Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sở Phong là của nhất hệ chúng ta, không ai được mang đi!” Lúc này, có người mở miệng, là một nữ Thiên Tôn.
Không ít người híp đôi mắt lại, sắc mặt hơi thay đổi, bởi vì đây là Thiên Tôn của nhất hệ Võ Phong Tử, đến đây phụ trách bàn bạc nghiệp vụ với bên ngoài.
Trong bọn họ thì ai cũng biết, Võ Phong Tử là một trong những ngọn nguồn hắc ám!
Nếu nhất hệ bọn họ nhất định phải giành thì người khác thật sự không thể tranh giành quá mức, cho dù trên người Sở Phong thực sự có chí bảo cao cấp gì thì cũng không tiện xuống tay.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả thế lực hắc ám đều sợ Võ Phong Tử, có người chỉ cười lạnh, không để ý đến.
“Tổ chức của chúng ta rất muốn hợp tác với nhất mạch Võ Hoàng.” Có người lạnh nhạt mà mở miệng, nói: “Bóp chết Sở Phong kia, báo thù cho Thái Võ đạo huynh, đạo nghĩa không thể chối từ!”
Rất nhiều người bĩu môi, cái gì mà đạo nghĩa không thể chối từ, cái gì báo thù, còn không phải các ngươi đủ cường đại, có tự tin đi tranh giành với nhất mạch Võ Phong Tử sao!
Thế lực hắc ám không chỉ có một ngọn nguồn, Võ Phong Tử là một trong số đó, mà sư tôn thủ lĩnh của người vừa mở miệng cũng là một ngọn nguồn!
Nam Đà, đây là một cái tên cấm kỵ, rất nhiều năm cũng chưa có người đề cập, thậm chí có thể nói là từ thời đại tiền sử Lê Đạt dần dần yên lặng thì người này cũng không xuất hiện nữa.
Nhưng tất cả mọi người biết, tồn tại đáng sợ này nhất định còn sống!
Hẳn Nam Đà là sinh linh cấp bậc tương đồng với Võ Phong Tử!
“Không cần, tự chúng ta đủ để bóp chết con rệp kia!” Nữ Thiên Tôn của nhất hệ Võ Phong Tử mở miệng, bàn về quan hệ sư môn thì nàng và Thái Võ Thiên Tôn là cùng thế hệ.
Người của nhất hệ Nam Đà cười cười, nói: “Ha hả, không vội, nếu các ngươi không tìm thấy hắn thì sao, chúng ta rất vui ra tay tương trợ, đây đều là bổn phận của tổ chức hắc ám.”
Nữ Thiên Tôn nhất hệ Võ Phong Tử nghe vậy thì sắc mặt lạnh lẽo, hai bên không chỉ có quan hệ cạnh tranh, thậm chí còn đối địch với nhau, sao có thể yêu cầu bọn họ trợ giúp.
Phải biết rằng, sinh thời Thái Võ Thiên Tôn có một đại địch đấu đá hơn nửa đời, đó là kẻ xuất thân từ tổ chức Nam Đà kia.
Nếu quan hệ hòa thuận, đệ tử môn đồ hai bên sẽ không tranh đấu, giằng co như vậy.
“Đừng tranh chấp, ai tìm được là của người đó!” Một Thiên Tôn lĩnh vực hắc ám mở miệng, hắn ta lệ thuộc vào một tổ chức sát thủ siêu cấp khác.
Hiển nhiên, tổ chức này cũng rất mạnh, nó tên là Thái Hằng, cùng tên với thủ lĩnh.
Tục truyền tổ chức này hư hư thực thực có dính liếu đến báo chí đệ nhất dương gian - Thái Nhất tập san.
Có lời đồn tổ chức Thái Hằng là do con thứ của Thái Nhất lão tổ sáng tạo.
“Đừng cãi cọ, rất nhiều khách hàng còn đang ở thành trì, chưa từng rời đi.” Thiên Tôn tổ chức Tây Thiên mở miệng.
Lần này không ít người tới tuyên bố treo thưởng, đàm phán hợp tác, rất nhiều người đều chưa rời đi.
Trong đó có rất nhiều thế lực mà Sở Phong quen thuộc, cũng có giáo phái hắn hoàn toàn không hiểu biết, họ đều phái đại biểu tiến đến.
Đường đệ của Phượng Vương là một trong số đó, cả gia tộc Nhân Vương cũng có dòng chính tới đây tuyên bố treo thưởng.
“Mặc kệ như thế nào, chúng ta phải biết tung tích của Sở Phong, hừm, thật sự không được thì chém đầu người này xuống là được.” Đường đệ Phượng Vương đang đàm phán với một tổ chức hắc ám.
“Ong!”
Đúng lúc này, cả tòa Hắc Đô lập tức run rẩy trong phút chốc, tất cả mọi người cả kinh, bỗng ngẩng đầu, đây là xảy ra chuyện gì?
Sau đó, tất cả mọi người phát hiện, thần quang xông thẳng lên trời cao, khí huyền từ đầy trời, che lại cả càn khôn, dị tượng này quá kinh người!
Ngay sau đó, không gian vặn vẹo, hoàn toàn mơ hồ đi, tất cả mọi người muốn phóng lên cao, nhưng sớm đã không kịp, bọn họ đã bị nhốt trong Hắc Đô, không thể thoát ly.
Sâu dưới mặt đất, hai đại năng đều bị bừng tỉnh, ai đang tiến công Hắc đô? Loại năng lượng này quá kịch liệt, hung mãnh đến rối tinh rối mù.
Thậm chí, tất cả linh khí trong mảnh đất bọn họ bế quan đều bạo động, động phủ sụp đổ, linh thảo khô héo, mặt đất chấn động kịch liệt, quả thực như tận thế tới.
Hai đại năng thức tỉnh, trực tiếp lao lên tận trơi!
Sau đó... Đã không sau đó!
Hai đại năng ngơ ra, người đâu, đi đâu rồi?
Lúc này, đừng nói kẻ địch, cả Hắc Đô cũng không còn, biến mất sạch sẽ, vách đổ cột xiêu và gạch ngói nát đều không thấy đâu nữa!
Hai người ngơ ngác, thật sự đờ ra, cả người đều không tốt.
Hắc Đô danh truyền thiên cổ, cổ xưa bao đời đã chạy đi đâu?
Đây không phải trò cười đó chứ? Cửa sổ mà thế giới hắc ám mở ra bên ngoài đã biến mất tung tích, không còn cả một sợi lông!
Nơi này hoàn toàn sạch sẽ, đừng nói thành trì phế tích, cả cọng cỏ cũng không còn, cái hang chuột cũng biến mất, bị hoàn toàn dọn sạch, tất cả đều không thấy.
Chuyện này còn tà hồ hơn đào mất ba thước tấc, Hắc Đô bị người ta trộm đi!
Cho dù khó tin nổi, nhưng hai đại năng vẫn bừng tỉnh, sau đó cảm thấy vô cùng nhục nhã, Hắc Đô danh chấn thiên cổ đang ở nơi nào!
Kết quả... Hắc Đô không còn, bị người ta đánh cắp!
Càng đừng nói là nhân mã của các tổ chức thế lực, cho dù chỉ là một cánh cửa sổ hắc ám, không phải hang ổ, nhưng cũng có không ít Thần Vương và một bộ phận Hắc Ám Thiên Tôn đóng quân tại đây!
Đây là điên cuồng vả mặt, một... đạo tặc ma tính, cư nhiên dám ăn trộm đi một tòa thành trì hắc ám tiếng tăm lừng lẫy!
Quả thực không có thiên lý!
Là đạo tặc kia điên rồi, hay là toàn bộ thế giới điên rồi?!
Hai đại năng giống như hai cọc gỗ bị đóng đinh tại chỗ, thật sự trợn tròn mắt, mất... Thành, không biết Hắc Đô bị tên vương bát đản hỗn trướng nào rút đi mất nữa!
Quá thô bạo, cũng quá không kiêng dè, làm các tổ chức hắc ám lớn chịu sao nổi?
Tất nhiên Sở Phong không rảnh để ý tới, sớm đã biến mất cùng Hắc Đô, lao qua mười mấy vạn dặm, rời khỏi khu vực này. Đương nhiên hắn vẫn ở Ám Châu, chưa thể lập tức đến châu khác, còn chuyện rời xa mấy chục châu thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
Cũng không phải chỉ truyền tống một hai người, bày ra Tràng Vực cỡ lớn, lôi kéo một tòa thành trì, loại tiêu hao này quá lớn, nếu không phải đã cướp sạch hang ổ của Thái Võ Thiên Tôn thì nghĩ cũng đừng nghĩ đến, Sở Phong căn bản không đủ sức.
Đây là lần đầu tiên hắn mang theo vô số những kiến trúc lao qua hư không, cũng thể hiện ra tạo nghệ đáng sợ của hắn trong lĩnh vực Tràng Vực, trên đường chưa xảy ra bất trắc gì cả.