Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đây là thứ gì?” Rất nhiều người đều kinh hô, cũng chưa từng dự đoán được sẽ có loại cây này xuất thế, làm tất cả các tiến hóa giả đều sợ hãi.
“Đó là căn cơ của Thái Võ, dị liên thành đạo!” Có Thiên Tôn thở dài.
“Đó là... vật báu dẫn đến đại năng, có được một gốc cây là chuyện cực kỳ không dễ, mà Xích Liên này lại là kỳ trân hiếm có trên đời giữa các tuyệt phẩm.” Một Thiên Tôn khác truyền âm.
Tất cả mọi người đã rõ đây là cái gì, là nền tảng thành đạo của Thái Võ!
Cho dù là ở dương gian, muốn tìm được phấn hoa và Dị Quả dẫn đến đại năng cũng rất gian nan, nếu không đại năng trong thiên hạ sẽ nhiều thêm không ít!
Ngoài ra, quan trọng nhất là tìm được phấn hoa và Dị Quả phù hợp với mình lại càng khó, cần phải có được đại cơ duyên.
Còn trân phẩm trong đó thì càng là khả ngộ bất khả cầu, phải xem tạo hóa của từng cá nhân.
Cây Xích Liên này Thái Võ có địa vị gì? Lại gây nên thiên tượng kinh thế như vậy, làm người ta nhìn thôi đã thấy sợ!
“Trời ạ, ta nhìn thấy cái gì, đây là... thành đạo chi vật tuyệt phẩm được nhổ trồng ra từ mỏ mẫu kim trong truyền thuyết, nó đang tỏa ra khí tức mẫu kim, là vật báu vô giá!”
Vị Thiên Tôn tóc xám kia kinh hô, trong mắt đã có sợ hãi, còn có tham lam, đây là một cây thực vật khó có thể tưởng tượng, khó trách có thanh thế lớn như vậy.
Nhắc tới mẫu kim thì tất nhiên là vật bấu trong mắt các đại năng, có thể luyện ra vũ khí thành đạo tương lai!
Mà thực vật ngẫu nhiên ra đời bên cạnh mẫu kim đều là vật hiếm có trên đời, công dụng của phấn hoa và trái cây của nó không thể tưởng tượng, hơn xa thực vật đồng cấp.
không ai có nghĩ đến, hiện tại Thái Võ thật sự dùng một gốc cây trân quý như vậy để ngăn địch!
Mọi người nhìn ra, Thái Võ đã bất chấp mọi giá, muốn lấy căn cơ thành đạo để ngọc nát đá tan.
“Như vậy là nghĩ có thể giết ta? Tội gì kia chứ, cần gì kia chứ!” Sở Phong lắc đầu, hắn không cho rằng thứ này có thể làm gì được hắn.
Nhưng hắn cũng giật mình, trừ phấn hoa và Dị Quả trên mảnh đất đặc thù của dương gian ra thì những loại thực vật cắm rễ trên mẫu kim hoặc sinh ra trong hỗn độn giới trong truyền thuyết cũng nghe rợn cả người, một khi có được thì cuộc đời này sẽ được viết lại.
Tuy rằng cây này không trực tiếp Đạo Liên cắm rễ trên mẫu kim, mà là Xích Liên sinh ra trong quặng trung, nhưng cũng cực kỳ khó lường, đủ để kinh thế.
Ầm vang!
Mang theo khí tức đại đạoc, mang theo đạo vận thần phật ma, đi kèm với tiếng tụng kinh, cây Xích Liên kia trấn áp đến, thật sự rất khó tránh né.
Nơi nơi đều là hư ảnh của nó, đâu đâu cũng là quy tắc của nó.
Điều này làm Sở Phong rung động, không hổ là một gốc cây Kỳ Liên!
Trong truyền thuyết, thực vật như hoa sen trời sinh đã tương hợp với đạo, chịu tải đạo tắc vô hình, vì vậy hễ loại thực vật này xuất thế thì luôn cực kỳ kinh người.
Oanh!
Sở Phong phát động công kích, đánh thẳng lên bầu trời, nhưng cây thực vật kia lại chấn động, phụt ra thụy khí và ba vạn xích hà rồi bao phủ về hướng Sở Phong, triệt tiêu thần quang công kích của hắn.
Phải biết rằng, thần quang hắn đánh ra có thể xé rách cả vòm trời, hàng trăm hàng ngàn Trật Tự Thần Liên đan chéo, nếu là Thiên Tôn khác thế chỗ cũng sẽ bị giam cầm, bị đánh giết.
Nhưng cây sen đó chỉ nhẹ nhàng chấn động đã có thần uy như vậy, thật sự kinh thế hãi tục.
“Thật là không đơn giản!” Sở Phong thở dài, sớm đã rung động, lộ ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Sau khi Xích Liên cao một thước đột ngột mọc lên từ mặt đất, chảy xuôi ra từng đợt từng đợt khí mẫu kim và khí hỗn độn nhè nhẹ, mang đến cho người ta cảm giác vô cùng dày nặng, muốn đè sụp cả thiên địa, trong thiên địa còn phát ra tiếng nổ đùng đùng, nó lao đến ngang trời.
“Đi!”
Sở Phong lạnh nhạt mở miệng, vận dụng Thất Bảo Diệu Thuật, trong nháy mắt, một vệt ánh sáng đột nhiên bay ra rồi quét xuống, giống như một ánh mặt trời màu sắc rực rỡ xuất thế, muôn vàn quy tắc, vạn luồng khí tức tràn ra rồi giáng thẳng vào cây Kỳ Liên kia!
Ầm vang!
Trong thiên địa phát ra một tiếng vang thật lớn, đó là tiếng kêu của đạo, cũng là âm thanh gào rống của thần ma, các loại hư ảnh phật ma chung quanh Kỳ Liên đều đang kích động, đều đang phập phồng, các loại mảnh nhỏ quy tắc điên cuồng bay múa.
Đó là hiện tượng do Thất Bảo Diệu Thuật trùng kích gây ra, hai bên va chạm nhau rồi không ngừng phai mờ.
Sắc mặt Thái Võ thật khó coi, mang theo đắng chát, lão thật sự không cam lòng, nhắm mắt rồi lại mở ra, vẻ mặt làm người ta sợ hãi.
Lão thật sự không cam lòng, căn cơ thành đạo của lão - Xích Liên được nuôi dưỗng không biết bao nhiêu năm, cuối cùng cũng thấy cơ hội nở hoa không còn không xa rồi, nhưng hiện tại, giấc mộng tan nát! Mà bản thân lão cũng sớm đã điều dưỡng ổn thỏa, chuẩn bị trùng kích đạo đồ trong vòng trăm năm nay để trở thành đại năng, nhưng hiện tại căn cơ đã bị hủy!
“Đi thôi!” Lão dứt khoát đưa ra quyết định.
Nụ hoa của cây Xích Liên kia bắt đầu nở rộ, cánh hoa trong suốt đang bay múa, nhìn cứ như nhiễm máu, sau đó một rồi lại một Trật Tự Thần Liên buông xuống từ đóa hoa, khóa lại thiên địa, lan tràn hướng về phía Sở Phong.
Có thể nhìn thấy, tất cả bóng dáng phật, ma, tiên, quỷ đều hiện ra, toàn ngồi xếp bằng chung quanh cây Kỳ Liên kia, khi hoa nở thì bọn họ cũng rống lớn tiếng tụng kinh.
“Đây là... Hoàn toàn huỷ hoại căn cơ!” Có Thiên Tôn thở dài, không biết đang giật mình hay thương cảm vì thỏ tử hồ bi một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Trên thế gian này, nếu Thần Vương muốn trở thành Thiên Tôn thì trong mười người chi3 có một người thành công đã là không tồi.
Mà Thiên Tôn muốn trở thành Đại Năng, trong trăm người có thể có một trường hợp thành công đã là rất tốt!
Phải biết rằng, nhân vật như Thiên Tôn đều được sinh ra trong thiên quân vạn mã, cuối cùng mới đi đến trình độ này, mà trùng kích về phía trước, vài bước cuối cùng lại là trong trăm chọn một, gian nan đến cỡ nào? Kẻ thua đều phải chết, trong trăm người không có lấy một, đáng buồn đến cỡ nào!
Đương nhiên, đây là dưới tình huống thuận lợi là tìm được căn cơ thành đạo trước, thu thập được phấn hoa và Dị Quả cấp đại năng!
Tham vọng của Thái Võ rất lớn, có ý chí thôn thiên, mà còn tìm được một cây Kỳ Liên cộng sinh với mẫu kim, nếu lão thành công thì tuyệt đối hơn xa những người khác.
Đáng tiếc, đã đến cuối cùng, lão lại bị bức để đóa sen này nở rộ, không phải vì mình tiến hóa, mà là muốn phóng thích tiềm lực vô biên của nó trước thời hạn.