Núi Bàn cảnh sắc mỹ lệ, bên dưới là mây mù mờ ảo vờn quanh sườn núi, bên trên cây cối xanh mướt, nhiều cây cổ thụ nở hoa, như tiên cảnh.
Khổng Trác ngồi ở trên núi, ngắm nhìn cảnh đẹp của núi Bàn, nói: “Sở Phong thật to gan lớn mật, Chuẩn Vương của tộc ta mà cũng dám giết, đây là huyết hải thâm thù, nếu không phải Khổng Tước Vương ở Thái Sơn không thể ra tay, hắn làm gì còn mạng nữa chứ.”
Trên mặt ông ta hiện lên sát khí, dù tộc Khổng Tước cường đại như thế cũng không chịu nổi sự tổn thất này. Chỉ trong mấy ngày bộ tộc mất hẳn ba đại cường giả.
Nội bộ tộc Khổng Tước sinh ra chấn động.
“Cần phải diệt trừ Sở Phong, dù tộc Khổng Tước không nói, chúng ta cũng sẽ không để hắn trở thành sinh vật cấp Vương.” Hoàng Vân mỉm cười.
“Ừm, gia tộc của ta cũng là ý này, không thể mặc kệ. Người này có chút năng lực, đều là chuẩn vương, hắn lại có thể lấy một địch ba, đánh gục toàn bộ đối thủ, lực chiến này thực khủng bố.”
Hai ngày này, hai tộc đều phân tích kĩ lưỡng, chúng đều hoảng hốt với lực chiến của Sở Phong, nếu kiểu người này trở thành Vương sẽ vô cùng khủng bố.
Năm xưa, Khổng Tước Vương cũng như vậy, trong quá trình quật khởi, dù bị vây công, đánh bại kẻ cùng tộc, giết chết tộc khác trong cuộc tranh bá, được giải nhất, chiếm cây lạ trong núi lớn.
Hiện tại, Sở Phong cũng có tiềm chất này, có dấu hiệu vô địch so với người cùng cấp, nếu thực sự để hắn trở thành sinh vật cấp Vương thì còn đến mức nào nữa.
Đối với hai tộc này, diệt trừ loại uy hiếp tiềm tàng như Sở Phong, là chuyện không sớm thì muộn.
“Ngươi nghĩ tên nhãi đó có thể thành Vương không?” Khổng Trác thì thầm.
Từ tận sâu trong lòng ông ta không tin, bởi bất cứ sinh vật nào thành Vương đều qua một quá trình tuần tự mới có thể từ Chuẩn Vương thành Vương.
Hoàng Vân nói: “Chúng ta cũng nghi ngờ, nhưng sau khi ta xem qua đoạn phát sóng trực tiếp kia, ta cho rằng hắn chỉ là một vị chuẩn vương thôi, lão tổ xem cũng không phát hiện vấn đề gì.”
Khổng Trác gật đầu, nói: “Nhưng không sao, dù sao lão tổ của các ngươi lại đột phá, đã mở ra gông xiềng thứ hai của sinh vật cấp Vương, thực lực tinh tiến, cho dù tên loài người kia thành Vương cũng chỉ toi mạng mà thôi.”
Hoàng Vân mỉm cười gật đầu, nói: “Ừm, lão tổ dựa vào dị quả trên núi Bàn đã đột phá thành công, đang dưỡng kiếm. Bất cứ lúc nào cũng có thể đi giết hắn, Thuật Ngự Kiếm của lão tổ càng trở nên lợi hại hơn.”
Khóe miệng Khổng Trác cười nhạt, nói: “Ta thực sự hy vọng hắn mạnh, như vậy mới đáng lão tổ núi Bàn ra tay, hơn nữa sẽ có tính kinh hãi.”
Hai người nhìn nhau cười, không nói gì nữa, bởi sắp mạt sát được Sở Phong một cách dễ dàng.
Hiện tại, dị tộc vùng dậy, có một số Thú vương vô cùng khủng bố, có thể xưng là vô địch tuyệt thế.
Nếu thực sự bức bách dị tộc, chúng sẽ trực tiếp xông vào thành phố lớn của loài người, tàn sát bừa bãi, có uy hiếp trí mạng như thế nên một số dị loại không biết sợ là gì.
Từ mức độ nào đó mà nói, bọn họ rất tự tin, dám khiêu khích loài người.
Hoàng Vân cười cười, nói: “Tốt nhất nên khiêm tốn một chút, lão tổ sẽ âm thầm ra tay, một kiếm bay đi, có thể chém được đầu của kẻ địch ở khoảng cách trên trăm mét, chém bay đầu hắn.”
Khổng Trác mỉm cười, nói: “Nhưng ta cảm thấy cần công khai tạo ra một phen kinh sợ, không phải đã bắt Sở Phong đến núi Bàn hỏi tội sao? Chắc chắn hắn sẽ không tới, có thể đốc thúc hắn, đề cập chuyện này một lần nữa, cũng coi như là nhục nhã hắn.”
Hai ngày nay, sóng ngầm cuồn cuộn, các tài phiệt lớn đều vô cùng cẩn thận, càng kiêng kị Khổng Tước Vương hơn, bởi càng đấu càng hiểu được, dòng tộc này không dễ chọc.
Rất nhiều người đều đã hiểu rõ, nhóm cao thủ đứng đầu Khổng Tước Vương, Kim Ô Vương đã liên minh với nhau, nếu chọc một bên, có lẽ sẽ kết thù với thế lực còn lại.
Người thường cũng đang lo lắng, đây là dấu hiệu bão tố trong tương lai sao?
Tất cả mọi người cảm thấy không khí càng kì lạ hơn, sắp xảy ra chuyện lớn rồi, chuyện này không ổn chút nào.
Một vài người thậm chí cảm thấy Sở Phong nên đi tránh một chút phong ba, tình huống vô cùng bất lợi đối với hắn, có lẽ thật sự sẽ có Thú vương lợi hại đến tiêu diệt hắn.
“Lão đại, anh trốn đi đi, tình huống không ổn cho lắm, có khả năng có Thú vương muốn nhằm vào anh.” Đám người u Dương Thanh gọi cho hắn khuyên bảo.
Bọn họ cũng suy nghĩ như vậy, chắc chắn trong lòng những người ngoài cũng cảm nhận được cơn lốc sắp đột kích đến.
Diệp Khinh Nhu cũng nghiêm túc nói: “Có lẽ dị loại muốn lập uy, anh giết Thương Lang vương, sau đó lại giết tộc Khổng Tước, chuẩn vương của núi Bàn, anh đã bị một vài sinh vật cấp Vương để mắt tới.”
Sở Phong bảo bọn họ yên tâm, không cần lo lắng, hắn không nói nhiều
Bên ngoài, không khí vô cùng nặng nề, càng ngày càng nhiều người tin tình huống đang chuyển biến xấu, sắp không xong rồi.
Tuy Sở Phong giết liền mấy chuẩn Thú vương, nhưng hắn cũng khiến bản thân rơi vào tình cảnh nguy hiểm, tình huống tuyệt đối không ổn.
Trong lòng rất nhiều người đều vô cùng lo lắng, họ luôn cảm thấy mưa lớn sắp trút xuống, sấm sét sẽ đánh điên cuồng.
Quả nhiên, ngày thứ ba người của nhất mạch núi Bàn đến Thuận Thiên, không hề là lời nói suông, mà chúng thực sự xuất hiện, chúng phách lối gửi thư tới, bắt hắn đến núi Bàn để nói chuyện.
“Ngươi giết chóc quá nhiều, nhưng không phải không có cách hóa giải, đi đến núi Bàn xin lỗi đi, tất cả đều có thể thương lượng.”
Tuy người này nói có vẻ không nghiêm trọng, nhưng ai cũng biết nếu đi sẽ có đi không có về.
Một ngày này, Sở Phong gặp được người của nhất mạch núi Bàn, nhưng chỉ là gặp thoáng qua liền làm ngơ, đương nhiên hắn cũng không hề đọc thư.
“Chàng thanh niên, cậu tự phụ như vậy chỉ thiệt thân thôi, ta khuyên cậu nên đi núi Bàn bồi tội đi.” Người trung nhiên này nhìn hắn lần cuối, sau đó rời đi luôn.
Sở Phong nói: “Các ngươi suýt nữa hại chết cha mẹ ta, còn bắt ta đi bồi tội liên tục, định khiến ta chịu nhục à? Nếu tới thì hãy để lại một số thứ rồi hãy đi, ta dễ bị chế nhạo vậy sao?”
“Ngươi…… A!” người trung niên hoảng sợ kêu thảm thiết.
Ngày này, thành Thuận Thiên chấn động, bởi người mà nhất mạch núi Bàn phái đến, không chỉ bị Sở Phong đánh đuổi đi mà còn bị đánh hiện nguyên hình, chém mất cái đuôi.
Mọi người nhìn thấy một con chồn lớn hoảng hốt chạy trốn, phía sau lưu lại đầy vết máu dưới đất.
Chuyện này dẫ đến sóng to gió lớn, tất cả mọi người bị kinh sợ, khi mọi người cảm thấy áp lực nặng nề, Sở Phong vẫn không sợ, hắn vẫn hung hăng như thế.
“Sắp xảy ra chuyện lớn rồi, chắc chắn sẽ có Thú vương ra tay.” Có người thở dài.
“Sở Phong sẽ làm như thế nào? Nếu không tránh đi, có lẽ sẽ gặp họa sát thân.” Một vài người đang lo lắng cho hắn.
Tình huống hiện tại thật sự không ổn, vô cùng bất lợi đối với Sở Phong, mấy ngày nay không khí rất nặng nề, rất nhiều người cho rằng hắn nên tránh đi thì hơn.
Trên thực tế, Sở Phong đã chuẩn bị tốt hết thảy, hắn sắp lên đường đi tới núi Bàn, bình sơn diệt trại.