Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vị sứ giả muốn tránh, nhưng một “năng lực” vô hình đã khóa chặt ông ta, khiến ông ta có muốn tránh cũng tránh không được. Bịch một tiếng, hai tay ông ta giao trước người lập tức tan rã.
Tiếp theo, ông ta phát ra tiếng hét thảm cuối cùng, cả người bị cánh tay kia hất trúng. Sau đó, nơi mà ông ta đứng chỉ còn lại một đống huyết vụ, không còn bóng dáng ở đâu.
Tất cả mọi người đều ngây ra, đây là sức mạnh cỡ nào?
Một vị chuẩn Thiên Tôn cứ như vậy mà bị Chu Chính Đức dùng tay đánh ra một kích tan rã. Hắn chỉ cần phất tay một cái đã tan theo gió, huyết vụ phiêu linh.
“Là ai?”
Tộc khác cũng có sứ giả tiến đến. Sau khi nhìn thấy cảnh này, người đó miệng đắng lưỡi khô. Người thiếu niên kia hung tàn đến như vậy sao, khiến cho đám lão quái vật tu luyện và tiến hóa nhiều năm như bọn họ không chịu nổi?
Một thiếu niên, tay không đã giết chết chuẩn Thiên Tôn.
Chuyện thần thoại như vậy khiến cho người ta khó có thể tin.
Cho đến bây giờ, rất nhiều người còn chưa hiểu, rốt cuộc làm thế nào một tiến hóa giả nhìn thì rất nhỏ tuổi nhưng lại là Hằng Vương trong truyền thuyết.
Ngay cả dương gian rộng lớn, tuế nguyệt pha tạp, nhiều thời đại chìm nổi cũng khó mà tìm ra được hai ba người.
“Hắn là ai?”
Lại có sứ giả hỏi thăm, gương mặt tràn ngập sự kinh ngạc.
“Nghe nói là Chu Chính Đức.” Có người ở gần thạch lô trước đó đáp lại.
Lúc này, phù văn bên trong trận vực sáng lên. Tất cả mọi người đều chấn động tinh thần. Bất luận là Nguyên tộc hay là sứ giả tộc khác mới chạy đến đều không dám lộn xộn, bởi vì khu vực này đã bị kích hoạt trận vực trói buộc thiên địa.
Bên ngoài cấm địa thái thượng, đám Thiên Tôn đang ngồi trên man thú, thần điểu lại càng ngưng trọng, đều nhìn ra xa, không có ai dám phát ra tiếng, đều đang chờ sứ giả hồi âm.
Bò…ò…!
Một tiếng trâu rống giống như kinh lôi, chấn động thiên địa.
Một lão ngưu yêu xuất hiện, mái tóc màu xanh dày chạm đất, sừng thú thô ráp như khoát đao.
Trước kia, con trâu này đã từng xuất hiện, dẫn mọi người tiến vào, là lão bộc Hỏa Tinh nhất tộc.
Lúc này, nó đã hóa thành nguyên hình, biến thành một con trâu rừng da lông màu xanh phát sáng, bốn vó đạp xuống, ánh lửa văng khắp nơi, dung nham dâng trào, ký hiệu trật tự như tinh đấu lấp lóe trong hư không, thanh thế kinh thiên động địa.
Một con trâu lớn nhưng đã khiến không gian nổ tung, run rẩy kịch liệt, cả một vùng trời như muốn sụp đổ, khí thôn sơn hà, khiến tất cả tiến hóa giả gần như ngạt thở.
Đây là một con trâu cường đại đến cỡ nào? Nó còn kinh khủng hơn so với dự liệu của tất cả mọi người.
“Tiểu hữu, mời vào.”
Ma ngưu lông xanh to lớn giẫm xuống, dung nham văng khắp nơi, liệt diễm mãnh liệt. Nó bước đến gần Sở Phong, hơi ra hiệu, bảo hắn ngồi lên lưng của nó.
Cảnh tượng này chấn kinh tất cả tu sĩ. Rất nhiều người đều ngạc nhiên. Đây là man ngưu cường đại đến cỡ nào, tối thiểu nhất là Thiên Tôn trở lên, thậm chí còn có thể là đại năng, vượt qua phỏng đoán trước đó.
Nhưng bây giờ, nó lại quỳ gối, để Sở Phong leo lên lưng của nó, cam tâm trở thành tọa kỵ sao?
Sở Phong khẽ giật mình. Tiến hóa giả đẳng cấp như vậy muốn chở hắn tiến vào chỗ sâu nhất trong thái thượng mật thổ sao?
Hắn hơi ngây người một lúc, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng. Bây giờ, hắn đang ở trong cấm địa, bất luận thế nào cũng không thoát khỏi Hỏa Tinh nhất tộc, vậy thì hắn sẽ đến chỗ sâu cấm địa một lần.
Hắn rất thản nhiên. Đầu tiên, hắn hơi cúi chào một chút, sau đó vọt lên trên lưng con trâu.
Đây quả thật là một tòa thần sơn thái cổ di động, rất lớn, lông toàn thân sáng ngời như tơ lụa, phát ra ánh sáng, mang theo trật tự chi lực.
Ầm ầm.
Con trâu yêu khổng lồ chở Sở Phong phóng đến mật thổ thần bí nhất, mang theo cuồng phong, cắt đứt hư không, đường vân quy tắc vô biên lấp lánh, phồng lên giữa thiên địa, trấn áp vùng núi, tất cả mọi người đều run rẩy, thật lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
“Tại sao ta lại có cảm giác giống như cố nhân ở tiểu Âm phủ. Khóe mắt, lông mày đều có dấu hiệu giống nhau.”
Khương Lạc Thần ở đằng sau nhìn xem, có chút xuất thần. Nàng rất hoài nghi trực giác đó. Có lẽ là sai, bởi vì Sở Phong ở Tiểu Âm phủ bất luận thế nào cũng không có khả năng trong thời gian ngắn trưởng thành đến một bước này, đưa tay là có thể giết chết chuẩn Thiên Tôn.
“Lạc Thần, ngươi đang nói cái gì vậy?” Truyền nhân Thiên Tiên đảo hải ngoại Thịnh Ngọc Tiên kinh ngạc, quay lại hỏi Khương Lạc Thần bên cạnh.
“A, không có gì.” Khương Lạc Thần lắc đầu, gương mặt mỹ lệ có vẻ tiếc nuối.
Ầm ầm.
Lúc này, trong một lò phụ cách đó không xa, ánh lửa ngút trời, có người xuất quan, chính là hai huynh muội Lục Nhĩ Mĩ Hầu.
“Ha ha, ta xuất quan, thành công rồi. Nếu so sánh với Thủy tổ, bây giờ ta đã nấu luyện ra Hỏa Nhãn Kim Tinh vô song, ai dám tranh phong. Ta cũng đã tiến hóa đạo thể luôn rồi.”
Lục Nhĩ Mi Hầu kêu to, nhảy ra trước một bước so với em gái của hắn ta. Toàn thân hắn ta cháy đen, lông trên người bị đốt sạch sẽ, ánh lửa hai mắt như điện, kích xạ khắp nơi.
Cho đến lúc này, rất nhiều nhân tài đã bừng tỉnh, không ai tiếp tục nhìn về phía Sở Phong rời đi nữa, mà là nhìn huynh muội Lục Nhĩ Mi Hầu tộc.
“Hầu huynh, có người đã luyện thành Hỏa Nhãn Kim Tinh siêu cấp rồi.” Có người nhỏ giọng báo cáo cho hầu tử biết.
“Cái gì? Ở đâu? Là ai? Còn ai có thể sánh vai hỏa nhãn tộc ta?” Lục Nhĩ Mi Hầu Di Thiên không tin.
…
Ngưu yêu chạy như lôi đình gào thét, đất rung núi chuyển. Đường mà nó đi rất an toàn, cũng không phát động cấm chế tuyệt địa. Trên đường đi ánh lửa ngập trời, thanh thế to lớn.
Nó chở Sở Phong thẳng đến chỗ sâu nhất cấm địa, chính là cái chỗ được gọi là “thái thượng” của Thái Thượng Bát Quái Lô.
Cái gọi là thái thượng, chính là sơn lĩnh nhân hình, giống như một lão giả cầm quạt ba tiêu trong tay vỗ về phía xa, khiến cho ánh lửa khu vực thạch lô trở nên cuồn cuộn.
“Chính là chỗ này.”
Trong lòng Sở Phong rung lên. Cách đây không lâu, hắn đã dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh siêu cấp nhìn thấy tàn chuông, chung cực huyết, Nữ đế, chính là đằng sau cánh cửa đá.
Ầm ầm, thiên diêu địa động, cát bay đá chạy, toàn bộ sơn lĩnh đều lắc lư. Ngưu yêu chở Sở Phong đến chỗ cần đến.
Đây là một khu vực tiên thổ sương trắng lượn lờ, các loại thảm thực vật tươi tốt. Gốc cây bốc lửa, mang theo ánh sáng của kim loại.
Một cổ đình tọa lạc trên ngọn núi nham thạch, nơi đó có một ánh lửa, ở đó có hình người hiển hiện, là cường giả Hỏa Tinh nhất tộc đang chờ Sở Phong.