Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong cũng không che giấu, nói ra cảm nhận chân thực.
“Nói như vậy, chúng ta không thể nào nấu luyện chân ngã trong cái lò này?” Lão giả Huyền Hoàng tộc cau mày, rất không cam lòng.
Ông phụ trách dẫn đội, chính là muốn trao một cơ duyên lớn cho một số kỳ tài trong tộc. Bây giờ xem ra, đó chỉ là một giấc mơ.
Rống.
Một tiếng thét dài giống như sói hoang đối nguyệt, có chút thê thảm, cũng có chút giống âm thanh phát tiết.
“Thật là… đại gia hắn chính là một sự hưởng thụ đặc biệt. Tiểu gia ta kinh ngạc, lông đốt không còn, thịt cũng chín bảy phần, rải lên cây cũng có thể làm đồ nhắm. Mẹ nó, ta muốn phi thăng lên trời, tiến về chung cực giới.”
Cùng với tiếng sói tru còn có loại âm thanh này, rất thống khổ, run rẩy, khàn giọng, chẳng khác nào yết hầu bị lửa đốt thủng.
Tất cả mọi người lấy làm kinh hãi, quay đầu quan sát một nơi cách đó không xa, là trong một cái lò phát ra.
Lục Nhĩ Mi Hầu Di Thiên.
Tất cả mọi người đều ý thức được, con khỉ này đang bị bảo lô thái thượng quỷ dị rèn luyện chân thân. Mặc dù là lô phụ nhưng hiệu quả tuyệt hảo không kém.
Đáng tiếc, đây thuộc về khu vực cổ địa do chủ nhân mở, người bình thường không thể vào được.
Tất cả mọi người hâm mộ vô cùng. Chủ lô Bất Hủ Thái Thượng Bát Quái hoàn toàn không cách nào đặt chân. Người nào vào người đó sẽ chết. Bây giờ xem ra, chỉ có lô phụ kia là ổn.
Tuy nhiên, chủ nhân nơi này, hỏa tinh bên trong địa thế thái thượng sẽ cho người khác vào sao?
Nhất thời, rất nhiều người đều trông mong nhìn qua, sắc mặt thay đổi. Bây giờ chủ lô đã trở thành tuyệt địa, rất nhiều người đều đỏ mắt muốn tiến vào lô phụ.
“A, quen rồi, toàn thân ta đã quen rồi. Đúng là thơm, ta muốn cắn của ta một cái quá.” Hầu tử kêu thảm, vô cùng thê lương, hồ ngôn loạn ngữ trong tuyệt cảnh, trong khổ xen lẫn vui. Đây cũng xem như phân tán sự chú ý của chính mình.
Mặc dù hắn ta kêu khiếp người như vậy nhưng vẫn còn sống, tính mệnh vẫn còn ở đó.
Điều này làm cho người ta hâm mộ vô cùng. Ai cũng biết, một khi sống sót qua được, điều này sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời của hắn ta. Hầu tử hắn ta sẽ có rất nhiều chỗ nghịch thiên, vô cùng cường đại.
Không phải tất cả mọi người đều có cơ hội tiến vào lò bát quái thái thượng.
Từ xưa đến nay, cường giả các tộc đều có lời đồn, ai có thể luyện ra chân thân trong Bất Hủ Lô, ngày sau nhất định sẽ xưng bá, vô địch thiên hạ, xưng tôn trên con đường tiến hóa.
Bởi vì, địa thế Bát Quái Lô Thái Thượng ở dương gian, trong truyền thuyết trên trời dưới đất, cùng với đại Âm phủ, được xem là một trong những địa thế mạnh nhất và cổ xưa nhất, diệu dụng vô tận.
Ai có thể phục sinh trong lửa, ai có thể nhập Niết Bàn trong liệt diễm, ngày sau sẽ có khả năng vĩnh hằng, bất hủ, thành tựu bá chủ cổ kim chân chính.
Trong lò phụ kia, ngoài tiếng gào của hầu tử còn có âm thanh của một nữ tử, chính là em gái hắn ta, Di Thanh. Âm thanh vừa thấp lại nhẹ, cố nén sự đau đớn, không gào khóc như lang như quỷ giống huynh trưởng của nàng.
“Ta không sống được, tự mình rải muối tiêu, tự mình ăn mình. Đây không phải là tội lỗi mà sinh linh có thể tiếp nhận. Hồn quang của ta vỡ ra, ta có thể nhìn thấu não của mình.”
Hầu tử đang kêu gào, khiến người nghe vừa buồn cười vừa run sợ, lông tơ dựng ngược.
Thế gian có món óc khỉ nấu chín, nhất là óc linh hầu, giống như một lò thuốc lớn, nhưng các tộc cũng chỉ nghĩ mà thôi, chứ không ai dám ăn não của Lục Nhĩ Mi Hầu tộc.
Nhưng bây giờ, con khỉ này lại kêu như vậy. Cảnh tượng đó quả thật cổ quái mà sợ hãi.
“Tiền bối, có thể cho chúng ta cơ hội, cho phép chúng ta tiến vào lô phụ hay không?”
Rốt cuộc có người không nhịn được truyền âm vào chỗ sâu trong cấm địa, thỉnh cầu Hỏa Tinh cho tất cả mọi người một cơ hội, để bọn họ có thể tiến vào lò phụ nấu luyện chân ngã.
Huynh muội Lục Nhĩ Mi Hầu có thể dựa vào một lá thư đã có thể nhận được tạo hóa này, thật sự khiến người ta phải ghen ghét. Một số cường tộc muốn đặt chân vào, vì thế mới có người lên tiếng thỉnh cầu.
Sau một khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi, cuối cùng một âm thanh rất già nua truyền đến: “Chờ lâu như vậy, chẳng lẽ không người nào dám tiến vào chủ lô hay sao? Trong các ngươi không có người có thể khống chế lô này?”
Ông ta cảm thấy rất thất vọng. Ông ta muốn tìm kỳ tài trong trận vực nhưng bây giờ không ai dám vào, ngay cả nếm thử cũng không dám.
Mọi người im lặng. Biết rõ sẽ phải chết, ai nguyện ý làm đồ ngốc, hy sinh vô ích bản thân trở thành tro tàn chứ.
Một lát sau, vẫn không có ai lên tiếng.
Cho dù là Sở Phong, hắn cũng phải cau mày, không muốn tùy tiện tỏ thái độ. Hắn còn đang muốn nghiên cứu chủ lô. Bất kỳ ngôn ngữ nào cũng không bằng hành động hiện hữu.
“Thôi được, các ngươi đến lô phụ đi.” Hỏa Tinh cổ lão cho phép tất cả mọi người tiến vào.
Tổng cộng có mười hai lô phụ, mà yêu cầu của Hỏa Tinh, một tộc chỉ có thể chiếm được một lô.
Lục Nhĩ Mi Hầu tộc đã đi đầu nhập lô.
Ở đó hiển nhiên không thể đặt chân.
Các tộc khác cần tranh đoạt, cần khai chiến, cần thể hiện thủ đoạn trận vực, tranh đấu mười một thiên lô còn lại. Đây chính là yêu cầu của Hỏa Tinh.
Nguyên tộc nghe xong, xoay người rời đi, trực tiếp đi đoạt lô phụ.
Bộ tộc này hành động quá thông thuận, hoàn toàn không có ai ngăn cản, chủ yếu là bọn họ quá mạnh, ai dám tranh phong, ai dám cam đoan đối đầu?
Ngay cả Đạo tộc, Phật tộc có ở đây cũng phải ước lượng một chút, chung quy là có chút kiêng kỵ.
Dù sao, tổng cộng cũng có mười hai lô phụ, còn có những lô khác có thể chọn, không ai nguyện ý sống chết cùng Nguyên tộc.
Sau một khắc, lại có người một tộc nhanh chân mà đi, vẫn không có ai dám ngăn cản. Đó chính là chủng tộc thiên chi thượng đến tranh đoạt cơ duyên.
“Ngươi có thể tiến vào chủ lô hay không?” Lúc này, thanh niên tóc bạc Huyền Hoàng tộc hỏi.
“Trước mắt thì chưa được, ta còn đang nghiên cứu.” Sở Phong đáp.
Thanh niên tóc bạc vẫn lãnh khốc như cũ: “Ngươi thật sự cho rằng nhất thời bán hội thì có thể đánh hạ sao? Làm sao có thể? Suy nghĩ này thật sự vừa ngu xuẩn lẫn đáng sợ. Được rồi, ngươi đi theo chúng ta, chúng ta mang ngươi tiến vào một lô phụ.”
Sở Phong thật muốn cho gã thanh niên tóc bạc một bạt tai. Rõ ràng là có ý tốt, nhưng qua miệng gã thanh niên tóc bạc thì hương vị hoàn toàn thay đổi.
Mặc dù hắn ta muốn mời Sở Phong cùng với hắn ta tiến vào lô phụ, cho Sở Phong một cơ hội nhưng Sở Phong vẫn muốn phun nước bọt vào mặt gã thanh niên tóc bạc.