Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2701 - Chương 2702: Đều Là Hố To (1)

Thánh Khư Chương 2702: Đều là hố to (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên chiến trường tam phương, đôi nam nữ trẻ tuổi đến từ Tinh Vũ Không, trên người mang theo đạo văn ốc biển có màu tuyết trắng, phát ra ánh sáng óng ánh, lúc này đang có âm thanh.

Đây là tộc nhân đang liên hệ cho bọn họ, hai người lập tức đặt ở bên tai lắng nghe.

Tiếng sàn sạt truyền đến, tạp âm rất lớn khiến bọn họ không thể nghe rõ ràng, hai người đều nhíu mày, chiến trường tam phương này từng là một vùng cấm địa, cũng vì sự va chạm của danh sơn đệ nhất mà trở thành phế tích, các loại địa thế hỗn tạp ẩn chứa quá nhiều từ tủy, trường vực hỗn loạn quấy nhiễu nguồn tín hiệu, không thể nghe được rõ ràng.

“Là Thành thúc sao, chúng ta nghe không rõ, có chuyện gì vậy, có phải sau khi chúng ta huyết tẩy danh sơn đệ nhất thiên hạ đã thu được kinh văn tuyệt thế nào đó?”

Hai người này quá lạc quan, trên mặt đều mang lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Khu vực biên giới của Tinh Vũ Không lúc này chỉ còn lại vách nát tường xiêu cùng gạch ngói vỡ vụn, lão bộc nhân kia quả thực sắp điên rồi, đến nước này mà hai đệ tử kia lại không có cách nào nghe rõ tin tức của lão, thực sự khiến cõi lòng lão sụp đổ.

Chủ yếu cũng bởi khoảng cách hai bên quá xa, bọn họ là cấm địa nằm ngoài thiên ngoại, đường xá quá xa xôi, tiến hóa giả bình thường bay cả mấy chục mấy trăm kiếp cũng không có cách nào từ mặt đất đi tới.

Chuyện tương tự cũng đang phát sinh ở Tịch Diệt Lĩnh, một nam tử trung niên tóc tai bù xù đang nhìn về cấm địa phía trước, tất cả dãy núi đều biến mất, chỉ còn sót lại vết tích ở biên giới, nam tử trung niên phát ra tiếng thét dài như dã thú, khóc lóc đau khổ thấu trời cao.

Sau đó, nam tử cũng liên lạc với tộc nhân đang ở bên ngoài.

Lúc này đây, hậu nhân của Tịch Diệt Lĩnh trên chiến trường tam phương – Chử Húc cũng đang cười tươi, đột nhiên một viên huyết san hô treo trên người gã ta liền phát sáng, phát ra tạp âm.

“Ngũ thúc, là người đúng không, có chuyện gì vậy?!”

Nam tử trung niên ở Tịch Diệt Lĩnh gấp đến nỗi hai mắt đỏ ngầu, hận không thể lập tức bẻ gãy đại đạo huyết san huyết san hô trong tay, cực kỳ nôn nóng bất an.

“Ngũ thúc, ngài không phải đang muốn ta đi phân chia chiến lợi phẩm trong danh sơn đệ nhất đấy chứ? Yên tâm, chỗ ta cũng không cách quá xa nơi đó, lát nữa sẽ chạy tới đó.”

Trên chiến trường, mái tóc xanh lam dài óng của Chử Húc phát sáng, trên mặt là nụ cười xán lạn, tâm tình tương đối vui vẻ.

“Ta @#%^%^&...”

Tịch Diệt Lĩnh, nam tử trung niên tức đến đạp một cước xuống dưới, đá vỡ tan một cái xác hành tinh dưới chân, khiến núi sông đều nổ ầm ầm, ông ta không ngừng gào thét.

Cuối cùng, truyền nhân của Tịch Diệt Lĩnh trên chiến trường tam phương – Chử Húc cũng thật sự nghe được một chút, hình như là âm thanh rống lớn, nghe rất giống hành động mà Ngũ thúc của gã ta hay làm khi tâm tình kích động.

“Ha ha, Ngũ thúc a, ngài phấn chấn như thế, xem ra chúng ta thực sự đã lấy được món đồ gì đó sau khi huyết tẩy danh sơn đệ nhất đúng không, sẽ không phải là đào ra được binh khí chung cực đi? Hay là đã vạch trần được bàn án lớn nhất thời tiền sử của danh sơn đệ nhất?!”

Chử Húc đang cười, cũng vô cùng hưng phấn.

Biên giới Tịch Diệt Lĩnh, nam tử trung niên nọ quả thật tức đến nỗi quẳng bay dụng cụ truyền âm - đại đạo huyết san hô, trực tiếp nổi cơn tam bành, sau đó liền chạy ù đi.

Cuối cùng, ông ta không chịu được nữa mà mắng lớn: “Mi đi chết đi, cóc cần quan tâm mi nữa!”

Kiếp Minh – người lái xe của hậu nhân tộc Tứ Kiếp Tước, tôi tớ của Hỗn Độn Uyên, đám thân tín của hậu nhân Tịch Diệt Lĩnh, lúc này đã thông qua trường vực truyền tống, dọc theo thông đạo không gian mà đi đến phụ cận của danh sơn đệ nhất.

Đương nhiên, lúc còn cách xa mấy ngàn dặm thì bọn chúng đã thoát ra khỏi thông đạo không gian, không dám chân chính truyền tống đến nơi này, một đường nhanh chóng đi qua.

Sau đó, bọn chúng liền chấn kinh, danh sơn đệ nhất thiên hạ vẫn sừng sững ở đó, vẫn là hình dáng trước kia.

Điểm quan trọng nhất chính là, màn sáng hộ sơn lúc này đã trở thành trong suốt, bọn chúng nhìn thấy số chín, hiện tại còn đang cầm một cái chổi có đầy hoa văn đại đạo chảy xuôi, đang quét dọn chiến trường.

Trong nháy mắt, đám tôi tớ đến từ cấm khu liền hóa đá, đây là tình huống gì? Số chín – cái tên cuồng ma ăn chân này vẫn sống?!

Cường giả của cấm địa đâu?!

Ngoài ra, không chỉ có một mình số chín đứng đó, bên cạnh còn có mấy sinh linh khô gầy khác, khí chất giống hệt số chín, đều giống như một ma chủ, lúc này đang tản bộ ở nơi đó.

Giờ khắc này, đám người Kiếp Minh quả thực luống cuống muốn điên, sau đó cảm thấy bản thân sắp bị hù chết, đây chính là chuyện lớn động trời, lão tổ nhà bọn chúng sau khi chạy đến nơi này, tất cả đều... thất bại rồi?!

Không chỉ có bọn chúng, xung quanh cũng có rất nhiều người đến, ai nấy đều là cường giả, thực lực vượt xa đám người Kiếp Minh, ngay từ ban đầu đã đuổi đến nơi này để thám thính tình hình, sau đó tất cả đều trợn tròn mắt.

Mọi người đều chấn động, danh sơn đệ nhất thiên hạ không hề có việc gì, một cọng lông cũng không bị thiếu!

Điều này có phải đồng nghĩa với việc, lão tổ của các tộc đã lành ít dữ nhiều? Đám người Kiếp Minh đều muốn sụp đổ, ngay sau đó lại nghĩ đến các vị thiếu chủ nhà mình còn đang ngạo mạn coi thường Tào Đức ở trên chiến trường, bọn chúng hận không thể lập tức mọc thêm mấy cái chân, lập tức trở lại nơi đó.

Mấy người số chín căn bản không chú ý đến đám người Kiếp Minh, loại tiểu nhân vật này hoàn toàn không cần bọn y phải để tâm, bởi vì ngoài núi có quá nhiều cường giả lui đến, lúc này đều đang nhìn trộm.

“Ai, có phải chúng ta phong sơn quá sớm rồi hay không, ta thấy bên ngoài có rất nhiều đôi chân dài a, cái gì mà mỹ đoàn, Thiên Đoàn, đại đoàn, đều kết thành bầy liên miên kìa.”

Số chín chảy nước miếng, có chút hối hận.

Chỉ có điều, số bảy lên tiếng nhắc nhở nhất định phải phong sơn, muốn trấn chỉnh lại sơn hà, trường vực nơi này bị phá hỏng đến lợi hại, ngộ nhỡ lại có người tiến công vào, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.

Quyết không để tàn tích kiếm quang còn sót lại trong thế giới mặt cắt đứng yên bị kích hoạt thêm lần nào nữa, nếu không, một khi hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, thiên địa đều muốn lật tung, xảy ra chuyện lớn còn đáng sợ hơn cả kỳ nguyên khép lại, đại kiếp thiên địa giáng lâm!

Màn sáng hộ sơn của danh sơn đệ nhất được trùng tu lại càng mạnh, không còn trong suốt nữa, lúc này đã được mấy người số chín gia trì phong ấn, các loại hoa văn đại đạo hiển hiện, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Bình Luận (0)
Comment