Oanh!
Trong chớp mắt, hắn bước ra một bước, đằng không mà lên, một bước đã đi được hơn hai trăm mét, chẳng khác gì biết bay.
Lão tổ núi Bàn gào thét, hai con ngươi nở rộ ánh sáng màu vàng, không tiếc trả giá đắt đốt cháy máu cấp Vương, sức mạnh thần bí trong cơ thể sau khi mở ra gồng xiềng cũng sôi trào. Lão ta liều mạng chém giết với Sở Phong, chỉ cần có một tia hi vọng lão cũng sẽ kiên trì tìm cách chạy trốn.
Dù cho Sở Phong đang chiếm ưu thế tuyệt đối thì hắn cũng không hề lơ là một phút một giây nào, mà luôn dốc toàn lực ứng phó. Hắn đã thi triển tuyệt chiêu mà mình am hiểu nhất là Đại Lực Ngưu Ma Quyền, phát ra uy năng kinh khủng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đây là va chạm trực tiếp giữa sinh vật cấp Vương, quyền ấn của Sở Phong bá đạo vô song, Lão tổ núi Bàn không chịu nổi, trên thân thể xuất hiện rất nhiều vết rách, sắp ngã quỵ tới nơi.
Phốc!
Sở Phong đánh ra một quyền, hai tay của lão chồn vàng đã bị nện đến chết lặng, không nhấc lên nổi, trước ngực mở rộng, tiếp theo đó thì bị một quyền đánh lõm xuống dưới, máu tươi bắn tung tóe, lồng ngực bị xuyên thủng.
"Ngao. . ."
Lão tổ núi Bàn bị thương nặng, bay ra xa mấy chục thước, khi nó rơi xuống đất thì hóa thành một con chồn có da lông màu vàng, bị Sở Phong đánh về nguyên hình.
So với các loại dị thú khác thì nó cũng không lớn, chỉ dài có năm thước, toàn thân hiện ra ánh sáng màu vàng óng như là đúc bằng vàng ròng, một đôi mắt sáng như mặt trời nhỏ.
Nó dự cảm được tử vong sắp tới gần, toàn lực ứng phó, liều mạng với Sở Phong, giờ phút này, bản năng nguyên thủy của nó càng thêm mạnh mẽ.
Khi bỏ qua tất cả, làm chó cùng rứt giậu, thực lực của con chồn vàng già tăng vọt, nó triệt để không thèm quan tâm gì nữa, điên cuồng tru lên, phóng thích công kích tinh thần.
"Ngao. . ." Nó hóa thành một vệt kim quang, chém giết kịch liệt với Sở Phong.
Sở Phong đã bày sẵn trận địa sẵn đón quân địch, dã thú cùng đường là nguy hiểm nhất, hắn vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, ngay cả thể tinh thần cũng hô hấp, ánh sáng màu bạc trước trán nhảy lên, cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn ngăn trở sự ăn mòn của luồng tinh thần lực khổng lồ kia, hai nắm đấm đồng thời phát sáng, ẩn chứa năng lượng thần bí dày đặc, oanh sát về về phía trước.
Phanh phanh phanh. . .
Lão chồn vàng không chịu đựng nổi, dù cho nó đem hết toàn lực vẫn không ngăn cản được người trẻ tuổi như là chiến thần kia, bị sức mạnh đáng sợ đánh văng ra.
Sở Phong chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, theo sát từng bước, một đường nghiền ép, đánh cho con Thú vương này bay tới bay lui như bù nhìn, mà song quyền của hắn thì tỏa ra ánh sáng như là đôi sừng sắc bén của Ngưu Ma Vương, không gì không phá được.
Phốc phốc phốc. . .
Chỉ trong chốc lát, Sở Phong đã đánh ra sáu bảy cái lỗ máu trên người lão chồn vàng, có mấy nơi bị quyền ấn xuyên thủng!
"A. . ." Lão chồn vàng kêu thảm, nó chưa bao giờ thê thảm như vậy, nó cảm nhận được hơi thở của cái chết đang đến gần.
"Làm sao có thể?!" Nó gào thét, vô cùng không cam tâm, đã bỏ qua hết thảy, điên cuồng liều mạng mà vẫn không ngăn được người trẻ tuổi như ma thần đó.
Phải biết, nó là Thú vương đã đột phá hai đạo gông xiềng, phóng xuất ra năng lượng thần bí kinh khủng, đáng lý ra phải vượt xa tên thanh niên cấp Vương của nhân loại này mới đúng.
Nhưng là bây giờ nó không chỉ có không địch lại, hơn nữa còn chênh lệch khá lớn!
Đến cấp Vương, mỗi một lần phá vỡ gông xiềng thì lực lượng và tốc độ đều tăng vọt, cũng bắt đầu tiến hóa. Đây chính là chỗ đáng sợ của cấp Vương, hơn nữa còn có được bản lĩnh gần như là thần thông, như thế càng khiến cho Thú vương thêm mạnh mẽ vô song.
Lão chồn vàng kéo đứt hai đạo gông xiềng, tương đương với tiến hóa nhiều hơn Sở Phong một bậc, nhưng vẫn không địch lại Sở Phong. Bất kể là tốc độ, lực lượng hay là thể chất thì cũng đều kém xa.
Ầm! Ầm!
Sở Phong tung ra hai đòn Ngưu Ma Quyền liên tiếp, đánh cho lão chồn vàng bay lên giữa không trung, vị trí của phần ngực bụng lại một lần nữa xuất hiện hai cái lỗ máu, xuyên thấu từ trước ra sau.
Lão chồn vàng tuyệt vọng, sau khi nó đột phá hai đạo gồng xiềng thì năng lực mà nó lấy được đều có liên quan tới tinh thần, nhưng mà những năng lực này vô hiệu đối với Sở Phong.
"Ta không cam tâm, ta là Thú vương, sao có thể chết ở trong tay một nhân loại trẻ tuổi như ngươi?!” Nó tức giận rít gào lên.
Nhưng như vậy cũng không thay đổi được kết quả!
Sở Phong rống to một tiếng, cánh tay phải phát ra ánh sáng, ngân quang đột nhiên xuất hiện trên nắm tay, như là ánh lửa, lại giống như là tia sét, hóa thành một đạo ánh sáng chói mắt bay ra.
Phốc!
Trong mắt Lão chồn vàng tràn ngập sợ hãi, sau khi bị một quyền này đánh trúng, bay ngang ra ngoài, giữa không trung liền vang một tiếng nổ tung!
Một vị Thú vương lại chết di như vậy, thân thể chia năm xẻ bảy, nhuộm đỏ đỉnh núi Bàn.
Lúc này, sương mù bên trên núi Bàn tiêu tán, đó là lúc trước Lão chồn vàng tạo thành, muốn tiến hành mê hoặc, làm rối loạn tinh thần của người khác.
Tia sáng mặt trời rơi xuống, chiếu vào trên người Sở Phong, cả người hắn cũng phát sáng theo, hắn có dáng người cao, cơ thể óng ánh, nhìn thon dài mà hoàn mỹ, nhưng trong thân thể cấp Vương này lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng, lúc này hắn như là chiến thần.
Nơi xa, sắc mặt của Hoàng Vân và Khổng Trác trắng bệch, sợ đến choáng váng. Trong mắt bọn chúng, Sở Phong chính là một ma vương. Thú vương mạnh mẽ như Lão tổ núi Bàn còn bị đánh nổ, đây là tồn tại kinh khủng cỡ nào?
Thế nhưng là hắn lại trẻ tuổi như vậy, hơn nữa còn là một nhân loại, khiến cho bọn chúng khó mà chấp nhận được, cảnh tượng trên đỉnh núi khiến cho bọn chúng cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
Thú vương đẫm máu, cuối cùng chết đi.
Núi Bàn, cuộc đại chiến giữa hai cấp Vương đã kết thúc!
"Không. . . Đây không phải là thật!" Hoàng Vân run rẩy nói, thân thể đều run lên dữ dội. Lão tổ núi Bàn còn bị giết chết, bọn chúng còn có cơ hội sống sót sao.
Sở Phong đi về nơi xa, nhặt một cái túi lên, lấy ra một bộ quần áo, mặc lên trên người.
Mới nãy trong lúc chiến đấu với Lão chồn vàng, hai người đều dùng tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, đừng nói là quần áo phổ thông, ngay cả nhục thân còn phải chịu đựng lực xé rách mạnh mẽ.
Sau đó, Sở Phong đeo bó tên sắt lên, tay cầm cung Đại Lôi Âm, nhắm ngay dưới núi.
Những nơi thần giác cấp Vương đi qua, đám chồn còn ở lại Núi Bàn không có chỗ che thân, toàn bộ bị hắn nắm được tung tích, tiếp đó, từng mũi liên tiếp bay ra từ đỉnh núi, mang theo hồ quang điện, chấn động toà danh sơn phương bắc này.
"Phốc!"
"A. . ."
Dưới Núi Bàn, từng con hung thú lần lượt bị mất mạng, có con chồn dài mấy mét, có con hóa hình có thể miệng nói tiếng người, có con rống bằng tiếng thú, vô cùng kinh khủng.
Sở Phong dùng mũi tên bắn chết từng con một, mấy chục mũi tên sắt bay ra, chồn dị biến của nhất mạch núi Bàn trực tiếp bị diệt một nửa, khó lòng có thể gượng dậy.
Còn có một bộ phận đã sớm trốn đi, khi đó, mặc dù bọn chúng cho rằng lão tổ của tộc mình tất thắng, nhưng vẫn là có chút tham sống sợ chết, chạy tới nơi xa.