Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Chạy a, đi bẩm báo tiểu chủ nhân, nhanh đi a, rời khỏi Hạ Châu, đời này không cần đặt chân đến phụ cận danh sơn đệ nhất nữa, thời kỳ suy bại của tộc ta đến rồi!”
Đám người Kiếp Minh đều muốn điên rồi, nhưng vẫn tính là có chút trung thành, toàn bộ đều điên cuồng phi nước đại rời khỏi, hướng thẳng về đường cũ.
Trên thực tế, bọn chúng không trung tâm cũng không được, bản thân vốn dĩ là hậu nhân trong cấm địa, cho dù huyết mạch có hơi mỏng manh, nhưng cũng không thể thay đổi được sự thật này, có nhục cùng nhục có vinh cùng vinh.
Kiếp Minh thân là Tứ Kiếp Tước, bên ngoài cơ thể có bốn tầng ánh sáng, lúc này bay nhanh đến sắp gãy cánh, cuối cùng cũng tìm được một tế đàn của trường vực truyền tống, lông vũ xổ tung mà bay tới.
Những tùy tùng của cấm địa khác cũng đều cấp tốc xông đến, cùng nhau khởi động trường vực, điên cuồng đuổi về chiến trường tam phương.
Trên chiến trường, Tứ Kiếp Tước Kiếp Vô Lượng trưng ra nụ cười ôn hòa, ở đó gửi lời mời chào Sở Phong, nói rằng hắn ta có thể không giết Tào Đức, chỉ cần Tào Đức theo mình làm tùy tùng là được.
Chỉ có điều, sau khi nghe được lời cự tuyệt của Sở Phong, sắc mặt hắn ta liền trở nên lãnh khốc, khí chất hoàn toàn trở nên khác trước kia, không tiếp tục ôn hòa nữa, mà là sát khí đằng đằng.
Đệ tử của Tịch Diệt Lĩnh, Tinh Vũ Thiên lại càng tỏ ra miệt thị Sở Phong, giống như mèo đùa giỡn chuột, đợi trông thấy trò cười của hắn, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, tin tức rất nhanh sẽ trở lại.
Trên thực tế, trong lòng Sở Phong đã chôn bị xong xuôi, rõ ràng những thế lực đang ngầm quan sát trong bóng tối, Thiên Độn Phù cùng trường vực đều đã sắp xếp ổn thỏa, chuẩn bị liều mạng phá vòng vây.
Ầm!
Nơi xa, một đầu đường hầm không gian nổ tung, mấy người Kiếp Minh vọt ra ngoài.
“A, trở về rồi, thế nào? Danh sơn đệ nhất có phải đã bị huyết tẩy sạch sẽ rồi hay không, đem mọi chuyện thông báo tường tận cho mọi người ở đây đi.”
Chử Húc đến từ Tịch Diệt Lĩnh mỉm cười lên tiếng.
“Nói!” Kiếp Vô Lượng cũng lãnh khốc gật đầu.
Nơi xa, tâm tình của đám người Kiếp Minh quả thật muốn nổ tung, giờ khắc này quả thật muốn điên rồi, còn nói cái gì, nếu thực sự mở miệng nói ra, e rằng sẽ có người bức ép bọn họ ở lại!
Cho dù bọn chúng có cật lực che giấu, thế nhưng loại tâm tình kích động kịch liệt này vẫn thể hiện ra ngoài.
Chỉ có điều, mọi người cũng không suy nghĩ nhiều, đều cho rằng danh sơn đệ nhất thiên hạ đã bị hủy diệt, mấy người kia là tận mắt nhìn thấy chiến tích huy hoàng kia, được yết kiến lão tổ, cho nên hiện tại mới kích động như vậy, vội vã trở về đưa tin.
“Ha ha...” Trông thấy một màn này, người của tộc Cửu Đầu Điểu không khỏi cười rộ thành tiếng.
Lấy Thiên Tôn Xích Hư cầm đầu, đám người Thần Vương Xích Phong theo sát phía sau lão ta, cùng nhau tiến lên phía trước, đi hành lễ Kiếp Vô Lượng.
“Chúc mừng thiếu chủ!” Bọn họ cùng nhau chúc mừng.
Định mệnh, định mệnh! Chúc mừng cái cọng lông, Kiếp Minh quả thật muốn điên rồi.
“Ha hả...” Đệ tử của Tịch Diệt Lĩnh – Chử Húc cũng bắt đầu cười rộ lên.
Mấy người Kiếp Minh lập tức muốn âm thầm bẩm báo, kết quả đúng lúc này, có cấm địa rốt cuộc cũng đã liên lạc được với đệ tử nhà mình.
Tịch Diệt Lĩnh, nam tử trung niên ở chỗ phế tích khu vực biên giới, lúc này đã tìm thấy một đài truyền âm huyết san hô đại đạo cỡ lớn, công suất lớn hơn rất nhiều lần, năng lực kết nối rất mạnh.
“Chử Húc, ngươi muốn chết hả? Có thể nghe được âm thanh của ta không? Ngươi nhìn một chút hiện tại đã xảy ra chuyện gì? Còn không mau cút về, chạy trốn a!”
Giờ khắc này, mặt dây chuyền huyết sắc của Chử Húc đã phát sáng, tiếng rống truyền ra rất rõ ràng, đồng thời còn đính kèm cả hình ảnh, hiện lên ở trước người của gã ta.
Sau đó, hiện trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều nghe được âm thanh kia, nhìn thấy được màn chiếu hình ảnh kia, ai nấy đều chấn động không thôi.
Kia chính là Tịch Diệt Lĩnh?!
Nơi đó không phải dãy núi cao lớn hùng vĩ sao? Nhưng mà hiện tại, một cái lỗ thủng đen ngòm khủng bố đã thay thế vùng đất rộng lớn vốn là khu vực trung tâm, nơi đó đã trở thành cái gì?!
Tất cả mọi người đều rung động, cấm địa Tịch Diệt Lĩnh của dương gian bị người ta đánh xuyên!
Hiện trường yên lặng một cách chết chóc, chỉ có duy nhất âm thanh rống lớn của sinh vật cấm khu, không ngừng quát lớn Chử Húc, bảo gã mau chóng lăn trở về, lập tức chạy thoát mạng, cái gọi là Tịch Diệt Lĩnh huy hoàng đã không còn tồn tại!
Không một ai lên tiếng, đều đang lắng nghe, đều đang nhìn vào màn chiếu hình ảnh đáng sợ kia.
Mãi đến khi Sở Phong lên tiếng phá vỡ yên tĩnh, hắn đi về phía trước mấy bước, nói: “Nhà các ngươi có hố to.”
Mợ nó, mợ nó! Chử Húc quả thực muốn nổ tung, ban nãy gã đã nói cái gì làm cái gì, hiện tại cả người đều cảm thấy không ổn, giờ khắc này lại nghe được Sở Phong nói như vậy, thiếu chút nữa đã oanh tạc tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, tức muốn phát cuồng.
“Bên cạnh nhà thật sự có hố lớn a?” Quái long cũng lẩm bẩm.
Đám người rung động không thôi, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng câm nín, Tào Đức một câu thành sấm, cái này quả thật... quá quỷ dị!
Cái gì mà miệng thúi, cái gì mà miệng quạ đen a, một số sinh vật đến từ cấm địa đều không phục, sau đó lại cảm thấy cả người có một luồng hàn khí dâng từ chân đến đầu, nhận thấy kết quả kia quá đáng sợ.
“Thiếu chủ, mau trốn a, một kiếm thông thiên, cắt ngang vạn cổ, một sợi kiếm khí của người kia trong truyền thuyết trút xuống, đã bổ xuyên qua tổ đình nhà chúng ta rồi!”
Cũng trong lúc ấy, lão bộc nhân của Tinh Vũ Thiên cũng gào lớn, cuối cùng cũng kết nối được với ốc biển đại đạo đặc thù trên người của đôi nam nữ trẻ tuổi kia, lão đang rống lớn, đồng thời cũng truyền hình ảnh qua đó.
Sau đó, khung cảnh đập vào mắt mọi người chính là, Tinh Vũ Thiên ngày thường đều có tinh hà chảy xuôi, quang mang rực rỡ ở vực ngoại, lúc này đã triệt để ảm đạm, chỉ còn một mảnh tối tăm, có một cái lỗ thủng xuất hiện ở nơi đó, một mảnh tĩnh mịch.
“A?!”
“Không!”
Đôi nam nữ trẻ tuổi của Tinh Vũ Thiên cũng kêu lớn, mí mắt cũng muốn nứt cả ra, nội tâm ầm ầm sụp đổ, tổ đình nhà bọn họ xong rồi? Đã từng là cấm địa cao cao tại thượng được người người tung hô, hiện tại lại bị người ta đánh sập tổ đình?!
“Nhà các ngươi cũng có hố to!”
Sở Phong chắp hai tay sau lưng, tiến lên trước vài bước mà nói.