Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2739 - Chương 2740: Là Huynh Trở Về Rồi Sao? (1)

Thánh Khư Chương 2740: Là huynh trở về rồi sao? (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nó biết, thời khắc mình khép lại đôi mắt này cũng là lúc nó mãi mãi không còn khả năng xuất hiện trở lại nữa, dù là ai cũng không có cách nào có thể cứu sống nó, bởi vì linh hồn của nó đã hoàn toàn bị thiêu rụi.

Ngay trong khoảnh khắc này, nam tử kia đột ngột mở mắt!

Y bất thình lình ngẩng đầu lên. Trong tích tắc, trời đất đều sụp đổ, phong vân thất sắc, mưa máu tầm tã chảy ngược, nhật nguyệt không còn chiếu sáng, vòm trời bùng nổ, mặt đất lún xuống!

Thế nhưng... đôi mắt của y lại lạnh lùng tàn nhẫn, bắn ra hai tia sáng băng giá đáng sợ, khiến cho thiên địa cũng phải run rẩy.

Thiên địa nổ tung, giống như có kiếp nạn tận thế!

Trời xanh sụp đổ, mặt đất nặng nề lún xuống, giống như đã đi đến điểm tận cùng của vũ trụ hay thời điểm sinh tồn cuối cùng, hết thảy đều muốn hủy diệt, không còn tồn tại nữa.

Tất cả chuyện này đều chỉ vì nam tử đó đã sống lại! Y mở mắt, một đôi mắt trông vô cùng yêu dị, như muốn huỷ diệt vạn vật trên trời dưới đất.

Y vừa mở mắt đã khiến trời đất sụp đổ, gió lạnh rít gào, mưa máu chảy ngược lại trên trời, thiên địa bao trùm trong bóng tối!

Cảnh tượng này quá mức đáng sợ, giống như một tên ma đầu sống lại, muốn giết hết chúng sinh, muốn đảo lộn toàn bộ quá khứ, hiện tại và tương lai.

Con thú khổng lồ màu đen tim đập thình thịch, sau đó sợ đến run người.

Bởi vì, đôi mắt của kẻ kia đang bắn ra chùm sáng băng giá, tàn nhẫn mà vô tình. Hắn tuyệt đối không phải Thiên Đế mà nó quen thuộc.

Tên này giống như là linh hồn của kẻ khác!

Thế nhưng, hiện tại nó đã không còn khí lực, đầu dần gục xuống, không thể ngẩng lên để quan sát thêm, chỉ có thể cảm nhận được một sự lạnh lẽo thấu xương. Ánh mắt kia đang nhìn về phía nó!

Con thú khổng lồ màu đen tuyệt vọng. Nó cố gắng duy trì mạng sống thêm một lúc nữa cũng chỉ vì muốn nhìn một lần cuối con người mà nó quen thuộc và ngưỡng mộ kia.

Vậy nhưng, kẻ mà nó cứu về lại là ai?

Đây không phải Đại Đế của nó!

Lòng nó tràn ngập sự phẫn nộ, sự thật luôn lạnh lùng tàn khốc như vậy đấy. Không lẽ nó đã triệu hoán tàn hồn của đối thủ vào đây rồi giúp hắn mượn xác Thiên Đế để sống lại?

Hay chính xác hơn, sinh linh tràn ngập ác ý và khí tức bạo ngược, mang theo sát lực vô biên này vốn vẫn sống nhờ trong cơ thể Thiên Đế?

Bây giờ hắn nhân cơ hội để khôi phục, hoàn toàn sống lại?

Con thú khổng lồ màu đen muốn kêu to, thế nhưng, cổ họng nó đã khô khốc, ngay cả thanh âm suy yếu nhất cũng khó mà phát ra. Linh hồn của nó sắp bị bào mòn hết rồi, chỉ còn lại một chút ít.

Nó vô cùng hối hận. Nó phải mất bao nhiêu thời gian và nhân lực, tận dụng hết khả năng của mình mới thu thập được ấm đại dược đó, thế mà cuối cùng lại không cứu sống được người nó muốn cứu, mà còn giúp cho kẻ địch hồi sinh?

Bóng tối bao trùm đại địa, thời khắc tối tăm nhất đã đến, mưa máu tầm tã chảy ngược về phía bầu trời. Có thứ gì đó cực kỳ đáng sợ đang lao ra từ mặt đất.

Đồng thời, sấm sét vang dội, tia chớp màu đỏ ngòm liên tục xé rách màn đêm, mặc sức trút xuống, trông vô cùng doạ người.

Trong lúc nhất thời, thi hài của những kẻ đã từng là kẻ địch của bọn họ và một số người quen xuất hiện trong trí nhớ mơ hồ của nó đều đang hiện ra dưới những tia chớp nhuộm màu máu giữa nền trời tối đen, lơ lửng giữa không trung mờ mịt.

Bọn họ giống như từ trên trời rơi xuống rồi xuất hiện ở nơi đây.

Con thú khổng lồ màu đen gian nan chống đỡ để tia lửa sinh mệnh cuối cùng không tắt. Sau khi nhìn thấy những sinh vật này và những cảnh tượng kì dị kia, mắt nó trợn trừng đến suýt rách cả mi mắt.

Nhiều người trong số đó đều là kẻ địch của bọn họ! Rốt cuộc thì nó đã làm ra chuyện gì?

Cứu sống đối thủ, gọi đến tàn hồn của một đám đối địch?

“Không!”

Nó chỉ có thể gầm thét ra một chữ, nhưng khi chữ này ra khỏi miệng lại rất suy yếu, cơ hồ bé đến không thể nghe thấy. Nó khó mà chịu đựng được chuyện này, đây là kết cục không thể chấp nhận nổi.

Nam tử trung niên kia đang lạnh lùng vô tình đứng trước mặt nó, nhưng một lúc đã trôi qua mà hắn vẫn không xuống tay với nó, mà chỉ nhìn chằm chằm nó một cách lạnh lẽo.

Giữa đám sương mù đen ngòm dày đặc, nam tử trung niên này giống như một ma chủ xuất thế, quá mức kinh khủng, mũi và miệng hắn phun ra khí tức khiến trời cao nổ tung.

“Không đúng, đây chẳng lẽ là... sự thức tỉnh hắc ám trong truyền thuyết? Không!”

Con thú khổng lồ màu đen suy yếu kêu lên. Nó giận dữ, oán hận, đồng thời cũng sợ hãi vô cùng. Nó vô cùng hối hận, biết vậy còn không bằng không cứu vị Thiên Đế này.

Nó làm như vậy, chẳng lẽ lại khiến cho Thiên Đế hắc hóa, dùng một mặt đối lập khác để xuất hiện trên thế gian? Vậy sẽ là một chuyện cực kỳ khủng bố, lực sát thương có thể lớn đến kinh người.

Nhất là nếu để cho hắn gặp lại cố nhân trong khi bọn họ chưa rõ ràng tình hình thì dù có là hai, ba vị Thiên Đế khác phục sinh cũng sẽ dễ dàng gặp phải bất trắc, có khi còn chết thảm trong tay hắn.

Cùng lúc này, tại một mảnh vũ trụ đổ nát cách đó rất xa, Sở Phong đang vô cùng bất an, bởi vì hình ảnh truyền về của con con thú khổng lồ màu đen kia từ vừa nãy đã dần mờ đi.

Sau đó, chúng đột ngột biến mất.

Thế này là nhét hắn ở đây cho tự sinh tự diệt hả?

Chẳng qua, nơi này hình như có điều gì đó bí mật, trông cứ cổ quái thế nào ấy. Những hành tinh chết nằm ngổn ngang xung quanh và những lăng mộ to lớn nơi vũ trụ tối tăm tận cùng này khiến cho hắn cảm thấy nơi này như ghi lại một bộ sách sử, đáng giá để hắn đọc thử.

Nhưng bị người khác ném vào một vùng đất lạ thế này vẫn khiến hắn vô cùng khó chịu.

Nhất là hắn luôn cảm thấy ở thế giới mới nãy kia có một làn sóng chấn động kỳ lạ đang khuấy động dâng lên, khiến cho hắn tê cả da đầu.

Nơi đó đang xảy ra chuyện gì? Hắn suy nghĩ lung tung, nghi hoặc tự hỏi.

Lúc này, ở mảnh trời đất u tối đó, những tia chớp màu đỏ sẫm càng lúc càng đáng sợ, giống như khởi nguồn từ thời đại mông muội kia, xẹt qua muôn khoảng thời không, chằng chéo xỏ xuyên đến vùng thế giới này.

Nam tử tóc tai bù xù kia đã đứng lên, bước đến bên cạnh chiếc chuông tàn. Đôi mắt của hắn ngày càng đáng sợ, mỗi một hắn nghiêng đầu, liếc mắt về chỗ khác, ánh mắt đều sẽ xuyên thủng hư không.

Mỗi một cử động nhỏ của hắn đều ảnh hưởng đến thiên địa thời không, vô số thi hài hiện ra rồi lơ lửng trong không trung, giống như đang nghe theo lệnh của hắn.

“Đại Đế, người ở đâu?!”

Bình Luận (0)
Comment