Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2595 - Chương 2596: Tiền Đồ Sáng Lạn (1)

Thánh Khư Chương 2596: Tiền đồ sáng lạn (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tào Đức, ngươi biết mình đang làm cái gì sao? Ngươi là Đại Thánh, đại biểu cho sinh vật cấp thần thoại, nhưng lúc này lại lên tiếng đe dọa uy hiếp ta, vô sỉ đến bắt chẹt, ngươi còn có phong thái của Đại Thánh sao? Ta xấu hổ khi cùng cấp với ngươi, quá vô sỉ rồi!”

Lịch Trầm Thiên giận dữ đầy mặt, gã ta ở trần thân trên, thân thể màu đồng cổ hoàn toàn nứt ta, vết thương chằng chịt.

Lúc này, gã ta rất tức giận, cũng rất lãnh khốc, hai mắt đầy dã tính ẩn chứa ánh sáng lôi quang không khỏi nhìn chằm chằm Sở Phong, hận không thể lập tức làm thịt người này.

Đồng thời sắc mặt của gã ra cũng hiện lên vẻ khinh thường, cảm thấy thế gian có tồn tại loại Đại Thánh như vậy thực sự đáng xấu hổ, làm bẩn danh xưng của nhân vật cấp thần thoại này.

Trong lòng một số người trẻ tuổi dần dâng lên cảm khái, thực sự cảm giác được loại hình tượng mỹ hảo trong tim đã bị vỡ nát, Đại Thánh a, vậy mà lại là loại phong cách “trong sạch” như vậy.

“Ngươi thì hiểu cái gì, ngươi là Đại Thánh à, ngươi vẫn chỉ là một tiểu Á Thánh nho nhỏ, hiểu cái gì gọi là khí vận Đại Thánh cơ chứ? Phong thái của Đại Thánh thực sự chính là giống ta đây, tuyệt thế vô song! Ta cảnh cáo ngươi lần nữa, mau giao Mẫu Kim ra để đổi mạng, không có thì dùng kinh văn chuộc tội, tin hay không, hiện tại ông đây tiêu diệt ngươi?!”

Sở Phong lên tiếng, tiếp cận khu vực đầy sấm sét, một phen uy hiếp cùng đe dọa nghiêm khắc, để đối phương phải bồi thường, bằng không thì sẽ hạ tử thủ.

Mọi người đều câm nín, cảnh này quả thật.. quái dị.

“Quá đáng rồi!” Tề Vanh Thiên Tôn lên tiếng, không thể không cản lại Sở Phong, bởi vì Thiên Tôn của hai đại trận doanh kia đều đang cảnh cáo ông ta, không thể để Tào Đức “không có đức hạnh” như thế.

Thực chất thì một số nhân vật cấp cao của trận doanh Ung Châu cũng có chút xấu hổ, vốn dĩ còn muốn dựng lên một tấm gương điển hình a, kết quả loại tư thái này của Tào Đức lại có chút khiến hai mắt người ta phát đen.

Sở Phong không phục, nói đây là do Lịch Trầm Thiên sỉ nhục Đại Thánh là hắn trước, không có bồi thường, cũng không chịu nhận lỗi, quả thật không tài nào nói nổi.

“Nếu như có người nào ở trước mặt quần chúng nhục nhã Thiên Tôn, như vậy có được không? Đoán chứng những vị tiền bối đối diện kia cũng nhịn không nổi, trực tiếp một chưởng chụp chết!” Sở Phong nêu ví dụ.

Sau đó hắn lại nói, bản thân mình vẫn là tính tính tốt, không so đo với Lịch Trầm Thiên, chỉ muốn Mẫu Kim liền có thể bỏ qua.

Rất nhiều người nghe vậy liền trợn trắng mắt, tốt tính mà còn cầm gạch hạ độc thủ, cầm gạch bằng Mẫu Kim để ném người? Hiện tại còn bắt chẹt muốn bồi thường, phong cách này của Đại Thánh của nhiên khiến người ta kinh ngạc đến rớt cằm.

Nhưng ngược lại cũng không thể nói hắn vô lương, chung quy thì mọi người đều cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì hắn quá khác biệt, hoàn toàn làm đổ hình tượng huy hoàng và tốt đẹp trong lòng mọi người.

Nghe Tào Đức dài dòng lôi thôi khiến sắc mặt Thiên Tôn đều hơi thay đổi, tiểu tử này là sản phẩm của gia tộc nào, làm sao lại trở thành Đại Thánh, không thể giữ chút thể diện hay sao?!

Sau khi mọi người nhìn thấy hắn sử dụng quyền ấn chung cực liền có chút nghi ngờ hắn không phải một tán tu, mà có khả năng là người đến từ gia tộc ở ẩn nào đó.

Cuối cùng, không phải Thiên Tôn là người không chịu nổi hắn đầu tiên, cũng không phải phong thái của Đại Thánh trong lòng những thiếu niên kia sụp đổ trước tiên, mà là Lịch Trầm Thiên – truyền nhân của nhất mạch Võ Phong Tử, lúc này gã ta đã chịu không nổi nữa.

Bởi vì gã ta đang độ kiếp a, vậy mà tên Tào Đức ác ôn kia cứ vo ve bên tai gã, tuy rằng sau khi bị Thiên Tôn cảnh cáo thì đã không còn tiến lên trước động thủ, thế nhưng cái miệng kia lại phun ra lời đe dọa không ngừng, là một loại quấy nhiễu cũng tra tấn khiến gã ta không tài nào chịu nổi.

Loại đại kiếp này quá gian nan, cửu tử nhất sinh, gã ta không thể để bản thân bị phân tâm đến những thứ khác, bằng không bản thân có thể chết ở nơi này.

Ngay ở bên cạnh có một tên vô lại không ngừng đe dọa, không ngừng bắt chẹt, khiến gã ta thật sự không yên lòng, bởi vì Lịch Trầm Thiên gã không dám tin tưởng loại nhân phẩm kia của Tào Đức, tên khốn kiếp này loại chuyện gì cũng có thể làm ra, gã ta thật sự sợ Tào Đức sẽ bất ngờ cho gã thêm một vố!

Nếu như lại chịu thêm một cục Mẫu Kim, Lịch Trầm Thiên tin tưởng bản thân có khả năng sẽ xong đời, sống không qua nổi đại kiếp này.

“Cho ngươi!” Nội thể của Lịch Trầm Thiên phát sáng, một vật lập tức bay ra, rơi ở chỗ xa trên mặt đất, thứ kia vậy mà lại là... một khối Mẫu Kim!

Nhưng màu sắc của nó có chút cổ quái, một mặt ố vàng, một mặt lại gần thành màu đen, gần như màu sắc tách rời ngưng tụ ở một chỗ, tỏa ra khí tức đại đạo, khủng bố vô biên.

“Huyền Hoàng Mẫu Kim?!”

Có nhân vật lão bối giật mình, thế nào cũng không tưởng tượng nổi có thể gặp được loại Mẫu Kim này trên chiến trường, thứ này rất thuần khiết, cũng cực kỳ đáng sợ, phía trên có quy tắc đại đạo lưu chuyển.

Huyền Hoàng Mẫu Kim cực kỳ ít gặp, phải nói là cực hiếm.

Nhưng khối Mẫu Kim kia lại không tính là nhỏ, to bằng nắm đấm của người trưởng thành, rất nặng, ném xuống mặt đất tạo thành một cái hố to.

Thứ này còn tinh khiết hơn rất nhiều so với Mẫu Kim trên người lão tổ tộc Cửu Đầu Điểu, ba khối Mẫu Kim bị Sở Phong ném đi lúc này vẫn chứa rất nhiều tạp chết ở trong.

Hơn nữa loại Mẫu Kim kia chỉ được xem là một loại thường thấy nhất – Đại Địa Mẫu Kim.

Thậm chí, có từng lúc sự phân loại Mẫu Kim còn trở lại trong những tiêu chuẩn nghiêm khắc nhất để tiến hành, loại Đại Địa Mẫu Kim kia cũng không tính là một chủng loại của Mẫu Kim.

Cũng giống như Thời Quang Mẫu Kim từ cố chí kim cực kỳ hiếm, không xuất hiện được mấy khối, giá trị kinh người nhất, mà Huyền Hoàng Mẫu Kim cũng được xem là một loại hiếm thấy, cực kỳ quý hiếm.

Hai mắt Sở Phong ;lập tức bắn ra lam quang xanh lè, vèo một tiếng đã thu lại.

Trong lôi quang, Lịch Trầm Thiên mang theo khí tức bạo ngược, gương mặt ngập tràn sát khí, ánh mắt lạnh lẽo, con ngươi tỏa ra huyết sắc, gã ta giống như Ma Thần nhảy ra từ địa ngục, khiến người ta có cảm giác xung quanh gã như có một cỗ âm hàn lạnh lẽo có thể hủy thiên diệt địa.

Mặc dù lúc này gã ta không nói gì, thế nhưng sát khí lại rất nồng, thề sẽ giết chết Tào Đức sau khi hoàn thành độ kiếp, sau đó thu hồi lại Mẫu Kim, trực tiêos giết Đại Thánh trước mắt mọi người, khiến bản thân gã trở thành truyền thuyết vô địch.

Bình Luận (0)
Comment