Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2644 - Chương 2645: Tương Lai Quyết Định Bởi Lựa Chọn (2)

Thánh Khư Chương 2645: Tương lai quyết định bởi lựa chọn (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta muốn thử một lần, bắt đầu lại từ đầu.” Số chín bình tĩnh lên tiếng, nói tiếp: “Ngươi không cần lo lắng gì cả, nếu như cơ thể này của ngươi có hậu nhân, cũng tính là hậu nhân thật sự của ngươi, gen thuộc tính không thay đổi.”

Sau khi Sở Phong nghe được, sắc mặt phải nói là xanh lè, tư duy của số chín quả nhiên không giống người bình thường, khiến người ta kinh dị, cũng làm cho người khác cảm thấy hơi đáng sợ.

“Một vài cái gọi là con cái là phúc phận, sau khi ngoài ý muốn chết đi, xuất hiện ở một thế giới khác, mượn xác hoàn hồn, thực ra rất đáng buồn, hậu đại sau này mà huyết mạch kia sinh ra cũng đâu tính là dòng dõi chân chính?”

Số chín lên tiếng, dõng dạc đường hoàng.

Sở Phong cảm thấy chuyện này cũng không có gì đáng buồn như vậy, đánh chết hắn cũng không muốn bị người khác thế chỗ thay vào, để lại nhục thân cho kẻ đó hành tẩu ở dương gian, đi sinh ra cái gọi là đời sau của hắn.

“Tiền bối, đừng nói nữa, ta thà rằng tự sát, chết một cách sạch sẽ là được rồi!” Sở Phong nói, hắn âm thầm chuẩn bị tế ra đất luân hồi cùng mâu gỗ nhỏ, lúc nào cũng có thể tập sát công kích.

Nhưng mà trong lòng hắn lại không thể dám chắc, bởi vì thực lực của số chín sâu không lường được.

Nếu từ số một đến số chín đều cùng là một người, không ngừng lột xác trong năm tháng đằng đẵng, hoàn thiện chính mình, nếu là vậy, chỉ sợ thế gian này chẳng có mấy người có thể giết được y.

Dù sao thì một người không ngừng tiến hóa, không ngừng hoàn thiện bản thân, có trời mới biết sau chín đời lột xác thì y mạnh mẽ đến trình độ nào.

Lúc này, Sở Phong giống như có khổ đại cừu thâm, muốn cá chết lưới rách!

Chỉ có điều, thời khắc sống còn, hắn lại thay đổi chủ ý, bỗng nhiên lộ ra sắc mặt dị thường, chủ động lên tiếng: “Được thôi, ta nghĩ thông suốt rồi, có thể đối thân thể!”

“Tại sao lại thay đổi tâm ý?” Số chín tò mò hỏi.

“Nhân sinh chẳng qua cũng chỉ là một loại thể nghiệm, sống vui vẻ là được, thứ ta truy cầu chính là tiến hóa, là thăm dò vào tương lai, ta muốn tiến vào cơ thể của tiền bối, cầm trong tay chiếc cờ lớn ở cao nguyên huyết sắc kia, sau đó tiến vào trong khe nứt nhìn một chút, thử xem có thể bơi đến mờ bên kia hay không, ra sức giày vò một phen.”

Da mặt số chín co rúm, mãi một lúc lâu cũng không nói gì, sau cùng mới mở miệng: “Ngươi và Lê Đà kia quả thật đều là kẻ tim đen.”

Tình huống gì đây? Sở Phong khẽ giật mình.

Số chín nói: “Năm đó khi Lê Đà lừa gạt số bốn ra khỏi núi đã từng gặp phải cục diện như vậy, số bốn muốn thế vào đó, thay Lê Đà hành tẩu ở nhân gian. Lê Đà nghe vậy liền hớn ở đáp ứng, còn la ó thúc giục mau đổi cơ thể, y nói muốn đi đến bờ bên kia của khe nứt để tìm kiếm chân lý nhân sinh.”

Sở Phong: “...”

Hắn cũng là bị ép đến nóng nảy, cho nên mới cố ý uy hiếp cùng đe dọa, chuẩn bị không thèm đếm xỉa.

Không ngờ Lê Đà kia cũng theo bản năng mà làm ra phản ứng như vậy, không hổ là đại hắc thủ thời tiền sử.

Sau đó, Sở Phong lấy lại tinh thần, số chín chẳng qua chỉ đang lặp lại chuyện cũ năm xưa mà thôi, chứ không phải thật sự muốn đoạt xá, mà là đang tiến hành một loại khảo nghiệm.

Sở Phong rất muốn nói: “#@^*!”

Có ai làm ra chuyện như vậy không? Cũng quá dọa người rồi!

Loại sinh vật như số chín, bình thường đều là dáng vẻ tử khí âm trầm, hai mắt xanh mơn mởn, nhìn chằm chằm người ta rồi nuốt nước miếng, lúc nào cũng là dáng vẻ nghiêm túc và đáng sợ khôn cùng.

Ai mà tin được rằng y lại đột nhiên muốn khảo nghiệm, làm ra hành động dọa người như thế.

“Đối với vấn đề này, bây giờ ngươi còn trầm tư, sau rất nhiều năm nữa, ngộ nhỡ gặp được sự lựa chọn tương tự, ngươi nhất định phải đề phòng cẩn thận, xem xem nên lấy hay bỏ.”

Số chín bỗng nhiên nói ra một câu như vậy.

“Có nghĩa là gì?” Sở Phong nghiêm túc hẳn lên, những lời này của số chín rốt cuộc có hàm ý gì, đang muốn khuyên bảo và ám chỉ điều gì đó với hắn sao?

Số chín đáp: “Rất nhiều năm sau khi rời khỏi nơi này, Lê Đà từng đứng trước một giao lộ, đã từng làm ra lựa chọn, cho nên y mới biến mất từ đó.”

Sở Phong lập tức cảm thấy rợn tóc gáy, hóa ra số chín không phải thuận miếng nói những lời này, mà trong chuyện này hình như còn liên quan đến bí mật động trời về cái chết của đại hắc thủ Lê Đà thời tiền sử?

Lê Đà đi đâu rồi?!

Đáng tiếc, số chín cũng không tiếp tục nhiều lời, cái gì cũng không nói, chỉ thở dài một hơi.

Không biết tại sao, Sở Phong lại cảm thấy lạnh lẽo đến nổi da gà, sau khi mạnh mẽ đến cấp độ như Lê Đà, chẳng lẽ sẽ gặp được một loại vận mệnh cổ quái như giao lộ hay sao?

Hắn đã từng nghe lão Cổ nói, trước kia Lê Đà muốn chinh phạt đại âm gian, kết quả lại đột nhiên chết đi, từ đó không còn xuất hiện trên dương gian nữa.

Trong chuyện này vẫn còn ẩn tình khác mà ngay cả lão Cổ cũng không biết!?

“Nhục thân có quan trọng không?” Cuối cùng, số chín hỏi Sở Phong một câu như vậy.

“Quan trọng, tồn tại cùng với linh hồn!” Sở Phong rất nghiêm túc mà đáp lại, cũng vô cùng chân thành.

Số chín gật nhẹ đầu, thu lại lĩnh vực của bản thân, đi về phía chiến trường tam phương.

“Đi thôi!” Y lên tiếng.

Ầm ầm!

Một đạo ngân quang chói mắt nở rộ dưới chân y, sau đó nối thẳng đến tận cuối chân trời, tất cả mọi người đều giật mình phát hiện, hóa ra bọn họ đã đứng lên trên từ bao giờ, bao gồm cả mấy vị Thiên Tôn cũng như vậy, bắt đầu vượt qua bầu trời, tiến tới gần chiến trường tam phương.

Lúc này, nhất hệ của Võ Phong Tử cũng đã có người xuất hiện trong trận doanh Ung Châu, thái độ cao cao tại thượng.

“Tào Đức ở đâu?!”

Âm thanh lạnh lẽo vang lên, chấn động cả mảnh đại doanh này.

Người này đang chất vấn tiến hóa giả của trận doanh Ung Châu, tư thái rất cao, giống như đang siêu nhiên trên hồng trần, bễ nghễ nhìn xuống nhân gian.

Người của nhất mạch Võ Phong Tử xuôi nam, có người đã đến chiến trường tam phương, vênh mặt hất cằm sai khiến, cao ngạo không gì sánh được.

Trận doanh Ung Châu, các loại thần trà quý hiếm đều được dâng lên trên, có cường giả tiếp khách, dùng ngôn từ ngon ngọt chiêu đãi.

Chỉ có điều, thái độ của ngươi xuôi nam này quả thật rất cao ngạo, chỉ tên điểm họ, bảo Tào Đức mau đến yết kiến, tư thái rất khinh thường, ngồi trên cao ra vẻ, không muốn nói nhiều lời.

“Còn không mau bảo hắn cút ra đây!?”

Đến cuối cùng, người xuôi nam thực sự không kiên nhẫn được nữa, trực tiếp thúc giục như vậy, quả nhiên là cường thế đến cùng cực, không hề để tiến hóa giả ở nơi này cùng Tào Đức vào mắt.

Bình Luận (0)
Comment