Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2828 - Chương 2829: Chân Tướng Đáng Sợ Của Địa Cầu (1)

Thánh Khư Chương 2829: Chân tướng đáng sợ của Địa Cầu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Giống như đúc những chuyện đã qua, làm sao có thể! Ngươi rốt cuộc là ai?! Không, hẳn phải nói, là kẻ nào đang diễn dịch những thứ này, thực sự là gan to bằng trời, gã muốn làm cái gì!” Thanh niên bạo phát, nghiêm túc không gì sánh được.

“Ngươi nói, hết thảy nơi đó đều giống y như đúc với niên đại nào đó?!” Sở Phong kinh ngạc hỏi, sau đó cảm thấy toàn thân phát lạnh, giống như rơi vào trong diêm la địa phủ!

Sở Phong nào có thể không chấn động, hết thảy mọi thứ trên Địa Cầu, vô luận là tích lũy văn hóa hay các hướng đi của lịch sử, vậy mà đều từng diễn ra, mà hiện tại còn đang lặp lại một lần nữa?!

Trái tim của hắn đều lạnh lẽo, đến tột cùng là tại sao, tại sao lại như vậy?!

Lông tóc Sở Phong dựng đứng, đồng thời cũng nổi lên một lớp da gà, hắn cảm thấy cốt tủy toàn thân đã bị đóng băng!

Nếu như cả Địa Cầu đều đang luân hồi, vậy hắn là ai, một đời này của bọn hắn tính là cái gì?

Là kẻ nào có khả năng thông thiên nghịch địa như thế?

Có thể khiến một người mang theo ký ức bước chân lên con đường luân hồi đã rất nghịch thiên, mà hiện tại lại khiến cả một tinh cầu có thể trải qua một lần lặp lại, như vậy lại càng thêm đáng sợ.

“Một số người... đúng là gan to bằng trời!” Giờ phút này, thanh niên quân vương cũng lên tiếng, hai mắt thâm thúy, sau khi chấn động liền có suy đoán.

Sở Phong cả kinh, người nam tử trẻ tuổi này nghĩ ra thứ gì rồi?

“Bởi vì tinh cầu kia có chút đặc biệt, từng trực tiếp và gián tiếp xuất hiện hai ngọn núi cực lớn, cho nên một số người muốn tái diễn lại một màn ấy, từ đó dưỡng cổ sao?” Thanh niên quân vương nói ra suy đoán như vậy.

Điều này khiến sắc mặt Sở Phong lập tức thay đổi, gần như trong nháy mắt đã ra một thân mồ hôi lạnh, chuyện này quả thật có chút khiếp người, hết thảy những thứ này đều bị người khác nắm trong lòng bàn tay?

Địa cầu giống như một cái hũ, bên trong nuôi một ít cổ, người kia là đang lẳng lặng chờ cổ vương xuất hiện?

Hết thảy cũng chỉ vì nơi đó từng xuất hiện Thiên Đế, xuất hiện hai ngọn núi vô thượng, mà có người muốn ở dưới hoàn cảnh tương tự để thử bồi dưỡng, xem xem có thể dưỡng ra được... vô thượng giả hay không?!

Lúc này, nửa gương mặt của thanh niên quân vương lộ ra dưới ánh bình minh, nửa bên mặt còn lại giống như ẩn trong bóng tối, mà hai mắt giống như ánh nến chập chờn bất định, có chút tịch mịch.

Y lên tiếng nói: “Sau lưng ngươi có một người đang đứng!”

Sở Phong ngẩn ra, sau lưng phát lạnh.

Nhưng rất nhanh hắn đã hiểu rõ.

Thanh niên quân vương khẽ thở dài: “Phía sau ngươi rất có thể có một hoặc mấy tên hắc thủ, chúng đang diễn dịch và thôi động hết thảy những thứ này, ngươi phải tránh thoát khỏi thế cục đó.”

Y nói những lời như vậy, những điều Sở Phong lĩnh ngộ được ban nãy có thể nào không khiến hắn sợ hãi? Một hoặc mấy kẻ muốn tái tạo lại hoàn cảnh trên Địa Cầu, tái hiện lại sự tồn tại phong thổ năm đó, cho nên lúc nào cũng đang nhìn chằm chằm “cái hũ Địa Cầu”, chờ đợi con sâu đặc biệt nào đó phun tơ kết kén, sau đó hóa thành bươm bướm bay lên!

Những người như vậy thực sự có chút đáng thương, vừa sinh ra đã trở thành nhân vật trong trò chơi của người ta, trở thành cổ trùng trong cái hũ của người ta.

Không chỉ là hắn, bởi vì cả Địa Cầu đều như vậy, hết thảy sinh vật sinh ra đều giống nhau, chỉ có một mục đích, bị người ta coi như hạt giống mà đặt vào trong bình.

Có mấy người đang chờ đợi hạt giống mọc rễ nảy mầm, đợi con trùng kia phá kén hóa điệp!

Chỉ có điều, nếu như cẩn thận suy nghĩ lại, để có thể bồi dưỡng ra chiếc hũ Địa Cầu đạt tiêu chuẩn, e là sinh linh trong bóng tối kia, sự tồn tại cao cao tại thượng kia cũng đã trả cái giá không hề nhỏ.

Dù sao thì cũng lả mấy ngàn năm lịch sử, muốn các loại tích lũy văn hóa đều được diễn ra cũng phải cần không ít thời gian, còn phải đợi thêm rất lâu.

“Bọn chúng có tuổi thọ vô biên, cũng có nhẫn nại!” Sở Phong thở dài, loại sinh vật kia nào sẽ để ý đến thời gian đây, có lẽ đối với bọn chúng, những thứ đó cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Thanh niên lên tiếng: “Cũng không cần tuyệt vọng, sinh linh sau lưng cũng chưa chắc là có ác ý, mà thực sự cần một hạt giống đặc biệt ở hành tinh kia xuất hiện.”

Thời khắc này, Sở Phong lại nghĩ đến số chín, năm đó y cũng đã nói có khả năng có người đang tái diễn Địa Cầu, thời khắc đó, hết thảy mọi thứ cũng đã như ẩn như hiện rồi.

Sở Phong còn nhớ biểu tình rất phức tạp kia của số chín, dáng vẻ muốn nói lại thôi, y tất nhiên nhìn ra được hết thảy điều này, nhưng cuối cùng cũng không đành lòng nói cho Sở Phong toàn bộ chân tướng tàn khốc.

Dưới bối cảnh như thế, một loại tình huống tốt nhất chính là, sinh linh kia có thiện ý muốn bồi dưỡng cường giả.

Hay là bởi vì quá nguy cơ, hoặc là tình hình chiến đấu quá đáng sợ, hoặc là để chuẩn bị việc gì đó, cho nên mới mang theo mấy phần hy vọng, muốn “ấp” ra một ngọn “núi cao vô thượng”.

Tình huống tệ nhất chính là, sinh linh nọ mang theo ác ý mà diễn dịch hết thảy, muốn thu được hạt giống đặc biệt, muốn bắt giữ con trùng có thể hóa bướm được sinh ra dưới hoàn cảnh trùng hợp kia.

Còn tình huống tương đối trung tính chính là, có người cảm thấy nhàm chán, một ý nghĩ liền tùy tiện thôi diễn, dẫn đến hết thảy những thứ này.

Nhưng bất luận là loại tình huống nào đi chăng nữa thì chuyện này đối với Sở Phong mà nói cũng không tốt đẹp gì, bởi có thế nào thì cũng đều bị sinh linh nọ quan sát quá trình trưởng thành trong chiếc hũ mang tên Địa Cầu kia.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, đại nhân vật cũng sẽ không nhàm chán như thế, tuy rằng thời gian của bọn họ rất dài, thế nhưng cũng không tẻ nhạt đến mức lúc nào cũng ngó đăm đăm hành tinh kia, bọn họ chỉ là đang chờ đợi, sẽ có một ngày nơi đó xuất hiện một sinh linh đặc biệt, khi đó cũng chính là mùa thu hoạch của bọn họ.”

Thanh niên quân vương nói những lời này khiến Sở Phong không biết nên cảm thấy vui mừng hay nhịn lại lửa nóng trong lòng.

“Lấy cấp độ tiến hóa hiện tại của ngươi mà nói thì còn kém xa, đặc biệt là ngươi đã thoát khỏi nơi đó, nếu như trên người có ấn ký đặc biệt nào đều sẽ bị dương gian loại bỏ, nói không chừng cũng đã hoàn toàn giải thoát khỏi cảnh tù đày.”

Sở Phong nghe xong một lời này liền trầm mặc.

Hắn cảm thấy, trước mắt hắn có lẽ đã chạy thoát khỏi tầm nhìn âm thầm trong bóng tối kia.

Sở dĩ có thể nói như vậy là bởi, đẳng cấp của bình đá mà hắn không thể xác định có lẽ ngay cả những sinh linh trong bóng tối kia cũng không cảm ứng được.

Bình Luận (0)
Comment