Sau khi lão tổ núi Bàn rơi xuống, thân thể lão ta như cỏ cứng, cứng cỏi dán trên mặt đất, quyền phong không đánh nổi, năng lượng thần bí đánh không ngừng.
Lão ta ho ra một búng máu, sau đó dùng thân thể hình người bò trên mặt đất, tốc độ nhanh đến cực hạn, tứ chi chạm đất, ngay tức khắc lão ta đã xuất hiện ở cách đó chừng hơn trăm mét.
Sở Phong theo sau, quyền ấn và đoản kiếm màu đen chĩa về phía xa, chưa từng rời khỏi nhược điểm của lão ta, cả hai đã tiến đến bước công phạt, một chạy một đuổi, lực phá hoại kinh người.
Bọn họ đều dùng tốc độ vượt qua tốc độ âm thanh để di chuyển, không khí nổ tung, tất cả núi đá, cây lớn ven đường, chỉ cần chạm vào thân thể của bọn họ đều nổ tung, không gì có thể kháng cự được.
Tốc độ đến mức này vô cùng kinh khủng, yêu cầu đối với thân thể cực cao, nếu không da trên cơ thể sẽ nứt ra, căn bảo không chịu nổi.
“Rầm.”
Một tảng đá lớn màu nâu cao mười mấy mét bị lão tổ núi Bàn đụng nát vụn, đất đá bay đầy trời, lão ta như một quả tên lửa bay tới, lực phá hủy đáng sợ.
Lão ta nằm trên mặt đất, bò sát mặt đất, muốn thoát khỏi khoảng cách công sát của Sở Phong.
Nhưng Sở Phong như hình với bóng bám lấy lão, cuối cùng hắn còn nhảy lên tấn công về phía trước, đoản kiếm màu đen trong tay nhắm thẳng vào phần lưng chỗ trái tim của lão tổ núi Bàn, đâm thẳng xuống.
Chuôi phi kiếm màu đỏ xoay quanh thân thể lão chồn vàng bộc phát hào quang, như là đám mây màu đỏ, nhuộm đỏ cả ngọn núi, cực kỳ rực rỡ.
“Keng.”
Thanh kiếm màu đỏ bổ vào đoản kiems màu đen trong tay Sở Phong, tiếng nổ trên không trung vang lên không ngừng, dương như sấm sét trên chín tầng mây bổ xuống, chấn động toàn bộ ngọn núi.
Uy lực của phi kiếm này quá lớn, đủ để phá hủy một ngọn núi.
Nếu Sở Phong không phải sinh vật cấp Vương thì làm sao có thể chống đỡ được lực lượng kinh thế hãi tục này. Mười mấy đến hơn trăm con dị tộc phổ thông đồng loạt ra tay cũng không bằng thanh phi kiếm này chém một cái.
Miệng Sở Phong phát nhiệt, xuất hiện vết rách, có vết máu chảy ra, nhưng hắn không hề phẫn nộ, ngược lại mắt hắn sáng rực lên, vô cùng chờ mong.
Hắn rất chờ mong thuật ngự kiếm, nếu giết lão tổ núi Bàn, có lẽ hắn sẽ được hưởng truyền thừa núi Bàn, đến lúc đó có thể điều khiển được kiếm, càn quét địch bốn phương.
Thứ này quả thực có sức mạnh vô địch, hơn nữa còn có thể chém địch từ cách xa mấy trăm mét, thưc sự vô cùng đáng sợ.
“Ầm ầm.”
Mặc dù đoản kiếm màu đen bị ngăn cản, nhưng nắm đấm của Sở Phong cũng đã nện xuống rồi, nhắm thẳng sau lưng lão tổ núi Bàn, hổ gầm rung trời, một con mãnh hổ khổng lồ lao xuống dưới.
Đây là Hổ Hình trong Hình Ý Quyền, quyền sư luyện quyền cả đời chưa chắc đã luyện được thực hình, Sở Phong lại tinh thông và hiểu rõ. Hắn đã giác ngộ triệt để.
Cú đấm này mạnh mẽ và hung hãn, chân hình bạch hổ vừa xuất hiện, chủ động sát phạt, lay động nhật nguyệt, vô cùng cuồng bạo.
Lão tổ núi Bàn buộc phải xoay người, lưng dán xuống đất, hai tay không ngừng đánh về phía trước, hóa giải sát chiêu chân hình bạch hổ.
Rầm rầm rầm...
Hai người kịch liệt giao thủ, một người ở trên, không ngừng xuất quyền, một người nằm dán xuống mặt đất, giao tranh kịch liệt, quyền phong gào thét, đinh tai nhức óc hơn cả tiếng sấm.
Cả vùng rừng núi đổ nát này, bị hai người đạp nát, trên mặt đất xuất hiện nhiều khe nứt, toàn bộ cổ thụ bị nổ tung, trước mặt sinh vật cấp Vương có vẻ cực kỳ yếu ớt.
“Phốc.”
Lão chồn vàng ho ra một ngụm máu lớn, dưới kiểu tấn công mãnh liệt này lão ta không chịu đựng nổi, xoay người đứng lên, sau khi đứng vững, lão gần như phát cuồng, liên tục rít gào.
Cú đấm của Sở Phong quá mạnh, mỗi lần tấn công đều phát ra tiếng nổ đáng sợ, mặc dù không có sét, nhưng còn đáng sợ hơn sét đánh.
Sau khi tốc độ vượt tốc độ âm thành, không khí như đồng thời phát nổ.
Lão chồn vàng gặp nguy hiểm lớn, rơi vào những cú đấm đáng sợ của Sở Phong, mặc dù lão ta cũng hung mãnh, nhưng không đỡ được thế công như vũ bão như thế này.
Thùng thùng thùng...
Nhục thân bị thương nặng, miệng mũi lão tổ núi Bàn chảy đầy máu, sắp không chịu được nữa, lão ta như một hình nộm bị đánh bay lên, máu tươi bắn tung tóe, thân thể chấn động mạnh, giống như đang run lập cập.
Huyết nhục toàn thân lão ta run run, đang hóa giải quyền ấn đáng sợ của Sở Phong. Nhưng cũng không chịu nổi, trên da xuất hiện từng vết nứt, như sắp bị nổ tung.
“Giết.”
Sở Phong hét lớn, từng quyền đấm vào da thịt, bá đạo khôn cùng, chẳng khác nào một đại Ma Thần, liên tiếp tiến về phía trước, áp chế đối thủ.
“Rầm rầm rầm”
Lão tổ núi Bàn bị đánh bay ra xa, đụng vào vách núi đá phía xa, nơi đó nổ tung, tảng đá lớn lăn xuống xung quang, bụi mù trời.
Thân thể sinh vật cấp Vương làm cho người ta vô cùng sợ hãi, dù bị trọng thương, lâm vào tình cảnh sinh tử, lão chồn vàng vẫn vô cùng khủng bố, lão ta vọt lên với tốc độ âm thanh, chấn vỡ tất cả tảng đá lớn đang đè trên người.
“Chết!”
Sở Phong hét lớn, đấm thẳng một cú, quả thực như muốn rung chuyển trời đất, tiếng nổ như tiếng sét từ chín tầng trời bổ xuống vang lên, không khí bị nổ tung, uy thế vô song.
“Ầm ầm”
Thân thể lão tổ núi Bàn phát sáng, vết nứt trên thân thể chảy máu, biến thành sương mù đỏ ngầu bao vây lấy toàn thân lão ta, sức mạnh cấp Vương sôi trào.
Thực lực của nó tăng vọt, lão chồn vàng liều mạng, nếu không nó sẽ bị những cú đấm của Sở Phong đánh chết tươi, tên thanh niên vương giả loài người quá mạnh.
“Ầm ầm”
Hai người va chạm, phát sinh ra ánh sáng chói mắt, đó là năng lượng thần bí đang khuấy động, đang khuếch tán. Nơi này cát đá bay tung tóe, đất đá như bị vòi rồng cuốn bay lên, bay lên giữa không trung.
Lão tổ núi Bàn lảo đảo, bi lui lại mấy chục mét, mặt đất dưới chân xuất hiện từng khe nứt lớn, vùng núi đều bị lão ta giẫm sụp, có thể thấy sức mạnh kinh người cỡ nào.
Trong quá trình giao thủ vừa rồi, hai thanh kiếm không ngừng va chạm, tiếng leng keng đinh tai nhức óc, giống như muốn bổ vòm trời ra vậy, sát khí ngập trời, ánh kiếm sáng rọi cả đỉnh núi.
Ngoài phần vai đang chảy máu, nhưng nơi khác của Sở Phong không có gì đáng ngại, đó là do bị phi kiếm màu đỏ cứa phải.
Trên da của lão tổ núi Bàn đầy vết rách, đó là do bị những cú đấm của Sở Phong gây thương tích, như muốn làm lão ta nổ tung vậy, sương máu bốc hơi, lượn lờ quanh thân thể lão ta.
Lão ta đang dùng bí pháp, không tiếc tiêu hao một lượng lớn máu thú vương, không ngừng cung cấp sức mạnh cho bản thân. Nếu không lão ta không chống lại được Sở Phong.
“Ta đánh giá ngươi quá thấp rồi.” Lão tổ núi Bàn thì thầm, ánh mắt sắc lạnh.
“Ngươi bắt ta đến núi Bàn thỉnh tội, ta đến rồi, nhưng ngươi nhận được không?” Sở Phong tiến tới phía trước, khí thế càng ngày càng mạnh.
Dáng người hắn cao to, cao gầy nhưng không mất vẻ cường kiện, thân thể lấp lánh và hoàn mỹ. Đây là thân thể khủng bố của sinh vật cấp Vương, dù nhìn rất kỳ ảo, nhưng ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ.
“Rầm.”
Đại chiến lại lần nữa nổ ra, cú đấm của Sở Phong càng kinh người hơn, áp chế lão tổ núi Bàn một cách toàn diện, đánh lão ta bay đi liên tục, miệng mũi chảy đầy máu.