Có điều, Sở Phong lại mạnh hơn cả nó, nếu không cũng sẽ không đánh bại nguyên thần xâm lấn của con chồn vàng già, cuối còn giết chết nó luôn.
Trong thân thanh kiếm màu đỏ thắm phảng phất như có một mảnh không gian rộng rãi, bốn bức hình chạm khắc tản ra ánh sáng, óng ánh xán lạn, hấp dẫn tâm trí người ta, vèo một tiếng, tâm thần của Sở Phong vọt vào bên trong hình vẽ thứ nhất.
Trong nháy mắt, giống như tiên kiếm xuyên tim, hắn có một loại cảm giác tim mình như muốn nứt ra, ý chí tinh thần cũng bị chém ra nát bét, đau nhức khó có thể chịu đựng.
Hắn cố nén cảm giác này, gắng gượng chống lại lực xung kích.
Nếu ở bên ngoài nhìn vào sẽ thấy trên trán của hắn có một vầng hào quang tinh thần màu bạc tỏa ra, năng lượng tinh thần cấp Vương sôi trào, lúc này đây, tất cả sức mạnh của hắn đều nhảy vào bên trong thanh kiếm màu đỏ trợ giúp hắn chống đỡ.
Ầm!
Trong bức hình chạm khắc đầu tiên, Sở Phong đã ổn định hơn, trong nháy mắt chữ viết và hình vẽ đều vọt tới, in dấu vào trong tinh thần của hắn, giống như là quán đỉnh (*).
(*) Quán đỉnh: nghĩa đen là rưới nước lên đầu, là một nghi thức tôn giáo trong những buổi lễ long trọng. Trong Kim cương thừa, danh từ quán đỉnh được dùng chỉ những nghi lễ, trong đó vị Đạo sư cho phép đệ tử tu tập một sức mạnh, trong Phật giáo Tây Tạng, người ta hay sử dụng danh từ "Truyền lực" .
Đây chính là truyền thừa của thuật Ngự Kiếm, không có sách mà lấy dấu ấn tinh thần để truyền thừa, chuẩn xác không có sai sót!
Đương nhiên muốn lấy được loại truyền thừa này vô cùng khó, ngưỡng cửa quá cao, bên trong đám sinh vật Cấp Vương cũng chỉ có một phần nhỏ sinh vật có sức mạnh tinh thần khủng bố mới có tư cách tiếp nhận dấu ấn.
Nếu không đủ sức mà cứ muốn mạnh mẽ thử nghiệm chỉ có thể chịu chết, thể tinh thần sẽ lập tức bị xoá bỏ!
Sở Phong yên lặng lĩnh hội, cẩn thận tìm hiểu, sau đó triệt để nhớ kĩ.
Hắn tạm lui ra ngoài một chút, dùng phương thức thể tinh thần xuất hiện trong không gian của phi kiếm màu đỏ, rà loát lại một lần những điều đã học được, một lát sau bắt đầu tiến vào, hình chạm khắc thứ hai mang theo phong cách cổ kính tang thương.
Có kinh nghiệm của lần đầu tiên, hắn tin chắc mình sẽ không gặp nguy hiểm gì, lần sau cũng dễ dàng hơn một chút, Sở Phong dùng toàn lực ứng phó, sức mạnh tinh thần tỏa ra hào quang màu bạc toàn bộ vọt vào sâu bên trong phi kiếm.
Từ bên ngoài nhìn vào, Sở Phong đang ngồi xếp bằng không nhúc nhích, hẳn chỉ lưu lại một bộ phận sức mạnh tinh thần ở bên trong thân thể để đề phòng bên ngoài, phần còn lại đều tiến vào bên trong phi kiếm màu đỏ nghiêm túc tìm hiểu thuật Ngự Kiếm.
Cuối cùng, bốn bức hình chạm khắc đều đã được hắn lĩnh hội, truyền thừa của thuật Ngự Kiếm đã tới tay, không hề để sót một chút nào.
"Con chồn vàng già vậy mà cũng chỉ học được hai bộ hình chạm khắc, xem ra uy năng của loại truyền thừa này còn cường đại hơn so với mình đã tưởng tượng!" Sở Phong tự nhủ.
Trong bốn bức hình chạm khắc kia, hắn cảm ứng được khí tức mà con chồn vàng già lưu lại ở bên trong hai bộ đầu, bên trong hai bản vẽ còn lại thì chỉ có chút tàn dư tinh thần đang nỗ lực công phá mà thôi.
Sở Phong tiêu diệt sức mạnh tinh thần con chồn vàng già lưu lại, sau đó liền lui ra ngoài, ngồi xếp bằng ở trên núi yên lặng mà lĩnh hội hết thảy năng lực của bốn bức hình khắc dấu ấn tinh thần, ghi chép lại thuật Ngự Kiếm hoàn chỉnh.
Hắn nhắm mắt, cẩn thận suy nghĩ, cái gọi là thuật Ngự Kiếm cũng không thần bí như trong tưởng tượng, cũng chỉ là vận dụng năng lượng tinh thần mà thôi.
Cũng giống như việc thông qua thân thể triển khai công phu quyền cước sơ xài hoặc cao thâm, tinh thần cũng có thể thể hiện uy năng, hoặc là trực tiếp tiến hành công kích, hoặc là khống chế đồ vật giết địch.
Dựa theo những ghi chép về thuật Ngự Kiếm này để suy đoán, nếu có thể đạt đến cấp bậc như trong các thần thoại và truyền thuyết kia thì có thể giết địch ở nơi cực kỳ xa xôi!
Nói tóm lại, thân thể có quyền pháp, tự nhiên tinh thần cũng là có loại "Võ công tinh thần".
"Thì ra là như vậy!"
Sở Phong gật đầu, sợ nhất chính là thần thánh hóa thuật Ngự Kiếm, liên hệ nó với những câu chuyện trong truyền thuyết, dùng suy nghĩ như vậy mà đi luyện thứ này thì vô hình chung là đang tạo không ít cản trở cho chính mình.
"Thân thể, tinh thần, cái nào mạnh cái nào yếu thì không thể phân biệt rạch ròi được, cả hai đều vô cùng trọng yếu."
Sau khi hiểu rõ bản chất của thuật Ngự Kiếm, Sở Phong bắt đầu luyện tập "Võ công tinh thần", làm ít mà hiệu quả nhiều, từ khó khăn trúc trắc đến thông thạo lưu loát, lại tới bước đầu khống chế đồ vật, có thể nói là tiến triển thuận lợi, sau này nhất định sẽ bất phàm.
Ánh nắng chiều nhuộm đỏ bầu trời, toàn bộ vùng núi đều là một mảnh đỏ rực, đắm chìm trong ánh hào quang tà dương cuối cùng, Sở Phong mở mắt ra.
Cũng trong lúc đó, phi kiếm màu đỏ thắm trước người hắn keng một tiếng bay ra ngoài, bắn vào bên trong một khối nham thạch cách đó không xa, giống như là cắt đậu phụ.
Sở Phong mừng rỡ, quả nhiên đã có thành quả.
Vèo!
Sau một khắc, phi kiếm màu đỏ thắm xé nham thạch ra, ở giữa không trung xoay quanh một vòng, hướng về một khối đá tảng cao năm mét cách đó không xa bổ tới.
Xoạt!
Tảng núi đá cao mấy mét màu nâu bị chém làm hai nửa, để lộ ra vết cắt bằng phẳng mà bóng loáng.
Vèo một tiếng, thanh kiếm màu đỏ bay trở về, rơi vào trong bàn tay Sở Phong, nó giống như một cây san hô đỏ long lanh, tươi đẹp ướt át, không có chút tổn hại nào.
Xa xa, truyền đến tiếng nổ vang rền của máy bay trực thăng vũ trang, có vẻ người đến không hề ít, trước sau hạ xuống ở dưới chân núi Bàn, rất nhiều dị nhân nhảy xuống, nhanh chóng leo lên núi.
Trên đường đi bọn họ đều bị chấn động, nhìn thấy từng con hung thú đều là bị một mũi tên làm cho mất mạng, có con bị nổ tung, có con còn giữ lại thân thể tàn tạ, cảnh tượng thật khiến người ta kinh sợ.
Sau khi bọn họ leo lên núi Bàn, lại nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này cùng với một mảnh núi rừng tàn tạ, thật khiến người ta run sợ.
Đỉnh núi rách nát, gần như đã bị đánh vỡ, phi kiếm chém vào vách núi, vết kiếm rõ ràng, những tảng đá cao mười mấy mét bị quyền ấn đánh nát có ở khắp mọi nơi, còn có cả vết máu loang lổ, khiến bọn họ sâu sắc cảm nhận được trận chiến này khủng bố cỡ nào.
"Nhanh lên, đây là Thú vương đó, mau mau thu thập huyết dịch, không được lãng phí!" Theo tới còn có mấy người đứng đầu của phòng thí nghiệm, họ lập tức ướp lạnh thi thể tan nát của Thú vương, có vài lão chuyên gia đau lòng gần chết, nếu như có thể thu thập được thi thể hoàn chỉnh thì giá trị nghiên cứu nhất định sẽ cao hơn một ít.
"Nơi này còn có hai con thoi thóp!” Có người nhanh chóng nhìn thấy Hoàng Vân và Khổng Trác, nhất thời mấy người trong phòng thí nghiệm vô cùng vui mừng.
Hai con dị thú nhìn thấy những người đến gần mình với con mắt toả ra ánh sáng xanh lục, quả thực là vô cùng khiếp đảm đến sởn cả tóc gáy.
Khi Sở Phong xuất hiện, tất cả mọi người đều ngừng lại, cực kỳ kính nể hắn, cũng có không ít người lộ ra vẻ cuồng nhiệt, rất muốn đến gần hắn nói mấy câu.