Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2706 - Chương 2707: Ta Là Ai (1)

Thánh Khư Chương 2707: Ta là ai (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Là gia!” Vẫn là nơi đầu cổ, có âm thanh đột ngột phát ra.

Long Đại Vũ đưa tay về phía sau, nhanh chóng sờ soạng một hồi, sau đó trực tiếp kêu thảm: “Con giòi a, lại là ngươi!”

Tiếng kêu này quả thật có chút tê tâm liệt phế, bản thân quái long chính là rồng, nhưng kiếp trước lại bị một loại sâu nào đó cho thua thiệt đủ đường, đã để lại trong lòng bóng ma tâm lý, vô cùng dị ứng với những thứ nhúc nhích bò trườn.

Sinh vật ở trên cổ áo của quái long lập tức nổi trận lôi đình, giận dữ không gì sánh được, không ngờ lại bị gia hỏa này coi thành con giòi, có thể nhẫn nại tuyệt không nhẫn nhục!

Tằm béo lập tức thả tơ, phun kín cả mặt mũi của quái long, biến mặt cậu ta thành một mảnh trắng bóc.

“Mợ nó, ta là Bất Tử Tằm, ngươi còn dám nhận loạn thân thích, ăn nói hàm hồ, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!” Tằm béo hung hăng uy hiếp.

Đồng thời, nó cũng không kiên nhẫn, nhanh chóng leo lên trên cổ, sau đó lại leo lên đầu của quái long, trong quá trình ấy, hai bên không ngừng vận dụng pháp lực để giao tranh, trên người phát ra ánh sáng, năng lượng va chạm.

Long Đại Vũ quát lên: “Ta không cần biết ngươi là Bất Tử Tằm hay là giòi, đều giống nhau cả, đều không phải thứ tốt lành gì, ta cảnh cáo ngươi, ta chính là đệ tử ký danh của danh sơn đệ nhất, ngươi đừng có chọc đến ta!”

...

Đây chỉ là khúc dạo ngắn mà thôi, Sở Phong có chút kinh ngạc, người của Tằm Tang Cốc vậy mà cũng đi theo, hình như còn đứng ở phe của hắn.

“Tổ thượng của ta và danh sơn đệ nhất có chút quan hệ.” Tằm béo lên tiếng giải thích, cả người nó trắng trắng mềm mềm, an tâm ngồi trên đầu Long Đại Vũ, ở đó mà nhả tơ, không chịu trèo xuống dưới.

Dọc đường đi, Sở Phong tương đối an toàn, bởi vì có hai đội nhân mã cùng đi với hắn.

Vũ Thượng Thiên Tôn đứng ngay bên cạnh hắn thì không cần nói nhiều, ngay cả Hạo Nguyên Thiên Tôn cũng đến, lão Lục Nhĩ Mi Hầu cũng góp mặt, đám Tề Vanh Thiên Tôn cũng đi cùng, hơn nữa còn có rất nhiều tiến hóa giả siêu cấp của Hạ Châu và Thiêm Châu đi cùng.

Về phần đám Di Thanh, Di Thiên, Bằng Vạn Lý, Tiêu Dao, Lê Cửu Tiêu hay Cơ Thải Huyên đều đi ở phía sau, bọn họ đều muốn đến danh sơn đệ nhất.

Tất cả đều rất tò mò, cũng vô cùng kinh hãi, muốn nhìn thử dáng vẻ của danh sơn đệ nhất thiên hạ sau trận chiến kinh hãi thế tục kia.

Kim hồng hoành thiên, ngân quang bắn ra, có Thiên Tôn dẫn đường, tốc độ quả nhiên nhanh hơn rất nhiều, rất nhanh đã đi đến phụ cận của danh sơn đệ nhất.

Danh sơn đệ nhất không có gì thay đổi, vẫn là hình dáng như trước đây, một mảnh đoạn sơn, dưới chân núi là từng mảnh mông lung.

Chỉ có điều, nơi này vẫn có dư chấn của vết tích đại đạo còn sót lại, vô cùng khiếp người, ngay cả Thiên Tôn cũng phải kinh dị.

Ngoại trừ bọn họ, vùng đất này còn có rất nhiều cường giả khác, đều là những người chạy đến từ các nơi trong thiên hạ, muốn tìm tòi nghiên cứu chân tướng ở nơi này một phen.

Ngày hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, các phương đều muốn chứng thực.

Sở Phong một chút cũng không chần chừ, lập tức đi vào lòng đất, muốn xông qua màn ánh sáng hộ sơn kia, rất nhiều người ở khu vực xa xa phía sau hắn nhìn xem.

Bịch!

Nhưng lần này, mặc cho Sở Phong đã mặc lên áo giáp được chế tạo từ đất luân hồi, nhưng vẫn bị bắn ngược trở lại, hắn vậy mà thất bại.

Sở Phong nhướng mày, cũng không dám sử dụng bình đá ngay trước mặt mọi người, nếu làm vậy sẽ chọc ra phiền toái lớn.

“Cửu sư phó!”

Sở Phong hô lớn, đồng thời cũng không ngừng thôi động năng lượng, muốn chấn động màn sáng hộ sơn kia, muốn đánh thức số chín, khiến y ra đón mình.

Vô thanh vô tức, bên trong màn sáng hiện lên một đạo thân ảnh khô gầy, dáng vẻ giống như lệ quỷ vạn tỷ năm, cả người khô quắt, giống như một lớp da được thổi phồng lên, tóc tai rối bù.

“Đều đã phong sơn rồi, còn có người đưa chân đến cửa?” Lão giả nọ âm u mở miệng, giống như ác quỷ đang than thở.

“A, sư bá!” Sở Phong nhanh chóng kêu lên.

Không phải là số chín, nhưng mà hắn cũng không dám gọi loạn, trực tiếp kêu một tiếng sư bá,sau đó nhanh chóng hỏi han, Cửu sư phó ở nơi nào?

Sở Phong cẩn thận quan sát, nhận thấy lão giả này quả thật có chút giống số chín, nhưng khí chất lại hoàn toàn không giống, đến tột cùng có phải là do một người lột xác hay không, việc này hắn cũng khó mà xác định.

“Ngươi là ai a?” Lão giả giống như lệ quỷ này hoài nghi.

Phía sau, một đám người gần như trợn tròn mắt tại chỗ, tình huống gì thế này, người của sư môn nhà mình cũng không nhận ra Tào Đức hay sao? Hắn không phải đi ra từ nơi này à? Hơn nữa, rất nhiều người từng tận mắt nhìn thấy hắn đi vào rồi lại đi ra, còn mời ra đại ma đầu số chín!

“Lão Lục chớ dọa người.”

Vẫn may, thời khắc mấu chốt thì số chín đã xuất hiện, khóe miệng rỉ ra máu tươi, không biết đang ăn đùi của sinh vật nào.

Số chín quan sát Sở Phong, cười tủm tỉm một cái, nói: “Sao ngươi lại đến đây?”

“Trở về sơn môn, hiếu kính Cửu sư phó.” Sở Phong lên tiếng.

“Nơi này không phải địa phương mà ngươi có thể ở, hơn nữa ngươi đến muộn rồi.” Số chín lên tiếng, nói cho Sở Phong nơi này đã phong tỏa, hắn không thể đi vào.

Trong lúc nhất thời, Sở Phong cảm thấy bản thân hỗn độn trong gió, từ nay về sau không còn vào được danh sơn đệ nhất? Hơn nữa, số chín còn nói trước mặt quần chúng, điều này khiến trong lòng hắn bồn chồn không yên.

Cái này cũng ngang bằng với việc gỡ đi vòng ánh sáng trên đầu của hắn, cũng không phải tin tức tốt lành gì với bản thân.

“Cửu sư phó, học nghệ của ta đây còn chưa đến nơi đến chốn đâu, không muốn xuất sơn!” Sở Phong cuống quýt nói.

“Được rồi, ta cũng không dạy ngươi cái gì, ngươi tự có duyên phận của mình, danh sơn đệ nhất này không thích hợp cho ngươi.” Số chín cười híp mắt lên tiếng.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của Sở Phong đều tái mét, mộng tưởng trước đó, cái gì mà sau khi báo thù sẽ nhàn rỗi, có thời gian đi tìm đám Đại Hắc Ngưu uống rượu, đi tìm tiên tử nào đó tâm sự, đều là gặp quỷ a!

Tình huống trước mắt không ổn, số chín đây là cố ý đúng không?!

Phía sau, một đám người đều kinh ngạc không thôi, sau đó hai mặt nhìn nhau, cảm thấy vô cùng cổ quái, Tào Đức đến tột cùng có phải là đệ tử của danh sơn đệ nhất hay không, có quan hệ như thế nào?

Có một số người nổi lên nghi ngờ, trên mặt lộ ra dị sắc!

Vẫn may, lúc này, hào quang quanh người số chín liền nở rộ, sau đó bao phủ lấy cả người Sở Phong cùng hắn mật đàm, khiến cho người ta nhìn ra quan hệ của hai người không tầm thường chút nào.

Bình Luận (0)
Comment