Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2836 - Chương 2837: Độc Bộ Thiên Hạ (2)

Thánh Khư Chương 2837: Độc bộ thiên hạ (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Các ngươi suy nghĩ cho kỹ, tộc ta chết ở nơi này quá nhiều rồi, những kẻ ngoại lai như các ngươi lại càng dễ dàng chỉ có đi mà không có về.”

Ánh lửa trên chiếc xe một bánh phát ra âm thanh, nó quả nhiên là một sinh vật, chủ nhân của nơi này vậy mà lại có hình thái như thế?

Xem xét từ truyền thuyết, thân ảnh xuất hiện trong mỗi thời đại đều không giống nhau, xem ra đoàn hỏa tinh kia có khả năng chỉ là hình thái mà sinh vật nọ tùy ý biến thành.

Đồng thời, mọi người cũng rất kinh sợ, trong lòng phát lạnh.

Đây chính là một chùm lửa, vậy mà ngay cả bản thân nó tiến vào trong lò bát quái cũng bị thiêu chết, điều này có chút đáng sợ, quả thực không thể tưởng tượng.

Ngay cả hỏa tinh sâu không lường được cũng bị thiêu đến hình thần câu diệt, xem thì có vẻ hoang đường, nhưng tỉ mỉ ngẫm nghĩ lại khiến người ta không rét mà run, đột nhiên ngộ ra được sự đáng sợ của địa thế Thái Thượng.

“Những quyển sách này, có thiên thư về trường vực, cũng có ghi chép tình hình nguy hiểm của thời đại nơi này, còn có cả các loại ghi chép sau khi hỏa đạo phù văn thông linh... các ngươi cẩn thận nghiền ngẫm đi.”

Trong lúc nói chuyện, chiếc xe đẩy một bánh nọ cũng dần dần đi mất, sau đó không còn bóng hình trong màn sương mù.

Không riêng gì sách về trường vực, còn có cả một số ghi chép có liên quan đến địa thế Thái Thượng, tộc này cũng có thể nói là đã giúp đỡ tận lực rồi, cung cấp cho bọn họ quá nhiều thuận tiện.

“Bộ tộc ta không nghiên cứu trường vực, chỉ là phù văn hỏa đạo trời sinh trên cơ thể có khả năng thông thiên, bao nhiêu năm qua cũng thu nhận được không ít sách có liên quan đến trường vực, nhưng chúng ta cũng không am hiểu đạo này, nếu như các ngươi có thể lĩnh ngộ, đối với chuyện bảo toàn tính mạng sẽ có chỗ tốt. Tất nhiên, nếu như có người thiên chất kinh người, tộc ta cũng không ngại hợp tác cùng, tặng cho người đó tạo hóa càng lớn bên trong địa thế Thái Thượng.”

Sâu bên trong cấm địa truyền đến âm thanh như có như không.

Mọi người tỉnh ngộ, tộc này cư ngụ ở nơi đây cũng là dựa vào duyên cơ hỏa tinh trời sinh trên cơ thể, chứ không phải là bởi tinh thông đại đạo trong lĩnh vực trường vực.

Trên thực tế, ai cũng rõ ràng, muốn có được chiến tích trong lĩnh vực trường vực thực sự rất khó khăn, khó hơn rất nhiều so với việc bước chân lên con đường tiến hóa.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nghĩ đến rất nhiều, ai nấy đều ý thức được, tộc này lấy ra nhiều tài liệu như vậy cũng chính là có tư tâm.

Đây là muốn phát hiện sinh linh thiên phủ trong trường vực, muốn mượn tài năng trường vực của ngoại giới, phá giải một vài khu vực đặc thù bên trong địa thế Thái Thượng.

Loại khu vực đó, có lẽ có đế tàng tiền sử.

Có lẽ trong năm tháng đằng đẵng, dưới sự tẩm bổ của trường vực siêu phàm, cận cổ đến nay đã sinh ra một loại đại dược vô thượng mới, thậm chí là dược thảo kinh diễm cổ kim cấp Đại Vũ.

Điều này rất có khả năng, bình thường mà nói, dược thảo cấp Đại Vũ cũng chỉ có thể được sinh ra từ trong tuyệt địa vô thượng.

Vẫn luôn có tin đồn, trong địa thế Thái Thượng có loại thực vật đó, phấn hoa của nó vô cùng nghịch thiên!

Thế nhưng, muốn loại dược thảo kia trưởng thành thì thời gian chờ đợi cũng vô cùng dài, ít nhất cũng là nửa kỷ nguyên trở lên!

Hiện tại, phải chăng loại dược thảo cấp Đại Vũ này đã sắp nở rộ?

Ngay cả trong lòng Sở Phong cũng rung động, lẽ nào thật sự có dị quả cùng nụ hoa cấp Đại Vũ sắp chín? Cái này tuyệt đối chính là kỳ trân nghịch thiên, bao nhiêu thời đại của dương gian cũng khó có thể nhìn thấy một hai viên!

Trong nháy mắt, trong lòng tất cả mọi người đều run lên, hai mắt phóng ra lửa nóng, chấn động không thôi.

Nếu như có thể đạt được một đóa hoa, một viên dị quả trân quý, vậy thì chính là một bước lên trời, có thể nhảy lên cửu tiêu trong thời gian ngắn nhất, thực lực nhất định sẽ tăng vọt, sẽ trở thành tiến hóa giả vang dội cổ kim.

Một đám người đi tới, ai nấy đều chăm chú nghiên cứu chồng sách trước mặt, hiển nhiên, người có thể đến nơi này đều là tiến hóa giả bất phàm, đều có thiên phú vô cùng kinh người.

Một số người đối với trường vực mà nói quả thật có căn cơ thâm sâu, hiện tại lại tập trung tinh thần, hi vọng có thể nhìn ra được huyền bí.

Trong mắt một số người, nếu trong lịch sử có người đã ngao luyện thành công ở trong tiên lò, mạnh mẽ lột xác, hơn nữa còn không phải người nghiên cứu về trường vực, vậy thì bọn họ cũng sẽ có hy vọng.

Đương nhiên, cũng có một số người vô cùng tự cao, bởi vì bọn họ tự tin có đủ át chủ bài.

Sở Phong xem sách vô cùng nhập tâm, thực sự là quên đi trạng thái của mình, bởi vì những thư tịch trường vực này đối với hắn có sức hấp dẫn rất lớn, khiến cho hắn có chút trầm mê vào trong.

Từng trang từng trang được lật mở, tốc độ vô cùng nhanh, điều này khiến cho một thanh niên bên cạnh hắn giật mình kinh ngạc, tiến đến bên cạnh hắn nói nhỏ: “Huynh đệ, ngươi có thể xem hiểu sao?”

“Hơi hơi mà thôi.” Sở Phong đáp.

“Nhanh như thế cũng có thể?” Người nọ lại càng thêm kinh ngạc, sau đó khiêm tốn xin chỉ giáo, muốn kết giao với hắn, nói: “Không biết vị huynh đài xưng hô như thế nào?”

“Chu Chính Đức.” Sở Phong vừa lật sách vừa nói cho thanh niên biết.

“Cái gì?!” Thanh niên bên cạnh lập tức lộ ra dáng vẻ kinh ngạc.

Trong lòng Sở Phong run lên, đây là có chuyện gì, chẳng lẽ lại lộ chân tướng?

Thanh niên nhỏ giọng lầu bầu: “Gần đây tên chữ Đức nháo ra chuyện đặc biệt dữ, rất nhiều người đều mẫn cảm với loại tên như vậy, ta nghe xong chữ Đức cũng có chút rợn tóc gáy.”

Sở Phong cạn lời một trận, như vậy cũng được sao?!

“Rất hay!” Thanh niên nhấn mạnh, sắc mặt rất trịnh trọng, nhìn Sở Phong mà nói: “Nhỏ giọng một chút, bởi vì khổ chủ liên quan đến tên kia có quá nhiều, vẫn đang nguyền rủa sau lưng đó!”

Sở Phong đàng hoàng trịnh trọng, lên tiếng: “Ta cũng không phải là Cơ Đại Đức hay Tào Đức, Chu Chính Đức ta người cũng như tên, rất chu chính, đạo đức tu dưỡng cũng rất cao, làm người cực kỳ chính trực!”

Thanh niên nọ cũng cạn lời một trận, cũng có thể tự khen chính mình như thế sao?

Thậm chí, trong lòng thanh niên còn oán thầm, Cơ Đại Đức cùng Tào Đức kia khi xuất đạo cũng đều lấy đức hạnh cùng hành vi ngày thường để tự kiêu, kết quả thì sao, phải nói là người thần căm phẫn, náo loạn đến gà bay chó sủa, còn được vinh danh trên danh sách đen của một số gia tộc đứng đầu.

Sở Phong không thèm để ý thanh niên, hắn đã sớm thôi miên bản thân mình, hiện tại hắn chính là Chu Chính Đức, cho dù trước mặt có là sóng gió ngập trời thì sao, hắn cũng phân rõ giới hạn với hai chữ Đức phía trước.

Bình Luận (0)
Comment