Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vượt ngoài dự đoán của mọi người, phản ứng của Tào Đức rất đặc biệt.
“Thật nhiều đôi chân dài a!”
Sở Phong lẩm bẩm, biểu tình trên mặt cực kỳ rạo rực, một chút cũng không sợ hãi, cũng không hề có bất cứ khủng hoảng nào, mà chỉ nhìn chằm chằm vào chân đùi của tất cả mọi người.
Ánh mắt này là sao, có ý gì? Thần thái biểu cảm kia quả thực... vô cùng nhộn nhạo, vẻ mặt ấy quá bỉ ổi, quá cổ quái, khiến người ta không nói được lời nào.
Ngay cả đám người quen như Di Thiên, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao và Di Thanh đều cảm thấy rùng mình, cảm thấy giống như gặp quỷ!
Rất nhiều người không hiểu mô tê gì, ai nấy đều hai mặt nhìn nhau.
Mà một vài nữ tu thì lại càng giận dữ, ánh mắt kia của Tào Đức cũng quá càn rỡ quá trắng trợn rồi đi? Chuyên môn nhìn vào những người có đôi chân dài!
Tất nhiên, khiến một số tiến hóa giả nam tính cũng không thể chịu nổi chính là, Tào Đức cũng đang nhìn ngó đôi chân của bọn họ, nhìn chằm chằm vào thân dưới, ánh mắt kia cứ phải gọi là đăm đăm!
Cái này cũng... quá điên rồi rồi đi?
Khi Tào Đức tiến vào trong danh sơn đệ nhất, đến tột cùng đã bị cái gì kích thích?
Ngay cả một số nhân vật lão bối cũng cảm thấy không được tự nhiên, đây rốt cuộc là ham mê gì a? Không lẽ Tào Đức chính là một... Đại Thánh biến thái?!
“Tào Đức, ngươi bớt giả điên giả khùng, cho rằng làm ra những hành động kỳ quái nói mấy lời nhăng nhít liền có thể lừa gạt chúng ta để qua cửa sao? Ngươi rõ ràng là muốn tìm đường chạy trốn, lừa gạt hết thảy mọi người, hiện tại đã lộ ra nguyên hình, ngươi còn lời nào để nói?!”
Trong tộc Cửu Đầu Điểu, một tên đường đệ của Xích Phong quát lớn, chất vấn Tào Đức, muốn định tội cho hắn.
Lúc này, sắc mặt của rất nhiều người đều lộ ra vẻ bất thiện, nhìn chằm chằm Sở Phong, dù sao cũng đã bắt được hắn, bọn họ ngăn chặn Tào Đức ở chỗ này, giữ hắn đứng nguyên tại chỗ chứ không phải địa phương bên trong danh sơn đệ nhất.
Sở Phong lườm tên đường đệ của Xích Phong một cái, nói: “Chớ có chõ mõm vào, ngươi chỉ là một tên chân ngắn, đứng qua một bên!”
Sau khi vị tiến hóa giả cấp Thần kia của tộc Cửu Đầu Điểu nghe được, đầu tiên là ngẩn người, sau đó liền nổi cơn tam bành, quả thật là thẹn quá hóa giận, tiểu tử kia con mợ nó quá khinh người, gã thật sự chịu không nổi.
Gặp phải công kích trên thân thể thì cũng thôi, đằng này lại bị người ta ghét bỏ là chân ngắn, cái này... logic gì đây, có liên hệ nhân quả gì không?
Cho dù có là kẻ thù không đội trời chung, cũng không thể lấy chân người ta để nói chuyện đi! Không phải tiến hóa giả đều là dùng chiến lực để nói hay sao?
Gã rất muốn nguyền rủa, cái tên Tào Đức chết tiệt này, cảm thấy bản thân là Đại Thánh liền siêu việt hơn người? Cố ý muốn nhục nhã gã?
“Tào Đức, sao ngươi không đi chết đi!” Vị tiến hóa giả nọ của tộc Cửu Đầu Điểu gầm lên, sau đó lại cười lạnh nói: “Không cần ta ra tay, hôm nay ngươi đã lừa dối tất cả mọi người, khiến Thiên Tôn đều phẫn nộ, ta thấy ngươi còn có khả năng sống sao? Hiện tại không tự sát trước mặt chúng ta, đảm bảo lát nữa sẽ chết càng thảm!”
“Chân ngắn không có tư cách la ó ầm ĩ ở đây, đứng sang bên cạnh!” Sở Phong quát lớn, hơn nữa còn trưng ra dáng vẻ vô cùng chính khí.
Loại sự tình này, cảnh tượng như này thật sự khiến người ta không cách nào nhìn thẳng, không khỏi đồng tình với nhân vật cấp Thần đến từ tộc Cửu Đầu Điểu.
“Giả khùng giả điên, ngươi cho rằng có thể che mắt mọi người mà qua cửa sao? Không tìm đường chết sẽ không phải chết, hiện tại ngươi xong đời rồi, không ai có thể cứu ngươi đâu!” Thần rồng ba đầu Vân Thác của Long Tộc quát lớn, đứng đó cười lạnh.
Bởi vì nãy giờ gã ta vẫn luôn quan sát, phát hiện ta không có người nào đi cùng Sở Phong ra ngoài. Hơn nữa đối phương cũng đang giả điên, cho nên gã ta mới trực tiếp chế nhạo.
“Vân Thác, cặp chân này của ngươi cũng tính là dài, không tồi, có tiền đồ, có hương vị!” Sở Phong đứng đó vừa gật đầu vừa lên tiếng bình luận.
Mợ nó!
Thần rồng ba đầu Vân Thác không khỏi giật nảy, cảm thấy cả người đều không thoải mái, một số chỗ còn nổi cả da gà, được một nam nhân tán thưởng như vậy, ánh mắt lại mập mờ như vậy, quả thật khiến gã ta không thể chịu nổi.
“Vân Thác huynh, hà tất phải tức giận với một người chết.” Côn Long lên tiếng, hắn ta cùng là Long Tộc, hơn nữa cũng có mối thù lớn với Tào Đức, tất nhiên sẽ thấy Tào Đức không thuận mắt chút nào, trong lòng tràn đấy oán giận, hận không thể lập tức nhào qua giết hắn.
“Côn Long a, ôm đao chặt vào, ngàn vạn lần đừng để rơi nữa nhé, hai chân này của ngươi a, tám mươi năm điểm, cũng coi như cường kiện hữu lực, miễn cưỡng cũng tính là vừa xinh.”
Nghe được những lời này của Tào Đức, tất cả mọi người đều cảm thấy hắn có chút tà tính, tại sao không có việc gì lại cứ nhìn chằm chằm vào chân người khác?
Thậm chí ngay cả đôi chân của đám hầu tử và Tiêu Dao cũng không buông tha, đều nhìn qua một lượt, chậm rãi quan sát.
“Di Thanh muội muội, đôi chân dài của muội đạt chín mươi chín điểm!” Sở Phong nhận xét, thậm chí còn bí mật truyền âm bảo cô nhanh chóng che lại một chút, không cần lộ ra vẻ quá thon dài như vậy.
Di Thanh trầm mặc trong nháy mắt, sau đó liền muốn trực tiếp đánh người, đôi mắt trong veo như nước lập tức trừng về phía Sở Phong, đằng đằng sát khí với hắn.
“Tào Đức, ngươi muốn chết thế nào?!” Đám người của Long Tộc lên tiếng.
Những người đến từ tộc Cửu Đầu Điểu rất nhanh đã đứng ra phụ họa, đồng loại lên tiếng phê phán.
“Tào Đức, ngươi thật sự là phát rồ phát dại, ngay cả Thiên Tôn cũng dám lừa gạt, lừa mọi người hộ tống ngươi đến đây, ngươi lại đem hết thảy mọi người ra để đùa giỡn!”
Thần Vương Xích Phong liên tục cười lạnh, khóe miệng nhếch lên độ cong tàn khốc, thật sự đã coi Tào Đức là một người chết, không còn bất kỳ hi vọng sống nào.
Thậm chí lúc này y còn muốn ra tay, từng bước một ép lại gần, tiến lên phía trước, y xác thực có thể kéo đứt một cánh tay của Tào Đức, cho hắn nếm cực hình tàn tật đổ máu, chắc chắn cũng không có ai nói gì.
“Ngươi muốn làm gì?” Sở Phong lạnh giọng quát.
Hắn tất nhiên không hề sợ, bởi vì số chín đang đứng ở phía sau màn sáng sau lưng hắn, hắn đều có thể tưởng tượng ra trạng thái hiện tại của y, đoán chừng đang nhìn chân của mọi người mà chảy nước miếng ròng ròng đâu.
“Tất nhiên là cho ngươi một bài học, Đại Thánh cái gì, không tuân theo quy củ, không hiểu được kính trọng Thiên Tôn, hồ ngôn loạn ngữ (1), không hề sợ chết như cũ, trước hết tước một cánh tay của ngươi!”
(1) Hồ ngôn loạn ngữ: Nói nhăng nói cuội, nói xằng nói xiên, lời nói nhảm không đáng tin.