấy ngạt thở, trước mắt đều là huyết quang, thứ gì cũng không thể nhìn thấy.

Đây rốt cuộc là thiên kiếp đáng sợ đến nhường nào, sấm sét vô tận, mây máu trào lên, khắp nơi đều là thiểm điện đan xen nhằng nhịt, tràn ngập trong thiên địa, tàn bạo đến chấn thế.

Người có thể đối ứng với thiên kiếp của lĩnh vực tiến hóa này phải nói là thế gian khó tìm, bao nhiêu năm đều chưa từng thấy qua.

Đương nhiên, ngoại trừ một số người thuộc trận doanh Ung Châu, không lâu trước đó bọn họ cũng may mắn nhìn thấy thiên kiếp của Tào Đức, cũng rất đáng sợ như vậy.

Rất nhiều người trẻ tuổi của Hạ Châu đều kích động, cũng cảm thấy vô cùng hưng phấn, thiên kiếp đạt đến trình độ này quả thật là vô địch thế gian, nhân gian có thể mấy lần nhìn thấy?!

Trong mắt một số người, lần này người kia chắc chắn sẽ trở thành Đại Thánh!

Đặc biệt là, sau khi người nọ chính là truyền nhân của nhất mạch Võ Phong Tử, trong lúc nhất thời lại càng thêm phấn chấn, nhận ra người này chắc chắn sẽ mạnh mẽ tuyệt đối, sau khi độ kiếp có lẽ có thể chém chết Tào Đức!

“Võ Phong Tử là ai chứ, chính là người vô địch thiên cổ, Thất Tử Thân lại có danh hiệu là một trong những huyền công mạnh nhất thế gian, y đem chính mình ma luyện thành kẻ điên, cũng đem chính mình ma luyện thành kẻ vô địch thiên hạ, Tào Đức chắc chắn sẽ bị trảm rớt!”

Có người thuộc nam bộ Thiêm Châu lên tiếng, bởi vì người độ kiếp lần này chính là cường giả của trận doanh bọn họ, đứng về phía Thiêm Châu!

Ầm!

Lôi kiếp càng mạnh hơn, trong tia chớp đỏ ngòm còn xuất hiện ánh đen, vô số đạo ô quang giống như bóng tối bao phủ xuống nhân gian, tựa như tô điểm giết chóc trong máu tươi dầm dề.

Thiểm điện màu đen cùng huyết sắc bắn ra, phô thiên cái địa, điện quang màu máu và lôi hải hắc ám đều cộng minh với nhau, diệt sát hết thảy.

Thế nhưng người ở trong lôi kiếp lại không phát ra một lời nào, lãnh khốc không gì sánh được, chỉ có đôi mắt để lộ ra tâm tình của gã, gã ta đang chống chọi, đang độ kiếp nạn đáng sợ nhất.

Bình Luận (0)
Comment