Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2991 - Chương 2992: Cổ Kim Ai Đánh Được Một Trận Chiến Với Ta (1)

Thánh Khư Chương 2992: Cổ kim ai đánh được một trận chiến với ta (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, Lê Đạt cũng nhìn về phía những cường giả cực kỳ khủng bố kia và nói: “Đều tới sao, người cũng đầy đủ rồi, mượn cơ hội này, ta trấn áp hết tất cả các ngươi, để các ngươi hiểu rõ, ai mới là lão đại trong mảnh thiên địa này, đánh nát đầu chó của đám người các ngươi!”

Giờ khắc này, thiên địa chấn động kịch liệt, càn khôn như muốn điên đảo, khắp thế gian đang rùng mình, thật sự khủng bố vô biên, dương gian giống như phát sinh động đất.

Mọi người khiếp sợ, những lời này khiến lòng người run sợ, hoàn toàn oanh động.

“Dựa vào cái gì, ngươi đã già nua cũng muốn tái hiện huy hoàng của ngày xưa?” trong vũ trụ ảm đạm, có người lạnh lùng mà nói.

“Chỉ dựa vào ta là Lê Đạt!” Giờ khắc này, tinh khí thần của Lê Đạt bùng nổ, huyết nhục được đắp nặn lại, không còn dáng vẻ già cả, mà là người trẻ tuổi tỏa ra sinh cơ nồng đậm, trong thoáng chốc, ông ta như về lại ngày xưa, trở về trạng thái huyết khí cường thịnh nhất!

“Bọn ngươi có từng nghe nói qua, cỏ cây khô héo lại phồn vinh?”

Trạng thái của Lê Đạt thực kinh người, nơi nơi đều là năng lượng sinh mệnh của hắn, tràn ngập tỏa ra khắp trời sao, ông ta phấn chấn oai hùng, đôi mắt như tia chớp khiếp người, mang theo khí tức chí cường.

Trạng thái này, cộng thêm lời đó đã làm cường giả khắp nơi đều kinh sợ.

Khô héo lại phồn vinh... Chẳng lẽ ông ta muốn thật sự sống lại theo nghĩa đen?

Cho dù là những người trong trời sao cũng nhìn thẳng vào ông ta.

“Sư tôn!” Nơi xa, có một nam tử rống to, nước mắt chảy dài, muốn vọt tới bên này!

“Cũng tốt, sư phó các ngươi chỉ là một chấp niệm, ngươi đến đây cũng có thể tẫn hiếu đạo, tiễn hắn một đoạn đường, tống chung cho hắn đi!” Võ Phong Tử lạnh lùng nói.

Đồng thời, một nữ tử khóc thút thít xuất hiện trên trời sao, chứa đầy tình cảm mà kêu gọi: “Sư phó, ta chưa từng phản bội ngài, ngài phải sống sót.”

Lê Đạt mỉm cười, lúc này ông ta phong thần như ngọc, cực kỳ xán lạn mà nói: “Các đồ nhi, cứ lui qua một bên, xem vi sư hôm nay quét ngang bọn chúng, đánh nát toàn bộ chúng!”

Lời nói này làm chấn động trên trời dưới đất, cả biển sao cũng đang nổ vang, mà khắp dương gian đều như cộng hưởng theo.

“Ngạo đến trong xương, cuồng đồ Lê Đạt!” Trong biển sao có người lạnh lẽo trách mắng.

“Ta mạnh, ta kiêu ngạo, các ngươi liên thủ đi, cùng nhau lại đây, đánh nát hết đầu chó của các ngươi!” Mái tóc Lê Đạt tung bay, bễ nghễ thiên hạ, giống y như năm đó, đây là phong thái không ai có thể noi theo, ông ta tự tin vô địch, khí phách ngập trời.

Lúc này quanh thân ông ta đang tản ra ánh sáng thần thánh vô địch, chiếu rọi trên trời dưới đất!

Vô số tiến hóa giả trên dương gian cũng không biết vì sao lại xuất hiện cảm xúc phập phồng kịch liệt, nhiệt huyết mênh mông, trong cơ thể có một dòng khí nóng đang nổ vang, nhanh chóng kích động mà mãnh liệt!

Người khắp thiên hạ đều kích động, cùng cộng minh cộng hưởng với ông ta!

Chỉ có một mảnh không gian không rõ trong chư thiên ở thiên ngoại, một con chó lớn màu đen khó chịu, nó rất muốn nói, lão tử có chọc ghẹo gì ngươi?!

Giờ khắc này, nơi nơi trên thế gian đều chú ý, khắp thiên hạ đều sôi trào, sự trương dương và bá đạo của Lê Đạt thật sự là làm rất nhiều người cộng minh theo.

Bởi vì, rất nhiều người trên dương gian đều từng nghe kể về truyền thuyết của ông ta, đều biết được phong thái vô địch của ông ta. Nhiều năm qua đi, cho dù không còn nhìn thấy bóng dáng của ông ta, cũng có rất nhiều người còn đang chờ đợi, còn đang tin tưởng ông ta chưa chết, cuối cùng sẽ có ngày trở về.

Mà hôm nay Lê Đạt lại xuất hiện trong trạng thái già nua, sau đó bị Võ Phong Tử đánh giết, thật sự làm người ta khó có thể chấp nhận, cảm xúc suy sụp.

Tuy rằng Võ Hoàng cường đại, được gọi là vô địch đương thời. Nhưng năm đó lão cũng từng bị Lê Đạt đánh bại, đánh vỡ ngạch cốt, tất nhiên hôm nay người nghiêng về hướng Lê Đạt rất khó chấp nào hiện thực, rất hy vọng Lê Đạt tái hiện đỉnh cao, thật sự trở về.

Giờ phút này, Lê Đạt trẻ tuổi mà cường đại, huyết khí xông thẳng lên trời sao, đè nứt vũ trụ tứ hải, tất nhiên lập tức bậc lửa nhiệt huyếtof vô số người, làm vô số tiến hóa giả hoan hô hò hét lên.

“Người mạnh nhất tiền sử trở về!”

“Lê Đạt, đánh khắp trên trời dưới đất, trên đời không có đối thủ!”

“Cỏ cây khô héo lại phồn vinh, ta hy vọng Lê Đạt ngài có thể thật sự sống lại biết bao, đừng như phù dung sớm nở tối tàn.”

“Chúng ta không cần ngươi chỉ chiến thắng Võ Phong Tử trong phút chốc, càng hy vọng ngươi tồn tại, đi tu dưỡng thân thể đi, đừng lập tức đi huyết chiến kẻ địch chư thiên!”

Có thể nói, lúc này Lê Đạt đã kíp nổ cảm xúc của vô số người, tiếng hoan hô và rống to vang vọng tận trời, dâng trào trong danh sơn đại xuyên, thổi quét tứ hải.

Cho dù là một ít lão quái vật ngủ đông nhiều năm cũng bị ảnh hưởng, như về tới thời đại trẻ tuổi, trở thành mao đầu tiểu tử nhiệt huyết xúc động, hận không thể điên cuồng hô to theo, kêu gọi cái tên Lê Đạt.

Bởi vì, trong bọn họ có không ít người trải qua thời đại tiền sử của Lê Đạt, có người còn từng ngưỡng mộ nhất đại thiên kiêu Lê Tam Long ngày nào.

“Thử hỏi tiền sử ai làm chủ cuộc đời chìm nổi? Chỉ có Hắc Thủ là ta!”

Thậm chí có người hô lên khẩu hiệu như vậy.

...

Vực ngoại, trong trời sao rách nát, Lê Đạt cầm đại kỳ trong tay, tư thế oai hùng khiếp người, một mình đối mặt với mấy bóng người trên không trung ảm đạm, mái tóc dài xõa tung, ngẩng cao đầu không sợ.

“Lê Đạt, ngươi quá cuồng, ai cũng nói Võ Hoàng điên cuồng, bị rất nhiều người gọi là kẻ điên, ta thấy kẻ thật sự ngông cuồng chính là ngươi, một tia chấp niệm thôi cũng dám lật trời?!” Có người quát.

Lê Đạt phóng đãng không kềm chế được, liếc xéo người nọ một cái rồi nói: “Thế nào, ngươi không phục, năm đó cũng không phải không đánh quaa ngươi! Cho rằng trốn trong không gian bóng tối thì ta nhận không ra ngươi sao? Thái Hằng, ngươi còn chưa đủ tư cách, nghĩ mình là một trong những ngọn nguồn hắc ám thì ghê gớm à, ngươi bảo ông già của ngươi là Thái Nhất cút ra đây!”

Thế gian không còn tiếng động, bọn họ nghe thấy cái gì?

Một trong những ngọn nguồn hắc ám Thái Hằng cũng xuất động, chân thân bước ra nơi này!

Mà sinh linh cấp bậc này lại bị Lê Đạt quát lớn, Đại Hắc Thủ thật sự quá cá tính, không bị gì trói buộc.

Lúc này cảm xúc của mọi người phập phồng kịch liệt, nghe từ lời nói của Lê Đạt thì rốt cuộc có thể xác định, Thái Hằng thật sự là con thứ của Thái Nhất mà không phải tin vịt.

Bình Luận (0)
Comment