Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cảnh này khiến mọi người nhìn quáng cả mắt, rung động không thôi, đây chính là nhất hệ của Võ Phong Tử, thiên tư ngút trời, nhất định sẽ trở thành một trong những vị Đại Năng mạnh nhất của dương gian, kết quả lại bị người ta gặm nhai như thế.
Toàn thân Vưu Lan trắng như ngọc, phong thái tuyệt thế, dược xưng tụng là giai nhân một đời, quang huy quanh người phổ chiếu khắp nơi, thần thánh hoàn mỹ không gì sánh nổi, lại thêm vào đó một thân “tuổi trẻ” Thiên Tôn, khiến trên người nàng ta lúc nào cũng tản ra khí chất hấp dẫn người.
Thế nhưng bây giờ, nàng ta lại bị thương nặng, đôi chân thon dài trắng nõn đã biến mất, đang bị người ta ăn sống.
Điều này khiến mọi người run rẩy không thôi!
Giờ khắc này, cuối cùng mọi người đều hiểu rõ, tại sao những giai nhân khuynh thành như Cơ Thải Huyên, Di Thanh và nữ Thần Vương Tiêu Thi Vận lại biến bản thân thành chân ngắn nhỏ, trở nên quái dị như thế.
Đây chính là để tự vệ a, sợ bị ăn mất!
Rất nhiều người câm nín, cũng có chút nhìn ngốc mắt, đương nhiên là càng có nhiều người phát run, hãi hùng khiếp vía, ngay cả đùi của Thiên Tôn cũng dám ăn, kẻ nào mà không sợ?
Giờ khắc này, lão tổ Xích Hư của tộc Cửu Đầu Điểu đã sắp muốn hôn mê, bọn họ đến tột cùng đã gặp phải con quái vật khủng bố nhường nào?
Sau khi lão ta nghĩ đến những lời bản thân đã nói lúc trước, trước mắt liền biến đen, nội tâm tràn đầy khủng hoảng, gần như đã muốn ngã nhào ra đất.
Đặc biệt là bây giờ, số chín không còn che lấp thiên cơ nữa, lão tổ Xích Hư của tộc Cửu Đầu Điểu cuối cùng cũng nhìn ra đầu mối, trông thấy mấy hậu nhân của mình... đều không có chân?
Ngoài ra, lão ta còn trông thấy cái gì, lão tổ Ngân Long cũng biến thành một chân?!
Chuyện này không nghi ngờ chính là đả kích cực lớn với lão ta, Xích Hư cảm thấy lông tóc dựng đứng, gần như muốn lập tức đào vong, đây chính là.... ăn chân cuồng ma a!
Thử nghĩ mà xem, ngay cả mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như Vưu Lan Thiên Tôn cũng bị y ăn mất chân, sẽ bỏ qua người như lão ta sao?
Vưu Lan đóng chặt cảnh môi đỏ mọng, đây là chiến bại lớn nhất trong nhân sinh của nàng ta, vừa chiến đấu đã bị người ta chặt đứt hai chân, bị coi thành thức ăn mà gặm cắn.
Nội tâm nàng ta không khỏi chấn động, nơi sâu trong lòng tràn lên một luồng hàn khí, đây chính là kẻ địch không thể đánh thắng.
Nàng ta chịu đựng cơn đau nhức kịch liệt, đang nghiêm túc đánh giá, ngay cả Nhị tổ có đích thân xuất thế cũng chưa chắc có thể giết được hoạt thi ánh mắt xanh mơn mởn trước mặt.
Mái tóc số chín khô héo như cỏ dại, cả đầu rối bời, thế nhưng lúc này ăn đồ ăn lại rất yên tĩnh, hơn nữa là một tay ăn đùi lớn, tay còn lại thì dùng pháp chỉ màu vàng lau nhẹ khóe miệng, làm sách vết máu.
Loại động tác này thật sự có loại ma tính nào đó, bởi vì hàng loạt động tác kia thật sự rất ưu nhã, thế nhưng thứ y ăn lại là chân của Thiên Tôn, không khỏi khiến lòng người run sợ.
Sau trận chiến này, chiến trường đều bị chấn động, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người, số chín là sinh vật như thế nào? Vậy mà lại kinh khủng như thế!
Tào Đức vậy mà thật sự mời người của sư môn đến đây, hơn nữa tin tức nhanh chóng truyền ra, bọn hắn đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ, đây quả thật là tin tức kinh thiên động địa!
Trong lúc nhất thời, vô số tiến hóa giả đều cảm thấy như nằm mộng, sợ hãi không thôi, bên trong danh sơn đệ nhất thiên hạ còn có đạo thống?
Hạo Nguyên đứng ngồi không yên, bởi vì nơi này đã xảy ra một chuyện lớn, lão nhất định phải báo cáo lên trên, cần nghĩ mọi biện pháp để thông báo cho vị sư tổ đang tham ngộ con đường tiến hóa chung cực – bá chủ Ung Châu!
Dù sao thì người của Võ Phong Tử bị cuồng ăn chân, bị giam ở nơi này, nơi này tất nhiên sẽ nổ ra chuyện lớn động trời, số chín đây chính là đang tuyên chiến với nhất hệ Võ Phong Tử!
Vị Nhị tổ kia khẳng định sẽ đến, hơn nữa Võ Phong Tử cũng rất có khả năng sẽ vì chuyện kia mà xuất hiện ở nơi này.
Không chỉ có Hạo Nguyên Thiên Tôn đang lo lắng, tất cả mọi người đều đang suy đoán, sau những năm dài tháng rộng kia, vị bá chủ Võ đạo ở phương bắc phải chăng lại muốn huyết tẩy thiên hạ.
Ba chữ Võ Phong Tử mạnh mẽ như ma sơn, có thể đè sập tinh không!
Số chín tạm thời ở lại, ngoại trừ đại trướng của y, những nơi khác quả thật không có cách nào bình tĩnh.
Có người đang mượn trường vực truyền tống để đưa tin tức, trong một mảnh tịnh thổ nào đó ở phương bắc, trong nháy mắt đã tràn ra huyết khí xung thiên, che lấp cả đại châu, nhuộm đỏ tinh không.
Có cường giả khủng bố đã thức tỉnh, trong màn sáng chói mắt lộ ra một hình dáng đáng sợ, đó là một đôi mắt đang khép hờ, cảnh tượng đáng sợ!
Trong con mắt của người kia chính là cảnh tượng mặt trời rơi xuống, trăng hủy sao vẫn, vũ trụ bị chia năm xẻ bảy.
Tuy rằng không có người nào dám quấy rầy Nhị tổ, thế nhưng đám người quanh quẩn bế quan ở bên ngoài nơi đó vẫn là kinh động đến lão, khiến lão ta sinh ra cảm ứng, huyết khí che lấp cả trời đất, rung động vô số đại giáo ở phương bắc.
Loại sinh linh này chỉ cần hơi có dị động, đó chắc chắn chính là chuyện lớn!
Rất nhiều người đều cảm giác được sắp có bão bùng gió lốc kéo đến, có một loại không khí vừa khủng bố vừa ngột ngạt đến cực độn đang lan tỏa, khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Phương bắc chắc chắn sẽ có cường giả tuyệt thế xuôi nam, thậm chí là sinh linh vô địch cổ kim như Võ Phong Tử cũng có khả năng tái hiện thế gian một lần nữa.
Có người sợ hãi, có người run rẩy, cũng có người đang hưng phấn chờ mong giây phút kia nổ ra, chờ đợi mọi chuyện đi đến.
Nhưng mà, lúc này trên chiến trường tam phương, số chín tương đối bình tĩnh, gảy hoa hoa cỏ cỏ, thưởng thức mỹ vị, lần này không còn là đồ ăn tươi sống, mà chính là thức ăn chín.
Hiện tại trong mâm đồ ăn chính là thịt đùi của Xích Hư, được kho tàu thành sơn hào trân quý, phối hợp với những phụ liệu gia vị tạo thành món ăn thơm nức mũi, khiến cho người ta thèm chảy nước miếng.
Lão tổ Xích Hư của tộc Cửu Đầu Điểu chung quy vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh bị ăn chân, chẳng qua lần này là ăn chín.
Cửu Đầu Điểu được xem như sơn hào hải vị trong Thiên đoàn, được số chín đánh giá rất cao, điều này khiến lão tổ của tộc này sau khi nghe thấy liền muốn khóc!
Số chín không có bất cứ thái khẩn trương nào đối với trận chiến tuyệt thế sắp xảy ra, thái độ tương đối bình thản.