Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2903 - Chương 2904: Vô Địch Thiên Hạ (3)

Thánh Khư Chương 2904: Vô địch thiên hạ (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Điều làm cho Sở Phong sợ hãi nhất là, cánh cửa đá cách đó không xa, bên trong sâu thẳm giống như vũ trụ tinh hải liên tiếp nhau, tứ cực phù thổ liên tiếp nhau, cổ địa phủ nơi rất nhiều Thiên đế đã chết.

“Tới rồi.”

Bên trong cổ đình, một vị Hỏa Tinh lên tiếng, âm thanh già nua, giống như sắp gần đất xa trời, có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

Sở Phong xoay người bước xuống lưng trâu, lễ phép chào tất cả mọi người. Hắn biết, đám người đó đều là cổ lão đáng sợ, mạnh mẽ khủng khiếp. Cho dù bọn họ đã cố gắng thu liễm khí tức, nhưng vẫn khiến người ta không thể ước đoán, giống như có thể cắt đứt thiên vũ, áp sập tinh hà, khí tức quanh thân có thể khiến cho quy tắc đại đạo trở nên hỗn loạn.

“Ngồi đi, đừng câu nệ.”

Một lão giả lên tiếng, trong ngọn lửa hiện ra gương mặt màu đỏ thẫm, cực kỳ già nua, tóc sắp rụng sạch. Cho dù là hỏa tinh biến thành cũng mang theo khí tức nhân thân, già nua không chịu nổi.

“Chúng ta cùng nhau tham tường huyền bí nơi đó một chút, xem bên trong cánh cửa đá có gì.” Lại một vị hỏa tinh lên tiếng, giọng nói rất suy yếu, giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

Trên thực tế, ngọn lửa bao quanh ông ta cũng ảm đạm vô cùng, giống như ánh nến trong gió, cả người ông ta sắp trở về với cát bụi.

Tuy nhiên, giữa mũi miệng của ông ta ngẫu nhiên có tinh khí lưu chuyển, khiến cho thương vũ ảm đạm, tinh không run rẩy, lắc lư theo.

“Vãn bối nào có tư cách ngồi cùng với các vị tiền bối tham tường nơi này chứ.” Sở Phong khiêm tốn. Hắn rất thấp điệu, bởi vì mấy hỏa tinh trước mặt cực kỳ cường đại. Hơn nữa hắn còn đang ở trên địa bàn của đối phương, lại càng phải cảnh giác hơn.

“Đừng khẩn trương. Chúng ta không có ác ý, chỉ là muốn mượn năng lực trận vực của ngươi cùng nhau nghiên cứu thế giới đằng sau cánh cửa.” Một vị lão giả nói.

“Hậu sinh khả úy, so với thuở thiếu thời của chúng ta mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, rất khó lường.” Một người trong đó sợ hãi, thán phục nói.

Sở Phong ngồi xuống. Hắn rất muốn biết, thế giới bên trong cánh cửa đá có chân thật hay không? Sẽ không phải là lạc ấn chứ? Vì thế hắn đã lên tiếng hỏi.

“Tất cả đều là thật. Ngươi đã dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh siêu cấp nhìn thấy được một phần chân tướng.” Một vị hỏa tinh lên tiếng thừa nhận.

“Ở đó có sinh linh vô địch thiên hạ.” Một vị hỏa tinh thở dài, trong giọng nói dường như có chút tiếc nuối, gương mặt còn hiện lên sự thương cảm.

“Cái gì?”

Sở Phong chấn kinh. Tàn chuông, chung cực huyết, tam sinh dược đều là thật?

Nữ đế vô thượng cũng ở đây? Không phải lạc ấn.

Hắn đã từng nghe đại hắc cẩu nói qua, Nữ đế lăng không đạp trời mà đi, vượt qua hố chôn Thiên đế, một mình bước qua cầu độc mộc rời đi, sinh tử không biết? Tại sao… nàng lại ở đây?

Một vị lão giả hít sâu một hơi, say mê nói: “Ngửi được không? Một mùi thơm nhàn nhạt. Bên trong cửa đá cái gì cũng có, ngay cả đại dược vô thượng trong truyền thuyết cũng mọc ở ven đường.”

Sở Phong không còn thất thần, nhìn chăm chú vào trong thế giới cửa đá.

“Nhìn thấy không? Đó là đế dược, cắm rễ bên trên chung cực huyết, sinh ra bảo dược, giá trị không thể tưởng tượng. Còn có gốc cỏ kia nữa. Ngươi có thấy được không, nó đã kết nụ. Đó chính là hoa cỏ kinh khủng cấp Đại Vũ. Nụ hoa sắp nở rồi, chỉ cần đến gần, hít vào một ngụm phấn hoa là có thể lột xác thành sinh linh cấp Đại Vũ.”

Mấy vị lão giả đều lên tiếng, đều đang cảm thán, ánh mắt già nua vẩn đục nhìn chằm chằm thế giới bên trong cửa đá.

Một mùi thơm ngát từ cánh cửa hình mặt trăng tràn ra, đó cính là mùi dược thảo cấp Đại Vũ sao?

Bảo dược không đủ hình dung, tiên dược cũng không đủ. Nó thấm vào ruột gan, xuyên qua huyết tủy, khiến cho xương cốt người ta gần như phát sáng.

Sở Phong nhìn dải đất, dụng tâm cảm thụ, trầm mê không tự kềm chế được.

“Tiểu hữu, cẩn thận. Mặc dù phấn hoa tràn ra chỉ là giọt nước trong biển cả, là hạt bụi nhỏ nhưng cũng đủ đáng sợ. Đây chính là dược thảo cấp Đại Vũ.”

Lão giả Hỏa Tinh nhất tộc lên tiếng, giọng nói già nua, vô cùng trịnh trọng, ở đó nhắc nhở Sở Phong phải bình tĩnh, tuyệt đối không được chủ quan, phải cảnh giác giống như lâm đại địch.

Sở Phong chấn động trong lòng, trong nháy mắt liền bừng tỉnh. Hắn đang ở cấp độ gì? Hằng Vương. Thực lực của hắn đã có thể hoành hành giữa thiên địa, nhưng đối với lĩnh vực Đại Vũ vẫn còn phải ngưỡng vọng, không thể chạm đến. Loại thảo dược này đối với hắn mà nói quá nguy hiểm.

Rất nhanh, hắn đã điều chỉnh xong tâm trạng. Nhìn đế huyết lăng không và tiến hóa giả chung cực chân chính, hắn khó nén được ba động trong lòng, bên trong ánh mắt chỉ toàn là ánh sáng sáng chói, tinh thần run lên.

Tàn chuông đế huyết, nữ nhân áo trắng lăng không, đây là một hình ảnh đứng im, giống như cô đọng vạn cổ trường không, vẩy mực tạo thành một bức tranh quỷ dị.

Là nàng sao? Nữ nhân trong miệng đại hắc cẩu yên tĩnh chờ đợi hậu nhân đến đang ở đây?

Trong lòng Sở Phong sóng biển ngập trời. Hắn nhất thời mất tiếng, ánh mắt lưu chuyển kim hà, tại sao lại như vậy? Nàng ta không có khả năng ở đây mới đúng chứ?

Tuy nhiên, mấy vị lão giả Hỏa Tinh nhất tộc đã minh xác nói cho hắn biết, bạch y nữ tử kia chính là tồn tại chân thật, nhục thân cái thế vô song, trấn áp cổ kim, đứng im ở đó.

“Là ai lật đổ thiên cổ, là ai cô đọng một bức tranh bất động, để ngươi đứng im ở đây?”

Môi Sở Phong phát run, bởi vì hắn đã biết quá nhiều, hiểu rõ tầm quan trọng của bạch y nữ tử, pháp lực tuyệt cổ kim, nhưng tại sao nàng ấy lại bị người ta định ở đây? Không thể nào.

Bên cạnh bạch y nữ nhân, sương trắng mông lung, là tinh túy trong tiên khí, là vật chất tuyên cổ bất diệt, do chính nàng tạo ra. Cơ thể vô địch của nàng là tuyệt đại chi thể, triệt để tĩnh mịch, là hóa thạch cổ xưa nhất.

“Cảm xúc của ngươi đang bất ổn, hãy tĩnh tâm lại.” Một lão giả Hỏa Tinh nhất tộc lên tiếng. Quanh thân lão giả tràn ngập ánh lửa màu bạc, da bọc xương, khí tức bản thân khi mạnh khi yếu, cũng gần hao hết sinh mệnh mạnh nhất, tiếp cận tuổi già, khó mà khống chế được bản thân.

Sở Phong hít một hơi thật sâu, nhẹ gật đầu, bỏ đi tạp niệm. Nghĩ nhiều như vậy cũng không có lợi ích gì, trước mắt nên nghĩ làm thế nào để đối mặt, làm thế nào để hành động.

“Ta có thể vào sao?”

Sở Phong hỏi, hắn nhất định phải tìm hiểu tình huống. Hỏa Tinh nhất tộc trông coi nơi này không biết bao nhiêu vạn năm cũng không có thu hoạch, dựa vào hắn có thể thành công không?

Bình Luận (0)
Comment