Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2827 - Chương 2828: Địa Cầu Đang Luân Hồi (2)

Thánh Khư Chương 2828: Địa Cầu đang luân hồi (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khi Sở Phong nghe những lời này, quả thật có chút run rẩy, hắn hiểu được ý tứ của người thanh niên trước mặt, y đang chế giễu số mệnh luân hồi, cảm thán luân hồi vật chất.

Hoặc là thực sự có chút không thể nói chính xác, tối cường giả cổ đại sau khi tan rã sẽ có một số vật chất luân hồi đến trên thân cường giả đời sau.

Ngay cả bản thân Sở Phong cũng cảm thấy nhục thân của bản thân, hồn quang của bản thân cũng có khả năng từng là ước số của một số người chuyển thế đến, có thể đây không phải luân hồi số mệnh.

Sở Phong nói: “Đừng nói nữa, ta làm sao cảm thấy càng nghe càng khiếp người, thế gian không có nơi nào không luân hồi, ta và cát bụi vũ trụ cùng là một thể, ta và thiên tiên tử vạn năm trước có duyên chung vật chất hồn quang, ta và thương hải cũng từng khô cạn...”

“Đáng sợ nhất chính là, ta sợ chính bản thân mình cũng không phải tàn hồn, không phải cô hồn dã quỷ bình thường, mà chỉ là một đoạn hình thức hóa, sau đó được khắc họa mảnh vỡ hồn quang, chế thức mà thành, bị người ta phóng xuất ra ngoài, cứ như con ong chăm chỉ cần cù làm việc, không ngừng “hút mật”, thu thập hồn quang của một người được xưng là người đứng đầu mười thế đã tiêu tán trong thiên địa nhân gian.”

Sở Phong không lên tiếng đáp trả, chỉ cảm thấy rùng mình một cái, hắn cảm thấy nếu bản thân thực sự có một ngày chết đi, chắc chắn sẽ không nên đi vào địa phủ!

“Ừ, ta rất lo lắng người nọ năm đó, lúc ấy hắn ta vội vàng rời đi, đến tột cùng là vì cái gì mà vội vàng như thế, ngoảnh cũng không ngoảnh đầu liền cô độc lên đường, ta sợ nhất hắn ta lấy thân làm mồi nhử, tự mình tiến vào trong luân hồi a.”

Thanh niên thở dài.

Sở Phong kinh ngạc, hắn có chút giật mình, người mà số chín nhớ mãi không quên, quỹ tích chính là như thế này? Không có khả năng! Bởi vì số chín tin chắc người ấy vẫn còn sống, vẫn có ấn ký tối cường cộng hưởng, ám chỉ người nọ từng phản hồi tin tức, vẫn đang ở trên tiền tuyến như cũ, chỉ là một người đã đi quá xa!

Thanh niên lại lắc lắc đầu, nói: “Hẳn sẽ không phải như thế, nếu như hắn ta chết rồi, kiếm ý sẽ lập tức biến mất giữa thiên địa này, mà hiện tại kiếm ý kia vẫn đang ở trạng thái đỉnh phong nhất, khiến một loại quy tắc nào đó cộng minh, khiến một vài kẻ địch phải kiêng kỵ, phòng bị hắn ta đột nhiên tái hiện!”

Không biết từ lúc nào, bóng tối đã kéo đi, phía đông dần ửng hồng, sau đó, một tia ánh sáng chiếu ra, núi non được một tầng hào quang vàng nhạt gội rửa.

Nhưng mà, giữa sơn xuyên vẫn có máu chảy như cũ, Sở Phong vẫn nhìn thấy mặt khắc của thế giới này, mặt đất khô cằn, ánh lửa ẩn hiện, dấu vết thiêu đốt rải rác khắp nơi.

“Mặt trời kia...” Giờ khắc này, con ngươi Sở Phong co rụt lại, hắn nhìn thấy vầng thái dương kia không phải là hành tinh chuyển động, mà là một bộ tử thi, nó đang bốc cháy, ánh lửa chảy xuôi.

“Mảnh thiên địa này rất lớn, một khối đại lục trôi nổi, mặt trời mà ngày thường ngươi nhìn thấy là do quy tắc hóa thành, mà hiện tại ngươi nhìn thấy chính là một vài di hài treo ở các nơi, có nhân loại cường đại, có thiên thú vàng kim, quá nhiều, có một số còn là cố nhân nữa, a!”

Thanh niên nhìn chằm chằm bầu trời.

Sở Phong cảm thấy một cỗ hàn ý đâm thẳng vào tim, mặt trời mới mọc, thế nhưng cảnh tượng trước mắt quả thật không hề giống ngày bình thường, vậy mà lại là thi thể.

Nơi xa có một con thú vàng kim khủng bố đang từ từ bay lên từ sau rặng núi, bàng bạc đến cường đại, kim quang chiếu rọi khắp nơi, thế nhưng cũng chảy xuôi từng sợi tử khí, hướng thẳng xuống mặt đất.

Không cần nghĩ cũng biết, cấp độ tiến hóa của con thú kia chắc chắn vô cùng khiếp người, vô cùng cường đại.

Lại nhìn đến mặt đất kia, khói lửa chưa bao giờ ngừng, máu vẫn chưa khô cạn, phối hợp với tân thành đương thế càng giống như âm và dương, hiện thực cùng hư ảo đàn xen lẫn nhau.

“Dương gian chỉ là một mảnh đại lục...” Sở Phong thở dài.

Nó vô cùng mênh mông, trải qua mấy lần thăng trầm, có một số kỷ nguyên rất huy hoàng, đại thế tranh bá, cũng có kỷ nguyên lại vỡ tan, ảm đạm mà im ắng, thay đổi rồi lại thay đổi.

Thanh niên nhìn sắc trời, thở dài một tiếng, nói: “Ta phải rời khỏi rồi, cô hồn dã quỷ, thời gian ra ngoài có hạn, phải trở về thôi. Trước khi đi, có thể nói cho ta biết một số chuyện của ngươi không? Ngươi đến từ nơi nào, có trải qua những gì đặc biệt, ta luôn cảm thấy có chút nhãn duyên với ngươi.”

Trong lòng Sở Phong khẽ động, khi số chín biết đến Địa Cầu đã từng rất ngạc nhiên, vô cùng giật mình. Lúc này hắn cũng trực tiếp nhắc đến, rằng bản thân đến từ tiểu âm gian trên Địa Cầu.

“Ngươi nói cái gì, tên là gì cơ!?”

Quả nhiên, quân vương trẻ tuổi nọ vừa nghe liền chấn kinh, lần đầu tiên biến đổi sắc mặt như vậy, sau đó nhìn chằm chằm Sở Phong.

“Tiểu âm gian, Địa Cầu!” Sở Phong đáp, quả nhiên địa danh này khiến thanh niên giật mình.

“Làm sao có thể, nơi đó có Thái Sơn, có Côn Lôn?” Thanh niên nam tử nghiêm nghị hỏi lại.

“Đúng, ngươi từng đi qua rồi?!” Sở Phong hỏi y.

“Trước sau hai người, hai tòa núi cao, đều từng có quan hệ với nơi đó, trước khi Thái Sơn nguyên thủy năm đó bị cắt đứt, nơi đó chính là khu vực tế tự, ta làm sao có thể không biết.” Y khẽ nói.

Sở Phong giật mình không thôi, lên tiếng: “Đợi một chút, ngươi nói cái gì, ngươi rốt cuộc là người của thời đại nào, trong quá khứ từng đi qua nơi nào có Thái Sơn?!”

“Ta mới là người phải kinh ngạc mới đúng, đây đều là kỷ nguyên nào rồi, tối thiểu cũng đi qua mấy đời lịch sử, vì sao hiện tại ngươi vẫn còn biết đến nơi gọi là Thái Sơn, còn có cả Côn Lôn?” Nam tử thanh niên thần sắc nghiêm túc nói.

Y đi ra ngoài hít thở không khí nhiều niên đại như thế, biết được không ít chuyện của hậu thế, vì vậy rất chấn động.

Sở Phong cảm thấy da đầu tê dại, lúc trước hắn đã nghe ra được một chút dị thường từ miệng đám người số chín, cũng từng nghi ngờ qua, có lẽ sự việc tương tự đang xảy ra, thậm chí là một hành tinh, một mảnh vũ trụ nào đó đang luân hồi và tái diễn.

Hoặc là, có người đang thôi diễn mảnh cổ địa kia một lần nữa!

“Ngươi là ai?” Nam tử thanh niên hỏi.

“Ta là ai?” Sở Phong tự hỏi, sau đó hắn liền to giọng đáp: “Ta là Sở Chung Cực!”

“Mảnh đất kia hiện tại đến tột cùng là như thế nào, bối cảnh ra làm sao?” Thanh niên hỏi hắn.

Sở Phong cảm thấy sự tình nghiêm trọng, cho nên cẩn thận nói rõ về Địa Cầu, thậm chí đem tích lũy văn hóa cùng phong thổ nhân tình của các nơi thuật lại một lượt.

Bình Luận (0)
Comment