Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nếu không đưa cho ngươi, ta thật sự sẽ đem manh mối cuối cùng này vào trong quan tài, vật này không thể sơ xuất, có người nói, nó còn quan trọng hơn cả một nửa dương gian!” Vũ Thượng Thiên Tôn cảm thán.
Cuối cùng, Sở Phong không tiếp tục từ chối nữa, nhưng hắn vẫn muốn kích thích lão nhân có dục vọng sống như cũ, không thể cứ như vậy mà tọa hóa, cứ như vậy mà lặng lẽ chết đi.
“Tiền bối, người làm hại đến gia tộc các ngài rốt cuộc là kẻ nào, ngài không muốn báo thù cho mấy người con hay sao?” Sở Phong lên tiếng.
Vũ Thượng lắc đầu, có chán nản, cũng có cảm giác thất bại, nói: “Ta nhìn không thấy bất cứ tia hy vọng nào, có tu hành cả trăm ngàn đời cũng không phải đối thủ của bọn chúng, báo không nổi thù.”
Sở Phong nhíu mày, lên tiếng hỏi: “Đến tột cùng là kẻ nào, chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Võ Phong Tử?”
“Ừ, ít nhất cũng kẻ kia không yếu hơn Võ Phong Tử, nhất hệ này không thể chọc vào, ngay cả lúc thời kỳ huy hoàng nhất của tổ tiên tộc ta cũng chưa chắc có thể cáng đáng.” Vũ Thượng thở dài, vô cùng tịch mịch.
Hiển nhiên, tổ thượng của Vũ Thượng Thiên Tôn cũng có lai lịch vô cùng lớn, bộ tộc này từng rất huy hoàng, nhưng truyền thừa càng về sau lại dần dần xuống dốc, bị người ta để mặt đến bí khí mà trong tộc cất giấu cùng bảo vệ.
Đến tận hiện tại, Sở Phong vẫn chưa biết thứ kia rốt cuộc là cái gì, cũng không biết kẻ thù của Vũ Thượng Thiên Tôn là ai.
Thực ra, hắn càng muốn biết những kẻ địch kia đến tột cùng là có lai lịch gì, trình độ khủng bố ra sao, phải chăng so sánh với Võ Phong Tử thì chỉ có mạnh không có yếu?
Theo những tin tức hắn biết, người kia nhất định là thần thoại trong thần thoại, là quái vật có công tham tạo hóa tiền sử, có thể sánh ngang với Lê Đà, bằng không thì làm sao có khả năng như thế?!
Thế nhưng Vũ Thượng Thiên Tôn cũng không nhiều lời, mặc cho Sở Phong hỏi dò lần nữa, ông cũng không nói cho hắn biết kẻ đó là ai.
“Ta sợ khi đề cập đến nhất tộc kia, sẽ khiến sự tồn tại trong cõi u minh sinh ra cảm ứng, đến khi đó sẽ liên lụy đến ngươi.” Thanh âm của Vũ Thượng rất suy yếu, mái tóc trắng xóa, hai mắt ảm đạm vẩn đục.
Nhìn trạng thái này của ông khiến Sở Phong không khỏi đau lòng, cả đời của người này quá đau khổ, con gái và trưởng từ, các loại thân nhân đều bị người ta hại chết, đến bây giờ vẫn không nơi nương tựa, tiều tụy như thế, phiền muộn mà đau khổ.
Đồng thời Sở Phong cũng rất kinh hãi, đây rốt cuộc là kẻ địch có cấp độ gì, đến tột cùng là sinh linh đáng sợ đến mức nào, nhắc đến danh tự thôi đều có thể bị cảm ứng thấy?
Vũ Thượng thúc giục, bảo hắn chuẩn bị tinh thần sẵn sàng, chuẩn bị tiếp nhận một tấm mật đồ!
Sở Phong khẽ giật mình, thu một bức tranh cũng phải huy động nhân lực như thế? Đây chính là món bí khí kia đúng không.
“Đây là lạc ấn tinh thần mà ngày trước tổ thượng đã truyền lại, bên trong có ẩn chứa manh mối của bí khí kia.” Sắc mặt Vũ Thượng vô cùng nghiêm túc, bảo Sở Phong lấy tâm thần tiếp nhận.
Việc này rất trọng đại, bởi vì nó chính là lạc ấn tinh thần mà tổ thượng của Vũ Thượng khắc xuống trong tâm thần ông, người ngoài không có cách nào tìm kiếm, nếu cưỡng chế thì tinh thần hải của ông sẽ vỡ vụn.
Sở Phong suy nghĩ, nếu như Vũ Thượng truyền xuống lạc ấn đồ này, đoán chừng ký thác tinh thần cuối cùng cả người đều sẽ biến mất, sinh mệnh của nó có thể chấm dứt lại lúc này.
Sở Phong lại cự tuyệt lần nữa, nói Vũ Thượng Thiên Tôn tự mình bảo tồn, cuối cùng sẽ có một ngày trông thấy ánh rạng đông, có thể báo thù.
Nếu như đây là một món mật khí khiến cường giả vô thượng cũng phải đỏ mắt, ngấp nghé từ thời cổ đại đến nay, nếu có một ngày Vũ Thượng Thiên Tôn có thể đào ra món bí khí ấy, có lẽ có thể dùng nó trấn sát đại địch.
“Ngươi không cần lo lắng cho ta, cơ hội khó có được, ta sở dĩ muốn tặng nó cho ngươi, cũng là vì lạc ấn tinh thần này không bài xích với ngươi, hơn nữa trong lúc mơ hồ còn tỏ ra chút thân cận, bao nhiêu năm trôi qua, ngoại trừ những người mang trong mình huyết dịch của tộc ta, thì rất hiếm khi xảy ra loại chuyện này.”
Vũ Thượng Thiên Tôn nói một đoạn như thế. đồng thời ông cũng hiểu được tâm ý của Sở Phong. Thiếu niên này là đang muốn nói, ông không nên từ bỏ cơ hội sống, phải nỗ lực sống sót, tranh thủ chờ đến một ngày có thể xuất hiện ánh rạng đông.
Sở Phong than nhẹ, trong lòng có chút chua xót, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc, tại sao lạc ấn tinh thần của Vũ Thượng lại không bài xích hắn?
Thực ra, Vũ Thượng cũng rất hoài nghi, cuối cùng liền nghĩ đến một loại khả năng trong truyền thuyết.
Ông chần chừ một chút, nói: “Gia tộc của ngươi trước kia có lẽ đã có người giao thiệp với nhất tộc này của ta, từng trải qua một tẩy lễ bằng chân huyết của nhất tộc chúng ta.”
Điều này khiến Sở Phong kinh ngạc, cảm thấy không thể hiểu được.
Vũ Thượng lại giải thích, bộ tộc của ông rất bất phàm, ngay cả bản thân cũng cảm thấy thần bí, tương truyền trong tộc thỉnh thoảng sẽ xuất hiện người có huyết thống cực kỳ đặc biệt, máu của bọn họ dưới một loại hoàn cảnh nào đó có thể kích hoạt đến một trạng thái khác, trở thành đại dược vô thượng, có thể tẩy lễ vạn linh.
Nghe tới cách nói này, Sở Phong cảm thấy vô cùng kiếp sợ, đây rốt cuộc là loại thể chất nào, là loại chân huyết gì? Có thể làm như vậy cũng quá kinh người!
Loại máu này rất đặc biệt, cũng rất truyền kỳ, thần bí đến cực điểm, thậm chí có thể nói, sau khi tẩy lễ nhục thân của người khác, loại máu này có thể thúc tiến biến dị người được tẩy lễ, khiến bọn họ nhiễm phải một chút đặc chất của loại máu ấy!
Sau khi Sở Phong nghe xong liền kinh ngạc đến mắt chữ a miệng chữ o, thế gian này có loại huyết dịch thần kỳ như thế? Cũng quá huyền bí, khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Không cần nghĩ nhiều, năm đó tổ thượng nhất tộc này của Vũ Thượng khẳng định còn thần bí và cường đại vượt xa những niên đại cực kỳ cổ xưa.
Nếu không phải như vậy, những tộc nhân ngẫu nhiên xuất hiện ở tộc này, máu của bọn họ dựa vào đâu mà có năng lực như vậy?!
Vũ Thượng thở dài, trên thực tế ngay cả ông khi nghe được những tin đồn này đều cảm thấy cực kỳ hoài nghi, cảm thấy không tài nào tưởng tượng được, cho rằng những chuyện này yêu dị và cường đại đến mức không hợp thói thường.
Cho dù là người một nhà của tộc này đều cảm thấy huyết dịch kia có chút giống với truyền thuyết ly kỳ, không có cách nào tin tưởng.
Nhưng những thứ này lại là sự thực, trong nhất tộc của Vũ Thượng có ghi chép, có chừng cứ lưu lại.