Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tất nhiên, cũng có người không khỏi bồn chồn trong lòng, ánh mắt nhìn Tào Đức cũng có chút thay đổi.
“Võ Phong Tử, bây giờ ngươi là trạng thái thiếu niên sao? Đến, đánh với Tào Đà một trận sinh tử, xem xem ai là người có thể sống sót rời khỏi!”
Sở Phong khiêu chiến, lần nữa ép về phía trước.
Việc đã đến nước này, có lùi bước cũng vô dụng, hắn triệt để buông thả bản thân.
Hai mắt Võ Phong Tử sâu thăm thẳm, một lời cũng không nói, vẫn nhìn chằm chằm hai tay của Sở Phong, nhìn vào song quyền giống như cối xay màu xám.
“Ê, Võ Phong Tử, ăn của lão Tào ta một quyền!”
Sở Phong hét lớn, lần nữa xông lên chém giết, dũng mãnh vô địch, kim quang cuồn cuộn bay lên, năng lượng bàng bạc, cả người giống như một tia sét màu vàng, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Loại danh xưng kia khiến người ta cảm thấy hỗn độn trong gió, Tào Đức ngươi mới bao lớn a, cũng không biết ngại mà cưng là lão Tào, thật sự coi bản thân trở thành Lê Đà rồi?
Nơi xa, Lục Nhĩ Mi Hầu đang vò đầu bứt tai.
Đương nhiên, chuyện khiến người ta chấn động nhất chính là, Tào Đức cũng không phải là phô trương thanh thế, hắn thật sự xông qua bên đó, lại lần nữa muốn đi xử lý Võ Phong Tử.
Tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng hắn cũng là tên điên, cái gì mà Tào Đà, gọi là Tào Phong Tử cũng không có gì quá đáng.
Nhưng khiến người ta bất ngờ chính là, đạo thân ảnh mơ hồ kia bất ngờ chui vào trong hư không, sau đó lại xuất hiện ở cuối chân trời, cũng không quyết chiến với Tào Đức, chỉ tránh khỏi công kích.
“Võ Phong Tử, chạy đi đâu, Tào Đà đang ở đây, ngươi mau nạp mạng đi!” Sở Phong quát lớn, hai chân dài sải ra, cứ như vậy mà vèo vèo đuổi theo.
Cái này khiến mọi người cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, Võ Phong Tử vậy mà lại không chiến đấu, đây là vì cớ gì? Căn bản không phù hợp với tính cách của ông ta chút nào.
Ông ta từ khi còn thiếu niên đã một đường huyết chiến, quét ngang đối thủ, trước khi bản thân quy ẩn còn huyết tẩy vô số giáo phái, huyết tẩy cả thiên hạ, vậy mà hiện tại bỗng trở nên tốt tính? Cái này không thực tế!
“Tàn giáp thành bụi, ma tính không còn, tái kiến!”
Đây chính là những lời của Võ Phong Tử, thân ảnh hắc án nọ chia năm xẻ bảy, cuối cùng còn dùng hai mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Sở Phong, một đạo tinh quang bay ra, trực tiếp bay về phía chân trời.
Những tiến hóa giả quan sát trận chiến, không kẻ nào dám truy đuổi, bao gồm cả Thiên Tôn ở nơi này, tất cả đều an phận, cảm thấy e ngại Võ Phong Tử.
Sở Phong vừa nghe đã hiểu rõ, ý là bóng đen lúc này chẳng qua chỉ là vật trang trí, không có sức chiến đấu? Hoặc là năng lượng trong tàn giáp cũng đã trút hết sang cho Lịch Trầm Thiên rồi?
Nếu không thì Võ Phong Tử thiếu niên cũng sớm ra tay động thủ!
“Võ Phong Tử! Ngươi trốn đi đâu, ở lại cho ta, Tào Đà ở đây, ngày hôm nay làm thịt ngươi!”
Sở Phong sải ra hai chân dài, lập tức xé gió mà đi, một đường truy đuổi, hắn quả thật muốn tiêu diệt đạo thân ảnh hóa thành tinh quang kia.
Hắn cảm thấy sợi ánh sáng đi ra từ trong ma tính kia sẽ mang theo tin tức ở nơi này, sau đó đi mật báo!
Hắn luôn cảm thấy Võ Phong Tử rất hứng thú với Ma Thế Quyền của hắn, còn có thái độ bất thường với hắn, cho dù kia có là Võ Phong Tử thời niên thiếu, cách trạng thái đỉnh phong rất xa, nhưng hình như cũng biết không ít chuyện!
Cho nên, hắn bắt buộc phải truy sát!
Mọi người trên chiến trường đều hóa đá, Tào Đức này... thật sự nghịch thiên, không nói những chiến tích khác, chủ riêng loại hành vi ngày hôm nay cũng sẽ dẫn đến chấn động cực lớn.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, vô số tuế nguyệt, không biết đã có bao nhiêu thiên kiêu cùng nhân kiệt xuất hiện, cũng có những người kinh diễm cổ kim muốn đi khiêu chiến Võ Phong Tử, muốn đi tiêu diệt ngọn nguồn hắc ám kia, bọn họ đều đi tìm nơi bế quan của ông ta, đi tìm một vài ách thổ có khả năng làm nơi ẩn cư, nhưng kết quả đều là có đi không có về, ngay cả tăm hơi cũng không còn nổi lên.
Từ đó về sai, rốt cuộc cũng không còn người nào dám mạo phạm ông ta nữa.
Sau khi mấy vị thiên kiêu tuyệt đại cuối cùng biến mất ở thời tiền sử, cũng chẳng còn người nào dám đi tìm kiếm, đi chịu chết.
Mà bây giờ Tào Đức lại dám rống lớn như vậy, lại còn dám sải bước đi truy sát Võ Phong Tử, cái này quả thật là thần thoại trong thần thoại, hệt như thiên phương dạ đàm (1)!
(1)Thiên phương dạ đàm: Chuyện một ngàn lẻ một đêm, ý chỉ những chuyện hão huyền, viển vông không có thực.
“Không cho phép trốn, cái gì mà Võ Phong Tử, cái gì mà thần thoại bất bại, ngày hôm nay ta muốn đánh ngươi đến vỡ đầu chảy máu, sau đó xử lý ngươi!”
Sở Phong hét lớn, sau khi triển khai Thần Túc Thông, lòng bàn chân liền phát quang, mỗi một lần đạp chân trên mặt đất đều có đại địa vỡ ra, mà hắn cũng di chuyển được khoảng cách rất dài.
Tốc độ lúc này của Sở Phong rất nhanh, tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Đáng tiếc nơi này lại là dương gian, mạnh mẽ như Đại Thánh cũng không thể phi hành.
Phía sau, mọi người chấn động không thôi, muốn giết Võ Phong Tử? Còn muốn đánh ông ta đến máu chảy đầu rơi? Làm sao lại giống như từng nghe nói đến?
Rất nhanh, bọn họ đã nghĩ tới một đoạn tin tức bí mật, lúc trước, Lê Đà Lê Tam Long thời tiền sử cũng từng đi tìm Võ Phong Tử mà hạ hắc thủ, đánh ông ta đến vỡ đầu chảy máu.
Niên đại ấy, sự thất bại duy nhất của Võ Phong Tử chính là gặp trúng đại hắc thủ Lê Đà, sau khi rút ra kinh nghiệm xương máu, ông ta liền chuyên tâm nghiên cứu, muốn phá giải diệu thuật của đối thủ.
Cái này cũng dẫn đến tình trạng đồ tộc diệt giáo sau này, Võ Phong Tử không tiếc mình tiến vào trong danh sơn đại xuyên, xuất nhập trong hoang trạch đại dã, tìm kiếm các loại diệu thuật vô địch của dương gian.
“Thật sự là Tào Phong Tử, nói muốn đánh đến vỡ đầu chảy máu, cái này là cố ý đi, muốn vạch ra nỗi đau năm xưa?” Có người nghi ngờ.
“Còn gọi hắn là Tào Phong Tử? Không thấy hắn tự xưng là Tào Tam Long hay sao!” Có người lập tức sửa lại.
Sợi tinh quang kia di chuyển quá nhanh, trong mấy cái chớp mắt đã gần như sắp rời khỏi chiến trường bao la.
“Võ Phong Tử, ngươi đứng lại cho ta, có gan thì dừng lại, Tào Đà Tào Tam Long ta sẽ dùng một tay đánh nổ ngươi!” Sở Phong ở phía sau rống lớn, chấn động chiến trường.
Mọi người đều hóa đá!
Bất kể nói gì, ngày hôm nay cái tên Tào Đức chắc chắn sẽ lưu truyền khắp các tộc, không cần biết hắn có đủ thực lực để tiêu diệt Võ Phong Tử đang trong trạng thái thiếu niên hay không, chỉ riêng những ngôn từ và hành động ngày hôm nay đã đủ để dư luận nổ tung.