Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2700 - Chương 2701: Một Câu Thành Sấm (3)

Thánh Khư Chương 2701: Một câu thành sấm (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiện trường, một mảnh yên lặng như tờ.

Vô số tiến hóa giả có mặt trên chiến trường đều yên lặng lắng nghe, sau đó đều lộ ra sắc mặt khác thường, cảm thấy sửng sốt đến không thể tin nổi.

Tào Đức đây là đang gắng gượng chống đỡ sao? Hay là nói hắn thực sự có bản lĩnh đó? Một số người nghi ngờ.

“Ha hả, ha ha ha...” Sinh linh đến từ Tịch Diệt Lĩnh cười lạnh, lắc lắc đầu, nói: “Danh sơn đệ nhất triệt để bị hủy diệt, ngươi còn ở đó mà nói chuyện viển vông, thực sự nực cười.”

Những người đến từ cấm khu khác cũng đang cười, dưới loại tình huống này, danh sơn đệ nhất lấy cái gì để lật ngược ván cờ?!

Một cấm địa đã có thể liều mạng với nơi này, mấy cái cấm địa cùng nhau liên thủ há lại không diệt nổi một tộc hay sao? Đặc biệt là, bọn họ biết được trưởng bối nhà mình đã chuẩn bị sẵn các loại hậu chiêu, thậm chí còn bắt tay với hồn quang – sinh vật đến từ ngoại giới khác, cùng nhau giáng lâm xuống đệ nhất danh sơn.

Sở Phong lườm bọn chúng một cái, lên tiếng: “Các ngươi không cảm nhận được kiếm ý vô thượng tràn khắp danh sơn đệ nhất chúng ta hay sao?”

Lúc này, ngay cả đệ tử hạch tâm đến từ tộc Tứ Kiếp Tước, hắn ta vẫn luôn ổn trọng cùng bình thản – Kiếp Vô Lượng, lúc này cũng không khỏi cười khẽ, nói: “Kinh văn mạnh nhất trong tộc ta chính là Tứ Kiếm Khai Thiên, trước nay chưa từng nghe nói danh sơn đệ nhất am hiểu dùng kiếm, Lê Đà cũng chưa từng dùng kiếm.”

“Ha ha...”

Nam nữ đến từ cấm địa nghe vậy cũng không nhịn được mà bật cười, có một số người cũng lộ ra thần sắc đùa cợt, liếc xéo Sở Phong, có xem thường, cũng có khinh bỉ, tư thái vô cùng cao ngạo.

Danh sơn đệ nhất xong đời rồi!

Đây chính là nhận thức chung trước mắt của cường giả trẻ tuổi đến từ một số cấm địa trong dương gian, hoàn toàn không có gì để hoài nghi.

Nếu như liên thủ như vậy cũng không tiêu diệt được danh sơn đệ nhất, nếu thực sự không diệt được, điều đó căn bản chính là không bình thường.

Bọn họ đều cười lạnh, hoàn toàn không biết tổ địa nhà mình đã phát sinh khốn cảnh.

Ngoại trừ những vùng đất biên giới, Tinh Vũ Thiên, Tịch Diệt Lĩnh cùng các loại cấm khu rộng lớn, đều đã sớm biến thành lỗ thủng lớn.

Sở Phong âm thầm chuẩn bị sẵn sàng tinh thần, lúc nào cũng có thể xuất kích, sử dụng đòn sát thủ của bản thân.

Chỉ có điều, hiện tại hắn vẫn mạnh miệng như cũ, nói: “Các người đều bị cường giả nhà mình lừa rồi, chẳng trách lại không biết bọn họ đều thất bại mạng vong, không biết làm thế nào lại cho các người có lòng tự tin như vậy a, nói tới nói lui, mấy nhà các người đều là hố lớn a!”

Mợ nó, đến tận lúc này mà ngươi vẫn còn phách lối như thế, truyền nhân của huyết mạch nòng cốt đến từ mấy gia tộc đều cảm thấy không cam lòng, rất muốn nói, nhà ngươi mới chính là đại lừa đảo!

Bọn họ rất khó tưởng tượng nổi, Sở Phong gắng gượng chống lấy, kết quả lại là một câu thành sấm!

“Ngô, vậy ta sẽ liên hệ với tộc nhân, tập trung mọi người cùng quan sát hình ảnh danh sơn đệ nhất bị san bằng cùng huyết tẩy a, ngày hôm nay thỉnh tất cả mọi người trên chiến trường cùng nhau đánh giá.”

Truyền nhân huyết mạch nòng cốt đến từ Tinh Vũ Thiên cười khẽ, ở đó phát ra đề nghị như vậy, cũng không nóng nảy giết chết Tào Đức, gã muốn từ từ tra tấn.

“Có thể a, vậy thì mau chóng liên hệ.” Sở Phong gật đầu, việc đã đến nước này, hắn sẽ chống đỡ đến cùng, nhưng trong âm thầm cũng chuẩn bị sẵn sàng đất luân hồi cùng mâu gỗ nhỏ, cảm ứng hết thảy xung quanh, muốn biết có kẻ địch cấp Thiên Tôn đang âm thầm quan sát hay không.

Sau đó, Sở Phong lại nói: “Ta không thể không nói, rốt cuộc thì nhà các ngươi đã xây dựng cho các ngươi lòng tin quỷ gì vậy? Có đôi khi tự tin quá mức cũng sẽ lừa người đó, tóm lại mà nói, nhà các người đều là hố to!”

Có người lạnh lùng lên tiếng: “Điều động nhân viên đi yết kiến lão tổ trong danh sơn đệ nhất, mang tới hình ảnh nơi đó bị huyết tẩy!”

Bọn họ vẫn không biết, tổ đình nhà mình đã biến thành lỗ thủng lớn, hố vừa sâu vừa to!

Những tộc nhân may mắn sống sót đều đang gào khóc, đang kêu rên, chỉ có vài người nghĩ đến những tộc nhân còn đang ở ngoài, cũng nghĩ đến mấy người bọn họ, muốn nhanh chóng liên lạc thông báo chân tướng, sau đó cấp tốc bảo bọn họ chạy thoái mệnh.

Trên thực tế, không ít tiến hóa giả của các cấm địa đều đang hành động, trong lúc nhất thời đều muốn biết kết quả trận chiến ở danh sơn đệ nhất thiên hạ.

Mặc dù có cường giả tuyệt thế sớm cảm ứng được đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đang dò xét giống vậy, thần sắc vô cùng ngưng trọng, không muốn bỏ qua bất kỳ tin tức nào.

Kiếp Vô Lượng vốn dĩ ổn trọng và ôn hòa, lúc này cũng mang theo nụ cười thản nhiên, liếc về Tào Đức ở đối diện, đã đến tình cảnh này, vậy mà Tào Đức vẫn còn ôm tâm lý may mắn?

Truyền nhân của Tịch Diệt Lĩnh – Chử Húc, gã ta có mái tóc màu xanh lam vừa dài vừa óng ánh, minh không xuất trần, còn xinh đẹp hơn rất nhiều nữ tử, khóe mắt đầu mày đều mang theo dị sắc.

Mà đôi nam nữ đến từ Tinh Vũ Thiên lại càng trực tiếp, nam thì khinh miệt Sở Phong, nữ thì lạnh lùng lãnh diễm, mặc dù rất mỹ lệ, thế nhưng khi nhìn về phía Sở Phong, thái độ cũng vô cùng khinh bỉ.

Sự việc đều đã đến một bước này, theo bọn họ nghĩ, tất cả kết cục đều đã rõ ràng, danh sơn đệ nhất bị huyết tẩy, bị mấy cấm khu liên thủ tấn công, triệt để san bằng!

Mỹ nhân tuyệt sắc Y Ngọc đến từ Hỗn Độn Uyên cũng hiện lên sắc mặt phức tạp, vị trưởng bối kia trong tộc của cô ta, không biết vị kiêu nữ thời đại tiền sử sau khi biết được sư môn của Lê Đà bị hủy diệt sẽ có biểu tình như thế nào.

“Thế gian không còn danh sơn đệ nhất!”

Có người khẽ cười nói.

Sinh linh đến từ cấm địa cũng nhìn nhau tươi cười, chỉ kém điều cùng nhau nâng chén chúc mừng, đại cục đã định, không còn gì phải lo lắng nữa.

Giờ khắc này, Kiếp Minh của tộc Tứ Kiếp Tước đã sớm lên đường đi dò tin tức, háo thành một con mãnh cầm, giương ra hai cánh hoành thiên, xông vào một đường hầm không gian, chạy thẳng về phía danh sơn đệ nhất.

Những cấm địa còn lại cũng có hành động tương tự, đều phái ra tôi tớ nhà mình chạy đến danh sơn đệ nhất.

Trên bầu trời, khu vực biên giới còn sót lại của Tinh Vũ Thiên, lúc này tiếng gào khóc kêu vang tận trời, có lão bộc nhân nức nở đến run rẩy, đang liên hệ cho đệ tử đang ở bên ngoài.

Môi của lão đều phát run, đoán chừng tộc nhân không còn sót lại mấy mống!

Bình Luận (0)
Comment