Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2653 - Chương 2654: Vung Đao Tự Thiến (2)

Thánh Khư Chương 2654: Vung đao tự thiến (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong đi tìm Tề Vanh Thiên Tôn, hi vọng có thể tranh thủ thời gian để sắp xếp cho hắn tiến vào bí cảnh, trước hết cứ lấy đi vật chất tạo hóa thuộc về mình rồi lại nói.

Hắn sợ sau khi xảy ra chuyện, nơi này chắc chắn không thể an bình nổi, nhất định nổ ra sóng lớn động trời!

Tề Vanh Thiên Tôn khó xử, ông ta đang cần thời gian, đang thương lượng những bí cảnh thắng được với đám người của Hạ Châu và Thiêm Châu, hiện tại vẫn chưa phân chia xong phạm vi sở hữu.

Sở Phong nghe vậy cũng không còn cách nào, chỉ có thể an tĩnh chờ đợi.

Nơi xa, hắn nhìn thấy Thanh Âm tiên tử, trong lòng không khỏi dậy sóng, hắn quyết định tiến lên trước, muốn trò chuyện rõ ràng với nàng một phen, dù sao thì nàng cũng là mẫu thân của con trai hắn.

Mặc dù biết đối phương đã buông bỏ hết thảy những chuyện ở âm gian, khôi phục lại ký ức của thiên nữ đệ nhất tiền sử, đồng thời cũng thông báo cho những cố nhân kia, thay nàng truyền lời, những chuyện cũ với hắn sẽ coi thành mây khói, cứ như vậy liền cắt đứt hết thảy, từ đây hai người sẽ trở thành hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không còn giao nhau.

Nhưng hiện tại hắn cảm thấy, hai ngươi vẫn cần nói chuyện một chút.

Hửm?!

Khi Sở Phong muốn đi qua, ngoài ý muốn liền bắt gặp một đám khổ chủ, một đám nhân sĩ tàn tật đang tụ tập một chỗ.

“A...”

Cách rất xa cũng có thể nghe thấy âm thanh thảm thiết của bọn họ.

Nơi này có rất nhiều người, có cường giả các tộc bảo hộ, đảm bảo hiện trường an toàn đầy đủ, không dễ cho người khác quấy rầy.

Thế nhưng Sở Phong cũng không bị ngăn cản, bởi vì mọi người thực sự e dè Tào Đại Thánh và số chín cùng nhau đi ra từ danh sơn đệ nhất thiên hạ, không thể không kiêng kỵ.

Sở Phong ngạc nhiên, hắn đang nhìn thấy cái gì?

Một đám nhân sĩ không chân đang tự chém chính mình, xuống tay quả thật hung ác a!

Thần Vương Xích Phong thực sự tự cho mình một đao, đem hai gốc đùi đều chặt xuống, máu chảy như suối, cảnh tượng dọa người.

Cách đó không xa, đám Côn Long hay thần rồng ba đầu Vân Thác đã sớm hoàn thành động tác này.

Kết quả là, sắc mặt bọn họ đều trắng bệch, buồn rầu không gì sánh được, cũng đau đớn không gì sánh được.

Sau đó, lão tổ Ngân long cùng lão tổ của tộc Cửu Đầu Điểu đều nổi khùng, làm ra các loại lựa chọn, bọn họ không tin, không thử sao biết.

Bẹn đùi đều bị chặt xuống, khắp mặt đất toàn là máu đỏ, thật sự có chút đáng sợ.

“Các ngươi đây là đang làm gì, muốn luyện thần công sao, đây là đang... vung đao tự thiến?!” Sở Phong sửng sốt.

Tự thiến ông nội mi!

Rất nhiều người đều muốn nguyền rủa, hiện tại ai nấy đều đau đớn đến mặt mày trắng bệch, không còn một tia huyết sắc.

Bọn họ chỉ muốn cắt đứt vết thương, trừ bỏ vết tàn đại đạo mà số chín đã lưu lại trước đó, từ đó muốn tái sinh chi mới, một lần nữa mọc ra chân.

Kết quả là, đám người phát hiện cách này không có hiệu quả, thất bại triệt để, khí tức của số chín để lại ở mọi chỗ, căn bản không thể rửa sạch.

Ngay cả Thiên Tôn Xích Hư – lão tổ của tộc Cửu Đầu Điểu không muốn tin cũng không được, bọn họ cũng thất bại.

“Các ngươi đối với bản thân cũng đủ hung ác a, sẽ không phải thật sự có được bí kíp vô địch nào rồi đấy chứ, vì luyện thiên công mà tự cho bản thân một đao, đây thực sự là ý chí thép, có dũng khí, có nghị lực!”

Sở Phong sợ hãi thán phục!

Một đám người đều muốn giết người.

Cũng trong lúc ấy, ở phương bắc, huyết khí cuồn cuộn đè ép trên trời dưới đất, trăng sao cũng đang lay động, ngày càng tản phát ra khí tức khủng bố, có cường giả tuyệt thế sắp xuất thế xuôi nam!

Trên mặt đất toàn là máu, một đám người sắc mặt tái nhợt, thế nhưng... cho dù tự vung đao chém đi miệng vết thương cũng không có tác dụng, bởi vì vết tích trật tự mà số chín để lại ở khắp mọi nơi, trải rộng toàn thân.

“Người không hung ác, đứng không vững. Mỗi người các ngươi kẻ này lợi hại hơn kẻ kia, đều là những nhân vật hung ác a.” Sở Phong cảm thán.

Những người này chặt vết thương cứ như chặt rau, không phải vung đao tự cho mình một đao, mà là chặt bản thân đến mấy lần, hiện tại đau đớn không chịu nổi, lại cầm đại dược bắt đầu tiếp tục.

Nhưng mà sau khi chém xuống, làm thế nào cũng không thể mọc lại nhục thể, đạo văn mà số chín để lại quá đáng sợ.

Lúc này số chín cũng xuất hiện, y dạo bước trên mảnh chiến trường này, nhìn cảnh cũ của cấm địa thứ tư khi xưa, nhớ lại một chút hồi ức năm đó, không khỏi nhẹ nhàng thở dài.

Khi đến nơi này, sau khi nhìn thấy một đám người tự chém, số chín cũng khẽ sửng sốt.

Sở Phong thở dài, nói: “Cửu sư phó, bọn họ thật sự quá đáng thương, ai nấy đều ướt đẫm máu, thật là thảm không nỡ nhìn a.”

Điều này khiến đám người Xích Phong, Vân Thác và Côn Long không khỏi kinh ngạc, Tào Đức thế mà thay bọn họ nói chuyện, điều này thật sự không thể tưởng tượng, đại ma đầu Tào Đức đổi tính rồi?

Cho dù là Thiên Tôn Xích Hư và lão tổ Ngân Long, lúc này đều nhịn đau nhức kịch liệt, híp mắt nhìn một màn này, có chút ngoài ý muốn, nhưng nơi sâu trong đáy mắt bọn họ chính là hàn quang vô tận.

Chỉ có điều, mặc kệ tên tiểu bối này lấy lòng thế nào, muốn hóa giải thù hận ra sao, muốn thay đổi quan hệ giữa hai bên như thế nào, bọn họ cũng sẽ không nhận phần ân tình này, một khi có cơ hội sẽ giết chết hắn!

Hơn nữa, khi đó sẽ khiến tiểu tử này sống không bằng chết, nếu không thì bọn họ nuốt không trôi cơn tức này!

Đồng thời bọn họ cũng hạ quyết tâm, một khi Võ Phong Tử xuất thế, chắc chắn sẽ gia nhập đầu tiên, cái gì mà danh sơn đệ nhất thiên hạ, thật coi chính mình là vô địch thiên hạ hay sao? Sinh linh trong cấm địa thì sao, Võ Phong Tử vẫn sẽ san phẳng nơi đó.

Số chín nhìn về phía Sở Phong, tương đối bình thản, cũng không có lên tiếng, nhưng ánh mắt lại giống như đang hỏi, có đề nghị gì sao?

“Những người này thật đáng thương, ta cảm thấy, có thể chọn lựa cứu chữa cho mấy người đi.” Sở Phong than thở.

Giờ khắc này, Côn Long, Vân Thác quả thật là lệ nóng doanh tròng, trong lòng kích động không thôi, tào ma đầu thế mà lại cầu tình cho bọn họ, giúp bọn họ thoát khỏi thống khổ?

Mặc dù trong lòng Xích Phong chính là sát ý vô biên, thế nhưng sau khi nghe những lời này, tâm tình lại dao động kịch liệt, y có chút chờ mong, cuối cùng cũng sắp thoát khỏi tử cục.

Nhưng mà ngay sau đó, Sở Phong lại nói tiếp một câu khiến lòng cảm động của bọn họ trực tiếp bay sạch, ai nấy cũng sửng sốt, sau đó suýt chút nữa đã chửi ầm lên.

Bình Luận (0)
Comment