Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên thực tế, lúc này đừng nói là Xích Phong, ngay cả lão tổ của tộc Thập Nhị Dực Ngân Long – Thiên Tôn chân chính của Long Tộc, sắc mặt lúc này cũng tái xanh, lão ta chỉ còn lại duy nhất một chân, dùng một chân đứng trên mặt đất, cố gắng muốn trùng sinh lại cái chân đã đứt mất, nhưng mà... làm thế nào cũng thất bại!
Đường đường là Thiên Tôn bễ nghễ thiên hạ, vậy mà lại trở thành lại trở thành Thiên Long què chân? Không, là Thiên Long thiếu chân!
Giờ khắc này, trước mắt lão tổ của Long Tộc quả thật bay đầy sao, gần như muốn ngất lịm, uy danh bao nhiêu năm của lão chẳng lẽ sắp sụp đổ?
Từ khi trở thành Thiên Tôn đến nay, lão ta đã trấn nhiếp các tộc rất nhiều vạn năm.
Vậy mà khi về già, cơ thể cũng khó mà giữ nổi, trở thành một con rồng tàn phế?
Đám Côn Long, Vân Thác và Xích Phong trông thấy lão tổ Ngân Long đều bất lực như vậy, trong lúc nhất thời liền cảm thấy trời long đất lở, bọn họ còn trẻ, nhân sinh vẫn còn rất dài, sau này không lẽ phải ngồi lì trên xe lăn?!
Chưa thấy qua cường giả nào như vậy, bởi vì khi tiến hóa đến một cảnh giới nhất định, tiến hóa giả có thể tái sinh lại chân tay đứt gãy, nếu ngồi trên xe lăn mà đi, chẳng phải sẽ bị người ta chê cười cả một đời hay sao?
Lúc này bọn họ đều biết rõ số chín quá mạnh, mặc dù vết thương lưu lại đã hết đau, nhưng trên đó vẫn còn đạo vận nào đó lưu lại, ảnh hưởng đến sự tái sinh của cơ thể!
Ngay cả Thiên Tôn Ngân Long cũng không thể khắc chế được, điều này khiến những người còn lại tuyệt vọng, e là bọn họ không cứu được nữa!
Lúc này, sắc mặt của Sở Phong tương đối ngưng trọng, đứng trong lĩnh vực của số chính, gần trong gang tấc, Sở Phong đang nói cho y biết một số chuyện trên chiến trường tam phương.
Bởi vì hắn nhắc đến Võ Phong Tử, chuyện này không thể giấu diếm số chín, mà hắn cũng không biết số chín liệu có thể ngăn cản tên cuồng nhân võ đạo kia không.
Dù sao thì Võ Phong Tử cũng quá khủng bố, khí nuốt thiên hạ, chấn động cổ kim, quả thật đã trở thành một ngọn núi cao không thể với tới của dương gian, là một tấm bia lớn mà những tiến hóa giả khác không thể vượt qua, đứng sừng sững ở nơi đó, rung chuyển cổ kim.
Lĩnh vực của số chín vạn phát bất xâm, cho dù là những người gần trong gang tấc đứng xung quanh cũng không thể nhìn rõ hai người, chỗ bọn hắn chỉ là một mảnh mơ hồ, nghe không được tiếng bọn hắn đối thoại.
“Cái tên Võ Phong Tử này nghe rất quen tai, giống như là sinh vật khó giải quyết.” Số chín lên tiếng.
Không thể nghi ngờ, trạng thái của y lúc xấu lúc tốt, có đôi nhớ kỹ đế thấu triệt những sự việc, những chuyện lớn tuyệt không mơ hồ, có những lúc lại thất thần mơ hồ.
“À, ta nhớ ra rồi, là loại điên dại mà gươi nói lần trước, sinh thành đàn thành ổ, con non gọi là Thái Võ, thanh niên trai tráng gọi là Ma Võ, lão niên thì gọi là Võ Phong Tử, hương vị đều không tồi.”
Số chín nhớ lại những lời mà Sở Phong và lão Cổ dùng để lừa dối y lúc trước.
Sắc mặt Sở Phong lập tức tái mét, không ngờ được những lời lúc trước lại khiến hắn phải trả giá bằng máu, số chín trực tiếp thi triển huyết chú với hắn, để hắn ít nhất cũng phải tóm được một con non trong hàng ngũ kẻ điên kia – Thái Võ, sau đó đem thức ăn này dâng vào trong danh sơn đệ nhất, nếu không sẽ không giải huyết chú.
Một lần kia, Sở Phong chính là điển hình của câu tự bê đá đập chân mình, hắn không biết số chín làm vậy là cố ý hay là vô ý nữa.
“Không sao, đi đến chiến trường kia nhìn một chút.” Số chín lên tiếng.
Cuối cùng, y cũng lộ ra sắc mặt khác thường, hai mắt tỏa ra lục quang mơn mởn, dò xét Sở Phong một lượt, sau đó lại nhìn về phía danh sơn đệ nhất thiên hạ sau lưng.
“Nếu như ta rời đi, ở nơi này không có người trông nom cũng không tốt, bằng không... ngươi tiến vào danh sơn đệ nhất này thay ta trông coi khe nứt trong mảnh cao nguyên màu máu kia?”
Sau khi Sở Phong nghe được những lời này, lập tức ngẩn người, tình huống sao lại tiến triển như vậy? Hắn bị cho ở lại? Cái này khác hoàn toàn với dự đoán của hắn!
“Cấp bậc cơ thể này của ngươi có chỗ thiếu hụt, không đủ mạnh mẽ cứng cỏi, nhưng cũng sơ sơ là vậy, vẫn có thể tái tạo, ta mượn dùng một chút.” Số chín nói ra.
Sở Phong nghe xong, lập tức cảm thấy kinh hãi.
Hắn chính là Đại Thánh, sinh vật được xưng là thần thoại, kết quả ở trong mắt số chín lại trở thành không đủ dùng, vậy mà còn có thiết hụt?!
Nhất là đối phương cũng không dùng thái độ cao cao tại thượng nhìn xuống hắn, mà chỉ đàm luận về cảnh giới hiện tại của hắn, vẫn chưa được gọi là viên mãn trong cảnh giới Thánh giả?
Sở Phong có chút không phục, hắn tự nhận là bản thân đi theo con đường tối cường, đã rất siêu nhiên, ít ra thì cũng đã giết sạch Đại Thánh và những Thánh giả tuyệt đỉnh khác, chiến tích vô cùng huy hoàng.
“Ta chiếm cứ thân thể của ngươi, một đời này thay ngươi hành tẩu nhân gian, đem bộ thân thể có tì vết này tu hành đến viên mãn, ngươi thấy thế nào?” Số chín hỏi hắn.
Thái độ của y tương đối bình thản, giống như đang nói một chuyện không hề có ý nghĩa.
Sau đó y lại bổ sung thêm, nói: “Hồn quang của ngươi có thể tiến vào cơ thể của ta, trông coi cao nguyên huyết sắc này.”
Sau khi Sở Phong nghe được những lời này, tâm tư đều lạnh xuống, cảm thấy có khí lạnh đang lan toàn thân, nói cả nửa ngày, số chín đây là muốn.... đoạt xá? Sau đó kéo hắn thay vào đó để trông coi nơi này!
Nói dễ nghe ghê gớm, cái gì mà đời này thay ngươi hành tẩu ở nhân gian, đây không phải là đổi người hay sao? Quả thật quá kinh khủng, muốn đem hắn giam cầm trong danh sơn đệ nhất này hay sao!
Sở Phong cảm thấy lông tóc dựng đứng, không khỏi lùi lại phía sau, nhưng thân thể lại ở trong lĩnh vực của đối phương, hắn có thể lùi lại đến đâu? Lúc này đã bị giam cầm!
Rất khó tưởng tượng khung cảnh số chín thay thế hắn hành tẩu trên nhân gian, đi cùng những thân bằng cố hữu của hắn, cùng hồng nhan tri kỷ của hắn gặp nhau, một màn này không khỏi khiến hắn vừa nghĩ đã rét lạnh.
Cho dù sau khi số chín tiến vào làm chủ cơ thể hắn, đến ngày nào đó có thể giết đến vô địch thiên hạ, vậy thì như thế nào? Đó đã không còn là bản thân hắn.
Vì cài gì, tình huống tại sao lại đột nhiên thay đổi, tại sao lại đi đến một bước này? Sở Phong không tài nào bình tĩnh nổi!
“Tiền bối, không phải ngài muốn tái nhập dương gian sao? Cần gì phải dùng thân thể của người khác, không có lợi, nhân sinh phải để tự mình đi thể nghiệm và cảm ngộ thực tế.”
Sở Phong cật lực khuyên can, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, hắn còn không bằng chết luôn cho xong.