Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 297 - Chương 296: Địa Ngục (2)

Thánh Khư Chương 296: Địa ngục (2)

"Đại nhân, đây là sao vậy ạ, còn khủng bố hơn cả thần thoại, ngài gọi sấm chớp đến bằng cách nào vậy?" Kim ưng run rẩy hỏi.

"Đây là sức mạnh của ‘Trận’, nó hư vô khó mà giải thích, nhưng có lẽ là thật sự tồn tại." Chim gõ kiến Tử Kim lạnh nhạt nói.

Năm đó, khi vương giả Côn Luân phát hiện nơi đây cũng rất khiếp sợ, thậm chí có một vị vương giả đã chết ở bên trong, chết một cách cực kỳ thê thảm, bị sấm bổ cho cả người cháy đen, tách lìa mấy mảnh.

Bọn họ từng nghiên cứu tỉ mỉ về việc này, thậm chí mời cả một ít học giả trong nhân loại đến đây, cuối cùng mới biết được nơi này như thế là do giá trị từ trường cao dị thường gây ra.

Mảnh sơn cốc này có thể dùng khoa học của loài người giải thích, nhưng trong lúc khai quật thực địa thì bọn họ lại phát hiện một ít dấu vết chứng minh cổ nhân từng cải tạo qua mảnh sơn cốc này.

Những thú vương đó rất khiếp sợ, cổ nhân cải biến địa thế để tận dụng nó, phóng đại giá trị từ trường dị thường của nơi này.

Dựa theo phỏng đoán chung của bọn họ, đây là —— Trận.

Những thứ hư ảo thế này có thể dùng văn hóa của loài người để giải thích, mượn địa từ và điện tích của tầng mây có tác dụng phóng điện, biến nó trở thành khí hút sét.

Chim gõ kiến Tử Kim nói thêm vài câu thôi đã khiến khổng tước và kim ưng chấn động đến mức trợn mắt há hốc mồm, cứ như nhìn thấy quỷ, địa thế đặc thù trải qua cải tạo là có thể hút sét sao?

"Nhất là miệng giếng cạn mà bọn ta phát hiện kia, thông qua cây cột đồng xanh có thể nâng lên hạ xuống kia, bọn ta sẽ điều khiển được từ trường nơi này một cách hữu hiệu, kích hoạt khu hút sét." Chim gõ kiến Tử Kim lộ ra nụ cười nhạt.

Lúc này, một vài dị tộc mang theo vẻ mặt khẩn trương mà đi vào gần đó lên tiếng.

"Đại nhân, như vậy không tốt đâu, chỉ sợ các vương giả khác sẽ có ý kiến."

Trừ phi trừng phạt một vài dị tộc tội ác tày trời, nếu không thì căn bản sẽ không thả cây cột đồng xanh kia xuống đáy của cái giếng để kích hoạt khu hút sét, đây là kết quả thương nghị chung giữa các vương giả.

"Ta có chừng mực của mình, các ngươi không cần nói nhiều, lui qua một bên đi." Chim gõ kiến Tử Kim lạnh nhạt nói.

Trong sơn cốc, Sở Phong gặp phải nguy cơ lớn, hắn không ngờ chỉ đi vào núi Côn Luân để tìm bọn Hoàng Ngưu thôi mà lại gặp phải nguy hiểm như vậy, đây không phải là địa bàn của hai con trâu kia sao? Thế mà lại có kẻ muốn hại hắn!

Hơn nữa, trước đó, trong lòng hắn không có một tia báo động nào cả, thần giác đã mất đi hiệu lực ở núi Côn Luân.

"Đáng chết!"

Lúc sau, hắn trông thật chật vật, bị sét đánh đến mức nhát nhàu quần áo, thân thể đã cháy đen, đây là tia chớp đủ để đánh xuyên thủng người thường, mà hắn thì đã trúng vài tia liên tục rồi!

"Người bình thường bị sét đánh cũng có khả năng may mắn tồn tại, cơ thể của mình đã tiến hóa đến cấp độ này, mới có thể gắng gượng được một lúc, nhưng lát nữa hẳn phải chết không nghi ngờ gì."

Khóe miệng Sở Phong có máu ứa ra, hắn đã bị thương, hơn nữa còn rất nặng, loại sấm sét với nhiệt độ cao hừng hực này, nếu là người thường thì đã trực tiếp bị nướng chín, chỉ còn lại bộ xương trắng mà thôi.

Hắn không dám chạy trốn, làm như thế chẳng khác nào đi tìm đường chết, sấm sét sẽ liên tục dày đặc mà bổ vào người, nằm bất động trên khu đất trũng thì tương đối đỡ hơn một chút.

Sở Phong đang cố gắng chống chọi, kéo dài chút thời gian thì vương giả trên núi Côn Luân nhất định sẽ bị kinh động, đến lúc đó Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu chắc chắn sẽ đuổi đến, khi đó hắn có thể thoát vây khốn.

Điều kiện tiên quyết là, hắn có thể kiên trì đến thời khắc đó!

Oanh!

Lại là một tia sét đánh xuống, điện quang lại hiện lên ánh xanh biếc, đánh vào trên người của Sở Phong, làm cho hắn bay tung lên trời, thân thể hắn run rẩy, há mồm ho ra ngụm máu.

Nếu không phải bên ngoài cơ thể hắn có một lớp năng lượng thần bí bảo hộ, hắn khẳng định đã bị đánh thủng cả thân thể.

Phịch một tiếng ngã ngược xuống mặt đất, Sở Phong cảm giác thân thể mình vô cùng đau nhức, mùi vị này quá khó chịu đựng nổi, đây là nguy cơ lớn nhất hắn từng gặp phải từ khi ra ngoài lăn lộn.

Hôm nay lơ là một chút thì sẽ mất mạng ở nơi này, suy cho cùng thì đây không phải là cường địch, mà là thiên uy!

Từ hơn trăm triệu vôn đến cả tỷ vôn, sấm sét này quá kinh khủng, hơn nữa còn dày đặc như thế, sinh vật cấp vương cũng chịu không thấu, đây cũng không phải là chuyện thần thoại.

Cái gì mà kiên cường chống chọi thiên kiếp chứ, đều là tầm phào nói nhảm.

Khi sấm sét thật sự giáng xuống, là mấy chục lên tới cả trăm luồng, thân thể máu thịt làm sao mà chịu đựng được.

Oanh!

Sở Phong cảm giác không ổn rồi, hắn lại liên tục bị bổ trúng vài lần, bị động mà chịu tấn công, căn bản trốn không thoát, thật sự quá khó chịu và kìm nén, hắn biết mình đã bị người ta mưu hại.

Bên ngoài sơn cốc, con khổng tước kia mừng rỡ mà nói: "Đại nhân, hắn đã sắp không xong rồi, ngài xem, cả người hắn cháy đen, cứ như con cá chết ấy, lần nào cũng bị đánh cho bay tung lên, cũng không cục cựa được chút nào."

Chim gõ kiến Tử Kim híp mắt lại, nói: "Người này đúng là không tầm thường, đã thế này mà còn chưa bị tan xác, rất nổi trội đấy, vương giả lúc trước xông nhầm vào đó ngã xuống nhanh hơn hắn ta nhiều."

Ngay sau đó, gã ta biến sắc, nói: "Không được, kéo dài thời gian lâu như vậy, các vương giả khác chắc cũng đã bị kinh động, mau mau đi giải quyết hắn, nếu không sẽ xảy ra chuyện!"

Chim gõ kiến Tử Kim cất cánh bay lên trời, nói: "Các ngươi chờ ở chỗ này, ta đi phế bỏ hắn, sau đó mang đi ép hỏi thuật Ngự Kiếm!"

Gã lập tức phóng về phía sơn cốc.

"Đại nhân, cẩn thận, đây là thiên uy đó!" Khổng tước rung động, vội hô hào đằng sau.

"Không sao, nơi này có điểm chết, bọn ta đều đã mò mẫm ra hết rồi." Chim gõ kiến nói, gã không dám kéo dài thời gian nữa, sợ các vương giả khác sẽ tới ngăn cản.

Thân thể của gã dài tới tận năm sáu mét, giống như một tia chớp màu tím xẹt qua ngang trời, cũng như lời nó nói vậy, trong mảnh sơn cốc này có vài điểm chết không hút sét.

Nó di động cực nhanh, lập tức đã vọt tới địa điểm.

Sở Phong bị thương khá nặng, xương cốt cả người như đã bị đứt đoạn, co dù vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, bên ngoài thân thể đã giăng đầy một tầng phòng ngự do năng lượng thần bí tạo thành, nhưng vẫn có từng tia từng tia điện quang vọt vào trong cơ thể.

Còn tiếp tục như thế, hắn nhất định sẽ chết ở nơi này, vừa rồi lại bị bốn phía liên tục bổ xuống.

Bình Luận (0)
Comment